361 Từ khi Trịnh Quân Ba một lần nữa bị bắt lại, mấy ngày này Đổng Dương Minh có cảm giác sống một ngày như một năm. Chỉ cần nằm mơ thấy tiếng xe cảnh sát, Đổng Dương Minh lại bừng tỉnh nhìn xung quanh, y sợ sẽ có người tới bắt mình.
362 Hứa Lập cầm tài liệu Đổng Dương Minh đưa tới, hắn nhìn nhìn một chút nhưng thi thoảng ngẩng đầu lên lại thấy Đổng Dương Minh đang toát mồ hồi đầy trán.
363 Viện trưởng Lô Gia Thanh, phó viện trưởng Vương Dược Minh – Viện kiểm sát cùng với thường vụ - Đại hội đại biểu nhân dân Vọng Giang – Hầu Nguyên Thịnh, phó tổ trưởng tổ điều tra Ủy ban kỷ luật tỉnh – Lý Tương Đông cùng nhau tiến vào, Đổng Dương Minh nhìn bọn họ mà cảm thấy cả người mất hết sức, y không còn vẻ kích động vừa nãy nữa, người co quắp ngồi trên ghế mãi không bình tĩnh lại được.
364 - Không còn ư? Lưu Văn, anh phải biết rõ tội đồng lõa sẽ xử rất nặng, cả đời phải ăn cơm tù đó. Hơn nữa anh đừng hy vọng Đổng Dương Minh còn có thể đi ra nữa.
365 Không chỉ Hứa Lập oán thán thời tiết, ngay cả các đồng chí ở cơ sở cũng kêu than. Mặc dù cục khí tượng Vọng Giang đã nói thời tiết năm nay không nóng như năm trước nhưng năm trước có đơn vị nào như thế này chứ? Trời vừa nắng nóng là ngoài các đồng chí ở các ban ngành quan trọng của thị ủy, ủy ban thị xã còn phải giữ vị trí ra, các đơn vị khác từ bí thư đảng ủy, cục trưởng cho tới nhân viên phòng bình thường ngoài nhân viên trực ban ra sợ rằng không có mấy người ở trong phòng làm việc như lò xông hơi cả, ai cũng tìm chỗ tránh nắng.
366 Hứa Lập dừng một lát để mọi người tiêu hóa xong tin tức kinh người này, hắn nói tiếp. - Từ đầu năm tới nay do tình hình toàn Trung Quốc xảy ra bệnh Sars nghiêm trọng, Vọng Giang chúng ta cũng đã coi đây là nghiệp vụ rất quan trọng, cũng đưa ra phương án thích hợp kết hợp tình hình thực tế, thị xã đã chủ động phòng chống, tăng cường lực độ công tác nên đã đạt được hiệu quả tốt, cả Vọng Giang chưa xảy ra ai bị nhiễm hoặc nghi nhiễm bệnh Sars, cam đoan an toàn tính mạng, tài sản của quần chúng nhân dân.
367 Do tình hình khẩn cấp nên hội nghị tiến hành không tới một tiếng đã kết thúc. Hứa Lập dẫn lãnh đạo các ngành công an, y tế, giao thông, thông tin lập tức bắt xe chạy tới nhà ga Vọng Giang tìm hiểu tình hình cụ thể.
368 Giang Thịnh Nguyên nói xong, Hứa Lập gật đầu nói:- Vậy là tốt. Cục trưởng Triệu, anh sau khi tìm được những hành khách kia lập tức đưa bọn họ tới bệnh viện truyền nhiễm.
369 - Tiếp tục tìm, nhất định phải tìm toàn bộ 216 người này cho tôi. Nếu ai không chấp nhận làm theo quyết định thì có thể bắt. Chín người ở nông thôn hoặc là ở ngoài Vọng Giang thì lập tức liên lạc đảng ủy, chính quyền địa phương, yêu cầu đêm nay phải tìm được bọn họ và suốt đêm mang về thị xã.
370 - Thị trưởng Hứa, chúng tôi muốn dùng biện pháp mạnh lại xảy ra chuyện. hành khách kia tên là Hạ Bình Nam – người thôn Hồ gia xã Đại Thụ. Ngày hôm qua nhân viên cảnh sát tìm được nhà y, y cũng ở nhà.
371 Đoàn xe rất nhanh tới thôn Hồ gia, trời đã sáng hẳn. Hứa Lập nhìn qua cửa xe thấy được một trạm gác phía xa xa. Chẳng qua người ở trạm gác thấy xe cảnh sát tới cũng không ch phép qua mà ngược lại có người thổi kèn, tiếng kèn truyền vào thôn Hồ gia cách đó không xa.
372 Chu Trọng tuy bị người giành nói trước nhưng y vẫn giải thích: - Hồ lão gia tử mặc dù tuổi cao nhưng tôi biết từ khi thôn Hồ gia được thành lập tới nay trong thôn vẫn trồng đủ các loại hoa, không biết sao Hồ lão gia tử lại thích hoa như vậy? Người vừa trả lời lại nói: - Lão gia tử không phải thích hoa mà là ông đang suy nghĩ tới người.
373 Hứa Lập cầm máy điện thoại đi sang bên, nhìn số không quen nhưng hắn vẫn nghe vì không nhiều người biết số điện thoại cá nhân này của hắn. - Alo, thị trưởng Hứa phải không? Tôi là Trịnh Lôi, anh đúng là khó tìm.
374 Hồ Khai Thái nghe Hứa Lập nhắc tới bệnh dịch hạch gần trăm năm trước, ông khẽ gật đầu. Trận dịch đó tuy ông không tự mình trải qua nhưng bố mẹ ông thiếu chút nữa mất mạng trong trận dịch này.
375 Hồ Ngọc Bảo có biến hoá như vậy, Hứa Lập vẫn không thay đổi thế công, hắn tiếp tục ra quyền đánh vào người Hồ Ngọc Bảo. Hồ Ngọc Bảo mới đầu còn có thể giữ được bình tĩnh nhưng theo quyền của Hứa Lập không ngừng nhanh hơn, nặng hơn, trên đầu Hồ Ngọc Bảo đã đổ mồ hôi.
376 Hồ Khai Thái nhìn Hứa Lập xin lỗi mình, ông xua tay chặn lại: - Do nó tự gây nên, không có quan hệ gì với cậu cả. Thấy Hứa Lập và thôn dân xung quanh đều rất khó hiểu, Hồ Khai Thái giải thích thêm.
377 Hứa Lập mặc dù sớm không có ý tranh cường nhưng Hồ Khai Thái đã có ý này, hơn nữa Hứa Lập vừa nãy đấu với Hồ Ngọc Bảo, Hồ Thiên Mậu nên hắn cũng hiểu đôi chút về nội gia quyền.
378 Nghe Hồ Khai Thái nói, Hứa Lập càng thêm tò mò về nội công. - Không biết lão gia tử đã luyện tới trình độ nào? - Tôi ư? Ôi, có lẽ cả đời không đạt được trình độ kia.
379 Hứa Lập nghe lão gia tử nói, hắn đương nhiên biết rõ ngài đáp ứng truyền công phu cho mình. - Cảm ơn lão gia tử đã đồng ý nhận tôi làm đồ đệ. Hứa Lập vừa nói định quỳ xuống dập đầu bái sư.
380 Từ Thế Tích nghe Hồ Khai Thái nói như vậy, y kích động nói: - Nếu ông nội cháu có thể nghe được như vậy thì tốt quá. Thúc gia năm đó không cho mọi người về thôn Hồ gia thăm ngài, không muốn ảnh hưởng tới cuộc sống yên bình của mọi người nên bọn cháu không dám quên.