381 Hồ Khai Thái càng nghĩ càng cảm thấy tự trách, mình đã tự phá quy củ nhưng các huynh đệ không ai đi ngược với lệnh của mình. Nếu hôm nay Từ Thế Tích không lên tiếng thì mình thậm chí còn tưởng các huynh đệ sống sung sướng đã sớm quên thôn quê nghèo khó này, ai ngờ bọn họ trước khi chết vẫn nhớ quê hương.
382 Rời khỏi thôn Hồ gia, Hứa Lập không biết trong tang lễ nửa tháng sau mình gặp những người kia và bọn họ sẽ trợ giúp mình tới như thế nào trong quan trường.
383 Hứa Lập ho khan một tiếng để mọi người yên lặng rồi mới nói: - Thưa các đồng chí, các đồng chí đang rất mệt nhưng vì an nguy của toàn bộ dân chúng Vọng Giang, chúng ta vẫn không thể nghỉ ngơi.
384 Thời gian dần trôi qua, các tổ tra xét cũng phản ánh tình hình về phát hiện không ít nơi phạm pháp; ví dụ như ở khu vực nhà xưởng phá sản phát hiện một nhóm người tụ tập đánh bạc; hơn nữa một đồng chí cảnh sát mặc thường phục tới hỏi mới biết hôm nay đánh thế này là nhỏ, còn ít người.
385 - Được, chúng ta vào trong nói chuyện. Đái Quân vừa nói vừa dẫn mọi người vào trong. Bên trong rất đơn giản, chỉ có hai bàn làm việc bình thường.
386 - Ban ngày không phải có cảnh sát đi điều tra sao. Chúng tôi nếu không thu được tiền điện nước thì cấp trên sẽ dừng cung cấp, tới lúc ấy ai chịu trách nhiệm? Được rồi, anh là ai? Đây là nhà Hồ sư phụ cơ mà, sao anh lại ở đây? Mà vừa nãy chúng tôi gõ cửa sao không ai ra mở? Các người, các người không phải là người xấu đó chứ? Củng Quân ra vẻ sợ hãi lui về phía sau mấy bước.
387 - Hai vị tối nay cũng mệt rồi, tôi mời hai vị vào nhà uống nước nghỉ một lát, làm việc gì cũng cần nghỉ ngơi mà. Lão Tam vừa nói vừa đẩy hai người vào phòng.
388 Lúc ấy do tình hình khẩn cấp trong lúc nhất thời không tìm được người thích hợp chấp hành nhiệm vụ này, nếu muốn gọi người ở Cục công an tới thì lại không kịp, ai biết hai vợ chồng Hồ sư phụ bị bắt còn sống hay không? Nếu trì hoãn thêm nữa chính là không có trách nhiệm với tính mạng của dân chúng.
389 8h sáng mà thời tiết đã rất nắng, mặt trời không ngừng thiêu đốt mặt đất, nhiệt cũng bắt đầu không ngừng bay lên. Mặc dù thời tiết bên ngoài vẫn khô và nóng đến khó chịu nhưng trong phòng hội nghị thường vụ thị ủy Vọng Giang, mấy chiếc điều hòa đang phả gió lạnh liên tục làm mọi người thấy dễ chịu.
390 - Kế tỷ, chị sống ở Tùng Giang có được thoải mái, hạnh phúc không? Hứa Lập hỏi. Kế Xuân Mai trầm mặc, chưa lập gia đình đã có con, nỗi khó xử này người ngoài có thể tưởng tượng được sao? Mấy năm qua mình liên tụ bị dè bỉu, khinh thường, những điều đó đủ để cho một người bình thường sụp đổ.
391 Hứa Lập nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô, hắn chờ cô cười xong mới nói. - Không biết tiểu sinh có may mắn mời Phạm tiểu thư ăn trưa không? - Ừ, coi như có thành ý, bản tiểu thư chấp nhận.
392 Hứa Lập chưa kịp lên tiếng, Lâm Thường Thanh ở bên đã nói trước. - Thị trưởng Hứa, chuyện cũng không thể trách được lão Chung. Y chỉ đề nghị với tôi, là do tôi cảm thấy mở trường bắn sẽ có thị trường tại Tùng Giang chúng ta.
393 Hứa Lập nói là có lý do của hắn. Với các quân nhân xuất ngũ từ Tuyết Báo thì có ra nước ngoài làm lính đánh thuê cũng đủ. Ít nhất theo Hứa Lập nhớ thì khi chấp hành nhiệm vụ đã từng giao đấu mấy lần với đặc nhiệm Mỹ, bên mình cũng không thua mấy, tỉ lệ thắng thua là 5/5.
394 Thôi Lâm lần này đến Vọng Giang làm lái xe cho Hứa Lập, Hứa Lập sẽ không bạc đãi. Từ Cương và Hứa Lập đều tự mình mang Thôi Lâm đi làm thủ tục, hơn nữa là vào làm cán bộ biên chế trong chính phủ quả thực khiến không ít lái xe hâm mộ.
395 Hứa Lập nhìn báo công công việc mấy năm nhưng khi phân tích cũng chỉ tìm được một điểm khả quan. Vọng Giang không tài nguyên du lịch tốt như nội thành Tùng Giang, cũng không có tài nguyên khoáng sản tốt như Giang Ninh, nó chỉ có một ưu thế chính là giao thông, nhưng đây chỉ coi là hoàn cảnh mềm chứ căn bản không thể gia tăng nguồn thu tài chính của thị xã.
396 Hứa Lập liếc nhìn Văn Hồng Vĩ và Hoàng Kiệt một cái rồi lấy văn kiện xin chỉ thị thành lập đội phòng cháy của cục Lâm nghiệp trên bàn. Văn Hồng Vĩ run lên, chẳng lẽ mình xin một chỉ thị này lại gây họa cho mình sao? - Cục trưởng Văn, tờ chỉ thị này là các người liên hợp với cục phòng cháy phải không? Nội dung chỉ thị ông cũng xem qua rồi chứ? - Vâng, Tôi đã xem.
397 - Ý kiến này của cậu không sai, nói chi tiết một chút đi. Hứa Lập vừa nghe rất hứng thú liền hỏi. - Chẳng hạn như chu kỳ của cây bạch dương ngắn, thị xã chúng ta có thể khai thác bạch dương chia làm 10 phần, mỗi năm có kế hoạch khai thác một phần.
398 Hoàng Kiệt vừà tới văn phòng mình mở cửa đi vào thì trưởng phòng cười nói: - Cục trưởng Văn tìm cậu, cậu đến văn phòng sếp đi. Cho tới bây giờ Hoàng Kiệt cũng không phát hiện trưởng phòng đang cười mình, hắn từ trước tới giờ vốn là một tên tiểu nhân.
399 Sau khi Hứa Lập cáo từ Lưu Hồng Đào lập tức báo cáo chuyện mình muốn ra nước ngoài với bí thư thị ủy Cát Binh và thị trưởng Tằng Ích. Với yêu cầu của Hứa Lập hai người cũng không thấy ngạc nhiên, Hứa Lập năm đó cũng mời được công ty Huệ Tân đến đầu tư hạng mục du lịch ở Tùng Giang mấy tỷ, như vậy hắn nhất định mời được công ty thích hợp đến thúc đẩy Vọng Giang phát triển, vì thế với yêu cầu này của Hứa Lập cũng phê chuẩn luôn bằng miệng.
400 Hứa Lập nhanh nhẹn đẩy Kế Xuân Mai ra nhưng Kế Xuân Mai như trêu đùa, bàn tay nắm chặt lấy tiểu Hứa Lập, Hứa Lập cắn răng thiếu chút nữa nhãn cầu cũng bật ra.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24