621 Không có cấp trên ra lệnh, lính biên phòng Triều Tiên không dám thả người, hai bên đứng trên cầu sắt tranh chấp lẫn nhau. Lính biên phòng Triều Tiên thấy La Thanh Thụ dám dẫn người lên định cướp người, tên đội trưởng vội vàng la lên.
622 Hứa Lập thấy Kim Thân Thành nhìn về phía mình, hắn biết đối phương đang hiểu lầm nên vội vàng nói:- Bí thư Kim, hai người phụ nữ kia nhất định phải cứu về.
623 La Thanh Thụ nghe được Chu Tuyển nhắc nhở, y hiểu ngay nếu tên đội trưởng không tỏ thái độ, không đáp ứng mà liều chết tới cùng thì mình về có lợi ích gì chứ.
624 Về tới khu tự trị, Kim Thân Thành tự mình đem Hứa Lập mời đến văn phòng, sau khi đuổi người khác ra y mới nói:- Chánh văn phòng Hứa, lần này phải cảm ơn cậu, nếu không có cậu thì vừa nãy sợ là sẽ càng nghiêm trọng hơn.
625 Hứa Lập cầm tài liệu, băng hình cùng với văn bản chính thức có đóng dấu của Đảng ủy khu tự trị ngồi xe về tỉnh ngay. Sau khi về tỉnh, Hứa Lập chỉ kịp gọi cho Phạm Ngọc Hoa một tiếng rồi vội vàng về tỉnh ủy.
626 Tôi thấy tốt nhất là ngồi xem tình hình. Chuyện lần này gây ảnh hưởng lớn ở địa phương, ở hiện trường có hơn trăm cảnh sát thấy được biểu hiện của Kim Thân Thành, uy tín của Kim Thân Thành trong mắt quần chúng đối phương sẽ không giảm mà còn tăng.
627 Cậu đó, suy nghĩ thì tốt nhưng cậu cho rằng có thêm một hải cảng là chuyện tốt lắm sao? Nếu đúng là như vậy thì hồi chiến tranh liêu Triều, phía chúng ta cũng không chủ động bỏ qua hải cảng này.
628 Nghe xong Văn Thiên nói, các thường vụ khác mở to mắt không biết hội nghị hôm nay là như thế nào, sao lại thành thế này. Nhưng mọi người đều biết mình ở phe nào, phải nghe theo ai.
629 Hứa Lập hôm đó đã lặng lẽ ghi hình lại sự việc, nhưng chuyện đó ngoài hắn ra thì những người khác đều không biết. Mà Hứa Lập sở dĩ không lấy ra ngay từ đầu chính là muốn dùng đoạn phim đó làm con bài chủ lực, hắn xem tình hình phát triển đến đâu mới quyết định có công bố đoạn phim này ra không.
630 Mặc dù Lâm lão gia tử đã về hưu nhưng một câu nói của Lâm lão gia tử có thể ảnh hưởng đến các quân khu lớn toàn quốc. Nhất là cứ đến dịp tết là trong Lâm gia toàn những người đeo quân hàm cấp tướng đến gặp lão gia tử.
631 Lâm lão gia tử không đồng ý với lo lắng của mấy người. - Đám trẻ bây giờ đúng là, nhớ tám năm chống Nhật năm đó, ba năm nội chiến khi đó, đánh tới cuối cùng còn lại gì chứ? Chỉ còn là tinh thần mà thôi, nhưng chỉ có dựa vào tinh thần không chịu khuất phục thì chúng tôi mới có thể đứng dậy, mới chống lại được kẻ địch, mới thành lập được Trung Quốc.
632 Người đến mặc dù không nhiều nhưng cầm đầu là Tổng bí thư Trung Quốc – Bành Kỷ Lễ, người bên cạnh y cũng là Thủ tướng Quốc vụ viện – Tô Tại Khởi. Văn Thiên cùng Hứa Lập đương nhiên không dám chậm trễ, họ vội vàng đứng lên chào.
633 Lâm lão gia tử nói được các vị tướng quân đồng tình. Hồi chiến tranh chống Nhật, liên Triều năm đó thì quân đội quốc gia đều dựa vào tinh thần mà giành thắng lợi.
634 Chứng kiến Văn Thiên cùng Hứa Lập như vậy, tổng bí thư Bành đoán được bọn họ lo gì, ông cười nói:- Văn Thiên, tiểu Hứa, hai người không cần khẩn trương, chuyện hôm nay không trách hai người, là chúng tôi không rõ tình hình.
635 Được rồi, trận này không đánh được đâu. Nhưng cũng không thể có thái độ mềm mỏng với Triều Tiên được nếu không sẽ mất lòng dân. Các anh phải chuẩn bị cả hai tay, nếu nếu như Triều Tiên chết cũng không hối cải như vậy đánh! Chiến tranh không có gì đáng sợ, mấy lão già này sẽ hết lòng ủng hộ các anh.