1 BL là một gay bar, nơi này có chi phí rất cao, nhưng tất cả những danh nhân thành đạt đều chọn đến quán bar này, kể cả hắn.
Hắn là một người nổi danh ở BL, hắn là nhân vật hắc bạch lưỡng đạo vô cùng hiển hách, không người nào dám đắc tội với hắn, rất nhiều người ghen tị vì có biết bao nhiêu nữ nhân si mê hắn, nhưng hắn lại là người đồng tính.
2 “Nơi này không còn người nào mới sao? Tại sao mỗi lần ta đến đây đều toàn là những người cũ?”
Du Tử Vân trêu trọc nam nhân trong lòng, lạnh lùng nói.
3 Dạ Trầm Nguyệt bất đắc dĩ đem thư tình trong tay ném xuống đất, đi qua chúng. Lên xe chuẩn bị về nhà.
“Mẹ ta đã trở về, tỷ tỷ như thế nào rồi. ”
Dạ Trầm Nguyệt biết tỷ tỷ thất tình, mấy ngày nay tâm tình vẫn không được tốt, cho nên cậu muốn tìm biện pháp an ủi nàng nhưng tất cả biện pháp ấy đều vô dụng.
4 “Tỷ tỷ ngươi đi đâu vậy. ”
Dạ Trầm Nguyệt đuổi theo ở phía sau. Bây giờ đã là buổi tối, mặc dù có đèn đường, thế nhưng Dạ Trầm Nguyệt thật sự rất lo lắng, cậu sợ tỷ tỷ sẽ không chú ý mọi thứ xung quanh.
5 Du Tử Vân khẽ cười, đứng dậy đi ra ngoài. Phải chăn kiếp này đã quyết định cậu là thuộc về hắn? đây là lần đầu tiên có người làm hắn cảm thấy yêu thích như thế, hắn có thể bỏ ra nhiều thời gian để tìm hiểu cậu vì hắn muốn cậu chỉ có thể là của hắn.
6 “Dạ Trầm Nguyệt? Tên rất hay. ”
Đêm khuya bên trong tổng bộ của Huyết Minh (cái này hình như tên bang xã hội đen của Vân ca:)). Bên trong căn phòng xa hoa, lão đại của Huyết Minh – Du Tử Vân đang xem văn kiện trong tay, tuy khuôn mặt của hắn không đổi sắc nhưng lại có một tia ý cười khó phát hiện được.
7 “Ngươi có sao không, bị dọa sợ sao?. ”
“A. . . ” Đột nhiên nghe được âm thanh sau lưng, Dạ Trầm Nguyệt kinh ngạc a một tiếng vội vàng quay người lại.
8 “Ha ha, ta chỉ đùa thôi mà. ” Duẫn Quý cười cười chạy đi
. ”Ca ca chết tiệt, ca ca thối. ” Dạ Trầm Nguyệt thấp giọng mắng. Tại một khác Dạ Hạo đang làm việc thì ách xì mấy cái.
9 “Ha ha,ta không phải là có ý gì, ừm, vậy cũng tốt, cám ơn ngươi. ” Dạ Trầm Nguyệt lúng túng giải thích.
“Vân tổng đã đến. ” Xe dừng lại tại một nhà hàng nổi tiếng, hai người xuống xe, đi vào bên trong.
10 “Không biết tại sao đối với cậu ấy, ta không hy vọng cậu ấy bị thương tổn thế nhưng là. . . . ”
“Ha ha lão đại của chúng ta biết yêu rồi. ” Nam nhân cười to vỗ vai Du Tử Vân.
11 Trong bóng tối, y cảm giác được cơn đau thấu xương, cơn đau từ ngón tay y truyền đến. Y muốn động đậy ngón tay nhưng đổi lấy là những cơn đau dữ dội. Y cố gắng làm cho mình từ trong cơn mê tỉnh lại.
12 Gần nữa đêm, Dạ Trầm Nguyệt cùng một cô gái nắm tay nhau rời khỏi trường học.
“Tối hôm nay đến nhà ta ăn cơm đi, ca ca và tỷ tỷ ta nhìn thấy ngươi nhất định sẽ rất cao hứng”.
13 Nếu như tình yêu chỉ là một cơn gió, thì như vậy chẳng phải tình yêu quá mức ngắn ngủi sao? Vậy thì cái gì mới là tình yêu?. Hắn đến giờ vẫn chưa hiểu được.
14 “Đại ca. . . ?” Ngồi ở vị trí kế bên tài xế, Lý Ý có chút lo lắng nhìn Du Tử Vân ôm Dạ Trầm Nguyệt ngồi vào trong xe.
“Không có gì, lái xe đi. ” Du Tử Vân không có ngẩng đầu chỉ là lẳng lặng nhìn người trong ngực.
15 “Lão đại, cậu ấy tỉnh rồi. ” Lần đầu thấy lão đại của mình lo lắng như vậy, bác sĩ có chút khinh ngạc.
Nghe được bác sĩ nói như vậy, Du Tử Vân mới thở phào nhẹ nhõm.
16 Dạ Trầm Nguyệt cầm gối ném vào cánh cửa, ngoài cửa vẫn không có bất kỳ phản ứng gì. Điều này làm cho Dạ Trầm Nguyệt thực sự rất buồn bực, đành uể oải nằm trên giường chờ hắn về.
17 Kỳ thực rất nhiều chuyện bản thân không thể khống chế được, tất cả chỉ tại ông trời bất công. Tình yêu có thể chỉ trong vòng một khắc. Thế nhưng cũng có thể là cả đời.
18 Du Tử Vân lập tức sửng sốt. Nhưng là lại rất thích thú mà khôi phục như cũ. Cúi đầu nhìn Dạ Trầm Nguyệt.
“Chán ghét cũng tốt, yêu thích cũng được, chỉ cần ngươi có thể ở lại.
19 “Xuống xe đi” Đi phía sau Dạ Trầm Nguyệt cùng Du Tử Vân có rất nhiều vệ sĩ, vô số người đi đường kinh ngạc nhìn, vây quanh hai người. Không để ý chung quanh đang bàn tán.
20 “Du Tử Vân ngươi có biết đàn em của ngươi làm chuyện gì sau lưng ngươi không?”
Dạ Hạo giễu cợt nhìn Du Tử Vân.
“Hình như đây không phải là chuyện ngươi nên quan tâm phải không cảnh sát Dạ Hạo.