1 Đem xe đạp cũ nát phỏng chừng chỉ cần dùng chút lực liền biến thành sắt vụn khóa kỹ, Tô Hử cẩn thận đi ra khỏi nhà xe tối đen không một ngọn đèn đã vậy còn chất không ít tạp vật, cuối cùng vẫn bị ngạch cửa sắt lớn nhà xe làm vấp ngã, dọa hai con mèo hoang chạy mất.
2 Hà Nguyên Tĩnh lôi kéo tay nhi tử, mang hắn bảo hộ sau lưng bước nhanh vào bếp, co quắp đứng cạnh bàn ăn, vẻ mặt cười làm lành nói: "Vất vả. . . . . .
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Nhiều năm như vậy, thật là vất vả cho ngươi.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một viên cát liền có thể nhìn ra một thế giới, càng đừng nói đến tiêu đề của một quyển sách.
5 Sáng sớm hôm sau, đại não Tô Hử còn đắm chìm trong cảnh mơ, trước mắt là vườn hoa, bên trong hoa tươi nhanh chóng sinh trưởng rồi thu hoạch, một lần lại một lần, thực mau liền chất đầy phòng làm việc, chỉ còn chờ lấy tinh du, theo đó, mảnh yên lặng tốt đẹp trong mơ liền vang lên tiếng thét chói tai.
6 Tô Hử công tác ở siêu thị đặt tại tầng ngầm của một khu thương mại, là siêu thị lớn nhất toàn huyện thành này. Toàn bộ tầng ngầm trừ bỏ siêu thị, một nửa bên kia phát triển thành khu ẩm thực, trong đó có một tiệm lẩu, là thân thích giám đốc siêu thị mở, cho nên nhân viên siêu thị đến đấy ăn cơm sẽ được giảm giá chỉ lấy 50% so với giá gốc.
7 Khu thương mại trừ bỏ siêu thị cùng khu ẩm thực, còn có những cửa hàng nhắm đến các hộ có tiêu phí kém, trong đó có một cửa hàng kêu "Mị Mị Dương", trong tiệm trang hoàng ấm áp đáng yêu, phi thường đúng sở thích các nữ hài tử, sản phẩm bán ra cũng giá cả phải chăng, cho nên sinh ý phá lệ hảo.
8 Vì sớm ngày có thể nhìn thấy phối phương trong quyển "Điều Hương Đại Sư" kia, cũng vì mong muốn sớm thoát khỏi cái lao động khổ cực tự mình gieo trồng một ngàn hạt giống này, Tô Hử mỗi tối đều rút ra hai giờ tiến vào không gian vườn hoa, đem hoa tươi đã thu hoạch đi tinh luyện lấy tinh du.
9 Vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió đông*, sau khi xin nghỉ, Tô Hử không có tiến vào không gian, trực tiếp nằm lên giường đi ngủ, lúc thức dậy đã là 10h sáng hôm sau.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Làm sao vậy?" Ai Đức duỗi cổ nhìn biểu tình Tô Hử, mà người kia chỉ biết hô hấp thật sâu, cuối cùng nhẹ giọng thở dài: "Này quả thực quá thần kỳ.
11 Sở hữu chiếc mũi nhạy cảm có thể phân biệt khí vị trong không khí, với điều hương sư mà nói, có lẽ đến nằm mơ cũng cầu không được, thậm chí có thể cùng ma quỷ trao đổi bằng cả sinh mạng nếu có thể, rốt cuộc làm một điều hương sư, trừ bỏ sự nhạy cảm cùng tưởng tượng phong phú về mùi hương, quan trọng nhất chính là cái mũi.
12 Khuyết thiếu giấc ngủ ngày hôm sau ngủ bù là được, nhưng hô hấp vấn đề cấp bách, Tô Hử lập tức ra khỏi không gian, lặng lẽ đi vào phòng khách, bắt đầu thử xem làm sao điều động không khí trong không gian ra để duy trì hô hấp chính mình.
13 Tô Hử thừa dịp đến giờ nghỉ trưa lặng lẽ mang nước hoa đã điều chế tốt đến gian phô. Sự tình buôn bán nước hoa y không muốn cho đồng sự trong siêu thị biết, để khỏi phải gặp thị phi.
14 Tuy ngày đầu tiên bán được sáu lọ, nhưng ngày hôm sau cùng ngày thứ ba lại chẳng thu hoạch gì, ngày thứ tư lại bán tiếp được ba lọ, qua một tháng, mỗi ngày sinh ý có tốt có xấu, nhưng tổng lượng tiêu thụ lại không ít, chờ đến cuối tháng thời điểm chủ tiệm kết toán, trừ bỏ các hạng mục sở hữu khác, lãi ít nhất một vạn đồng.
15 Đây là một sự cố phi thường đơn giản, tài xế gây chuyện là một nữ nhân, nguyên nhân là do trong quá trình điều khiển nàng sử dụng điện thoại, lái xe với tốc độ cao, lại còn mang giày cao gót.
16 Cha mẹ Hà Nguyên Tĩnh trong thất đầu chạy tới. Mẫu thân nàng vừa nhìn thấy di ảnh nữ nhi lập tức liền ngất, cả nhà loạn một hồi, kém chút nữa đã kêu cứu thương, vẫn là Thẩm Gia Duệ không biết bằng cách nào đó, mới đem bà từ trong hôn mê tỉnh dậy.
17 Lần nghỉ dài do lễ tang mẫu thân kết thúc, Thẩm Gia Duệ trở lại đi học, rốt cuộc Tô Hử có thể lại tiến vào không gian, một lần nữa bắt đầu điều chế nước hoa.
18 Sau khi xem xét nhiều yếu tố, lặp đi lặp lại nhiều lần, cuối cùng Tô hử chọn một tiểu khu nằm giữa trường sơ trung cùng cao trung mà Thẩm Gia Duệ sẽ học trong tương lai.
19 Tô Hử nhìn "con dâu tương lai" biến mất sau kệ để hàng, lại ảo tưởng một chút tương lai con dâu mỹ nhân đi theo sau Thẩm Gia Duệ kêu chính mình "Ba ba", có chút lay động nha, sau khi cảm khái, mới ôm lấy bả vai Thẩm Gia Duệ đang đi phía trước nói: "Đi, chúng ta đi lấy thịt dê nào.
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nháy mắt liền đến sinh nhật Triệu Hiểu Huyên.