Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Liễm Diệm Cầm Hoan

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 38
Cập nhật cuối: 8 năm trước
cổ phong nhã vận. Ở một đất nước nọ gọi là Hiên Viên quốc, có 3 anh em nhà hoàng tộc, ông anh cả là Hiên Viên Liễm Trần cũng là hoàng đế, hai em là Hiên Viên Liễm Âm với Hiên Viên Liễm Diệm.

Danh sách chương Liễm Diệm Cầm Hoan


Chương 1

1 CHƯƠNG 0 CHÍNH VĂN TIẾT TỬ

Tuý Tiên lâu.

Tân khách ngồi đầy quán, một đám võ lâm nhân sĩ đang cao hứng trò chuyện.

“Lão huynh, ngươi nói võ lâm đại hội năm nay, ai sẽ đoạt được danh hiệu đệ nhất thiên hạ?”

“Còn phải nói sao, dĩ nhiên là U Minh cốc chủ Ứng Nhược Thiên rồi! Hai năm trước hắn đã là đệ nhất, năm nay nhất định lại là hắn, ta cá năm mươi lượng!” Một lão đạo trông có vẻ từng trải nói giọng chắc nịch.


Loading...

Chương 2

2 CHƯƠNG 1

Lưu vân, tây phong, lãnh nguyệt.

Hoang dã, tuấn lĩnh, hiểm phong.

Tại chốn Bạch Vân sâu hút hẻo lánh không một bóng người, trên một sườn núi, một căn nhà đã bị thiêu rụi sạch sẽ, chỉ còn mấy cây sào trúc đã bị khói ám đen tuyền, miễn cưỡng chống đỡ một mặt tường của căn nhà đổ nát.


Chương 3

3 CHƯƠNG 2

Thật vất vả mới theo thiếu niên kia đến được sơn động, chỉ là một cái huyệt động để hắn chứa thức ăn cùng lông thú, vẫn rất rộng rãi. Thiếu niên tạm thời để Ứng Nhược Thiên đứng một chỗ, đi đốt nến, đem lông thú rải trên mặt đất, quay đầu ngại ngùng nói: “Thần tiên ca ca, huynh nằm xuống nghỉ ngơi đi!”

Ứng Nhược Thiên ngồi trên tấm nệm ở dưới đất, cảm thấy kinh mạch toàn thân trướng lên đau đớn dị thường, hậu đình lại ngứa ngáy, tuy không cam tâm, nhưng không thể không phát ra thanh âm lạnh lùng gọi: “Lại đây!”

Thiếu niên không dám chậm trễ, đi đến trước mặt hắn.


Chương 4

4 CHƯƠNG 3

Thập Nhi không dám quấy rầy thêm Ứng Nhược Thiên, ngồi một mình ở cửa động đến khi trời hửng sáng, mới cầm liệp đao (dao săn) cùng dây thừng đeo trên lưng chuẩn bị đi săn, tiện thể xem thử có thể tìm được nhân sâm không.


Chương 5

5 CHƯƠNG 4

Trong chốc lát trong lòng thấy đau thắt mà không biết phải làm sao, đột nhiên chạm vào hạt châu mềm đang giấu trong người, thầm nghĩ: ta đã uống máu của quái xà kia mà cũng không trúng độc, xà châu này có lẽ cũng không có độc đâu, mật rắn là một vị thuốc, hạt xà châu này có thể cũng làm thuốc được.


Chương 6

6 CHƯƠNG 5

Rốt cuộc cũng đến vách núi ngày hôm qua, Thập Nhi buông Ứng Nhược Thiên xuống, kéo cái vòng nắm trong khe đá, thạch bích liền mở ra. Ứng Nhược Thiên đứng ngây ra trước cửa, Thập Nhi liền bế hắn lên, đi xuống từng bậc thang, thấy một cái hồ nước toả nhiệt hầm hập ở trước mặt.


Chương 7

7 CHƯƠNG 6

Ứng Nhược Thiên đã tỉnh dậy, trong tay cầm một quyển sách, thỉnh thoảng còn khua tay qua lại.

“Thiên ca ca, huynh xem, ta tìm được thứ này cho huynh ăn nè!”

Ngẩng đầu nhìn tên ngốc người đầy bùn đất đứng trước mặt mình, thật là bẩn thỉu, gương mặt sạm đen bị mồ hôi cùng bùn đất nhuộm màu nhuệch nhoạc, mùi mồ hôi khó chịu bốc lên, nhất thời cảm thấy chán ghét, nhăn mặt bịt mũi càu nhàu: “Hôi quá!”

Nụ cười tươi tắn trên miệng Thập Nhi liền tắt ngúm, bối rối cúi đầu nhìn đôi bàn tay đen đúa của mình, cả người cả mặt mũi đều khó ngửi, trên bộ y phục rách rưới bám đầy bùn đất, nhất thời cảm thấy vô cùng xấu hổ, lẩm bẩm nói:

“Thiên ca ca, ta xin lỗi!” Nói xong, trong mắt hình như có vài giọt nước mắt uất ức tràn ra, xoay người bỏ đi.


Chương 8

8 CHƯƠNG 7

Sau một đêm ngon giấc, sáng sớm hôm sau, Thập Nhi đeo gùi trên lưng rồi từ biệt Ứng Nhược Thiên, xoay người định đi. Ứng Nhược Thiên gọi hắn lại, đi đến trước mặt hắn, nhìn lướt qua phía trong gùi, quả nhiên không nằm ngoài suy đoán của bản thân, tên ngốc này đem theo tất cả hà thủ ô đã đào được mà bỏ vào.


Chương 9

9 CHƯƠNG 8

Ngày tháng lại trôi qua trong yên bình, ngoại trừ cứ ba ngày lại cùng Ứng Nhược Thiên làm chuyện Thập Nhi cực kì thích, còn cùng với Ứng Nhược Thiên học đọc học viết.


Chương 10

10 CHƯƠNG 9

Bên ngoài động, Thập Nhi ngồi trên bàn đá viết chữ, đột nhiên trong người thấy nóng như bị lửa đốt, cả gương mặt đỏ bừng, trong miệng khô khốc dị thường, liền uống vào vài hớp ngọc dịch quỳnh tương nhưng vẫn thấy cơ thể nóng không chịu nổi, thầm nghĩ hay là luyện theo đường màu lam kia, trước đây đều hữu dụng.


Chương 11

11 CHƯƠNG 10

Nói đến Thập Nhi từ khi rơi xuống khỏi vách núi, cơ thể bị đập vào một tảng đá nhô ra, lực va chạm này phải hơn cả nghìn cân, nếu là người bình thường, sớm đã máu thịt văng tung toé, gân mạch đứt đoạn.


Chương 12

12 CHƯƠNG 11

“Thiên ca ca! Mau ăn đi!” Thập Nhi giơ một muỗng cháo nóng hổi đến bên miệng hắn.

Ứng Nhược Thiên sực tỉnh lại từ dòng hồi ức, nhìn Thập Nhi vẻ mặt như muốn lấy lòng, trong lòng đột nhiên thấy vô cùng phẫn hận, gạt tay đánh đổ bát cháo, đẩy hắn ra một bên.


Chương 13

13 CHƯƠNG 12

Chỉ sau chốc lát Thập Nhi đã đuổi kịp Ứng Nhược Thiên, Ứng Nhược Thiên thầm giật mình, hai chân vẫn không ngừng nghỉ, hai người một người chạy trước một người đuổi theo sau, chỉ chốc lát đã đến cửa đá bên ngoài vách núi.


Chương 14

14 CHƯƠNG 13

Kinh thành.

Hoàng cung thâm viện, hoàng đế tẩm cung Bàn Long điện.

Một vị hoàng đế trẻ tuổi khoác trên người long bào vàng óng đang ở trong điện không ngừng bước tới bước lui, giống như đang chờ đợi ai đó.


Chương 15

15 CHƯƠNG 14

Tiểu trấn nằm ở ven sông, vốn ít có người ngoài lui tới, vậy mà mấy ngày nay khách *** trong trấn lại có thêm hơn hai mươi người, đều nói giọng kinh thành.


Chương 16

16 CHƯƠNG 15

“Thiên ca ca, ta có thân nhân, huynh ấy là Nhị ca của ta, ta thực sự tên là Liễm Diệm!” Nói xong Thập Nhi (Liễm Diệm, từ nay phải gọi là Liễm Diệm!) kích động kéo Liễm Âm đến trước mặt Ứng Nhược Thiên.


Chương 17

17 CHƯƠNG 16

Bên ngoài, một thân ảnh thanh mảnh nhìn xuyên qua cái lỗ nhỏ trên cửa sổ, tâm thần đau đớn nhìn thấy hết thảy: Thiên ca ca cùng người khác làm chuyện đó, Thiên ca ca yêu người khác! Huynh ấy yêu người khác! Túi thơm trong tay rơi xuống đất “bộp” một tiếng.


Chương 18

18 CHƯƠNG 17

Ban đêm, bầu trời đã lấm tấm tinh tú, trong điện, hoàng đế say sưa nhìn Liễm Diệm đã ngủ say, nhẹ nhàng chạm vào làn da mềm mại kia, đã nhiều ngày cùng ngủ cùng ăn với Diệm Nhi, từng thử chạm vào hắn, thân cận hắn, nhưng Diệm Nhi giống như vẫn thập phần bài xích Liễm Trần, còn hỏi nương tử của hắn ra sao, thật là tức chết mà! Nghe nhị đệ nói, Diệm Nhi vẫn luôn coi Ứng Nhược Thiên là nương tử của hắn, vậy là trong tiềm thức của hắn, vẫn còn bóng dáng của tên kia.


Chương 19

19 CHƯƠNG 18

Đột nhiên một mùi hương thơm mát quen thuộc xông vào mũi, trong đầu lại hiện lên lúm đồng tiền như hoa, trái tim chợt đau đớn, tay đi lệch hướng, chủy thủ xuyên qua bả vai Ứng Nhược Thiên, phập! Một dòng máu tươi túa ra, bám lên mặt Liễm Diệm, Ứng Nhược Thiên bị cơn đau đớn làm tỉnh lại, ngẩng đầu bi thương nhìn lướt qua Liễm Diệm, rồi lại ngất đi! Liễm Diệm nhìn chủy thủ trong tay, lại nhìn vết thương đẫm máu của Ứng Nhược Thiên, trái tim đột nhiên đau đớn giống như bị dao cắt, ôm lấy ngực mình, khẽ mấp máy “Thiên ca ca…!”

Hoàng đế cả kinh, lớn tiếng quát: “Diệm Nhi, còn không mau giết hắn!”

Liễm Diệm tâm tư hoảng hốt đột nhiên ôm lấy đầu mình, một nỗi căm hận mãnh liệt cùng ý muốn lăng nhục hành hạ hắn đến nỗi hắn muốn giết người này, nhưng trong đầu lại có một chút thanh tỉnh, lại nói là hắn không thể làm thế, hắn sẽ hối hận.


Chương 20

20 CHƯƠNG 19

Ứng Nhược Thiên kích động đến nỗi hai mắt trợn trừng, thân mình không tự chủ bắt đầu run rẩy, Liễm Âm sợ hãi vội gọi người hầu đến, cho người đi tìm đại phu.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Phong Cuồng Đích Tác Gia

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 44


Đại Thần Cách Vách, Em Thích Anh

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 19


Phi Thường Quan Hệ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 46


Anh ~ Em Muốn Ngủ Với Anh!

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 29


Vô Tình

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 9


Taobao Tình Thú Kí Sự

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 15


Kim Chủ Là Bạn Trai Cũ Của Tôi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 29


Dưỡng Công Ký

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không, Dị Giới

Số chương: 61