1 Vương Triều Đại Diệu, năm Kiến Khang thứ bảy
Nịnh thần Hứa Từ bị quần thần kết phường vạch tội.
Tàn hại trung lương, làm việc thiên tư trái pháp luật, cấu kết ngoại địch, ý đồ mưu triều soán vị.
2 Hứa Từ khôi phục mấy phần ý thức trong đau đớn, nơi phát ra đau đớn là mông, nóng rát sinh đau.
“Bốp!” Lại một cú đánh, không có bất kì chuẩn bị tâm lý đau đớn kéo tới, Hứa Từ “A” kêu thảm một tiếng.
3 Năm đó Hứa phụ Hứa Trường Tông vẫn còn là một thư sinh nghèo túng.
Tuy nói nghèo túng, nhưng bộ dạng của Hứa Trường Tông có thể gọi là một người ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng.
4 Hứa Trường Tông nhìn thấy nhân sâm hình trẻ con, thiếu chút nữa không cắn phải đầu lưỡi.
Đứa con này của ông thật hào phóng với thái tử, sao lúc đối với lão tử ông đây lại không thấy hào phóng như vậy qua!
Nhân sâm này vẫn để ở chỗ Vương thị, ông lúc trước muốn để bồi bổ thân thể Lâm thị.
5 Trong điện Đông Cung thái tử lò sưởi dâng lên khói nhẹ, ảnh ảnh sáng rực, sưởi Thiên Điện ấm ấm áp áp.
Áo choàng phủ ngoài của Hứa Từ đã cởi ra, treo trên giá áo.
6 Vương thị ngồi ở vị trí cao nhất bên cạnh, im lặng không lên tiếng, im lặng phẩm trà, vừa thấy Hứa Từ bước vào đại sảnh, hai mắt không gợn sóng nhất thời tỏa sáng, nàng vẫy tay với Hứa Từ “Tử Thanh trở lại? Đến đây với mẫu thân.
7 Tử Nhàn đi Trường Bạch sơn tu hành, tháng chạp hàng năm về nhà một lần, đến nay còn một tháng liền cuối năm, Hứa lão thái thái lúc này mới hỏi một câu như vậy.
8 “Chát” một tiếng, một bàn tay hung hăng tát lên mặt Lâm thị, trực tiếp đánh ả ngã xuống đất, “Tiện nhân!”
Ông chỉ vào Lâm thị chửi ầm lên: “Ngươi đồ độc phụ rắn rết! Ngươi nói, Tử Nhai tự mình rơi xuống nước hay là bị Tử Thanh đẩy xuống? Ngươi nói, có phải ngươi giật giây Tử Nhai giả vờ hôn mê hãm hại đệ đệ mình hay không?”
Lâm thị bị đánh đầu ong ong, không khỏi bi thương từ tâm đến, bộc phát oán hận.
9 Hoàng cung Diệu quốc, hậu hoa viên
“Việc này cứ vậy?” Ngón tay thon dài trong trắng dừng một viên cờ màu đen ở trên bàn cờ, da thịt trắng nõn cùng ngọc thạch đen thuần tương phản đối lập, càng thêm tôn lên tay kia trắng nõn như ngọc, cực kỳ dụ hoặc.
10 Một nữ hài nhi cột tóc đuôi ngựa cao cao, một thân trang phục nam hài đơn giản đang nói cười an nhàn nhìn phía Hứa Từ. Trong đôi mắt vẽ ra ý cười tràn đầy, “Hello, Hứa tiểu tử, đã lâu không gặp, ngươi lại béo!”
Nữ hài đối diện ước chừng tám, chín tuổi, mặt bánh bao tròn tròn linh động khả ái, cười đến vẻ mặt sang sảng, ánh mắt đen láy cong thành một vầng trăng khuyết dễ nhìn.
11 Khi hắn tỉnh lại quả thực muốn hỏng mất, tự dưng xuyên không thì không nói, còn từ hảo hán hai mươi mấy tuổi biến thành một bé gái phấn đô đô.
12 Vương thị cũng biết Bách Lý Tích Yên sống một mình thích yên lặng, liền dọn dẹp sương phòng cạnh bờ hồ sườn Đông. Nơi này ít có người đi qua, yên lặng lại không thấy lạnh lẽo, cảnh sắc tuyệt đẹp, vừa lúc thích hợp cho nàng cư trụ.
13 Hai người Hứa Từ, Hứa Tử Nhàn hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang đi phủ Tướng Quân tìm Tam công tử Công Tôn Ngự kia, lại ngay cả đại môn của người ta cũng không vào được.
14 A Tứ theo tam tiểu thư Hứa gia Hứa Tử Nhàn đánh nhau vài ngày, đánh nhiều ngày không có thời gian đi phố đông giật tiền.
Hôm đó, mặt trời lặn ở phía tây, đã xế chiều, nó mới kéo cả người thương tích hùng hùng hổ hổ từ Hứa phủ về nhà.
15 Hứa Từ lời đẹp liên tiếp, êm tai nói nguyên nhân cậu cứu mấy người họ, trong lòng lại là có nguyên nhân khác.
Kiếp trước, cũng không biết đại ca Hứa Tử Nhai của mình trộm đào góc tường như thế nào, huynh đệ bôi đen mình không biết khi nào liền thành tay sai của Hứa Tử Nhai.
16 “Nam nhân trên giường nói không một câu nào là thật!” Lâm thị cắn khăn tay, cố chấp bẻ cành mai hung hăng quất cây mai, như coi cây mai thành cừu nhân nào đó.
17 Thiệp mời này vào ngày đầu tiên Hoàng Thượng mở tiệc chiêu đãi quần thần Chu công công liền đưa tới cho cậu, cậu khi đó ở bên ngoài, vừa vặn gặp phải Chu công công, cho nên việc này không kinh động bất kì ai trong Hứa phủ.
18 Lý Hạo Sâm ôm Hứa Từ dưới bầu trời đêm yên tĩnh chậm rãi mà đi, thanh âm ồn ào từ Bảo Hòa điện phía sau truyền ra, càng tôn lên sự trống trải yên tĩnh tường hòa bốn phía.
19 Sau khi thái tử đi không bao lâu, Hứa phủ liền xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, đã trải qua một lần tẩy rửa lớn.
Ngày đó sau khi thái tử rời đi, Hứa Từ vừa mới ra đường phố, liền nhìn thấy hai người Niệm Bạch, Niệm Hiếu cùng năm huynh đệ Nhan Tứ, A Ngưu ở đầu đường nôn nóng chờ đợi.
20 Năm năm sau
Hôm nay là ngày thái tử điện hạ cùng Công Tôn tướng quân thắng lợi về triều, năm năm này đến, trong Đại Diệu quốc không ngừng thu được tin chiến thắng truyền đến từ chỗ Bắc quan, quốc dân ai ai cũng vui sướng, sớm sùng bái thái tử điện hạ gần mười bốn tuổi liền lên chiến trường không thôi, kính yêu có thêm.
Thể loại: Quân Sự, Xuyên Không, Trọng Sinh, Lịch Sử
Số chương: 100