1 Từ thời khắc bắt đầu bước vào quan trường, Lưu Thắng Nam liền quyết định thu hồi mặt nữ tính ôn nhu quyến rũ của mình, thậm chí quyết định quên đi thân phận con gái của mình, giống như nguyện vọng mãnh liệt mà lúc trước gia gia nàng Thủ Thắng Nam khi đặt tên đã kỳ vọng, không phải nam nhi nhưng vượt qua nam nhi.
2 Hổ ca nhìn Trương Vệ Đông, thấy người thanh niên này một cước đã đá hai thằng đàn em mình nằm trên đất, đầu tiên hắn hơi sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên đứng lên, một bộ mặt dữ tợn hung ác liền hiện ra.
3 Lưu Thắng Nam làm thế nào cũng không nghĩ đến, mình vừa nghĩ hắn là con mọt sách đầu gỗ xong, chỉ chớp mắt một cái, gia hỏa này lại khen ngợi nàng mà tim không đập mặt không đỏ chút nào, làm cho nàng có cảm giác trời đất quay cuồng.
4 Lời vừa ra khỏi miệng, trong lòng Lưu Thắng Nam lập tức cực kỳ phiền muộn, hóa ra chính mình có chút yêu thích gia hỏa này rồi!Trương Vệ Đông đúng là không hề cảm thấy câu nói này có gì không phù hợp, nghe vậy liền cười cười: "Chỉ cần không phải thực sự không thoát thân được, ta nhất định nghe gọi là đến.
5 Bốn năm học đại học, thạc sĩ bốn năm nữa, tổng cộng tám năm, Trương Vệ Đông đều quá bận rộn học tập và tu luyện, không hề có một người bạn gái, đây vẫn là lần đầu tiên hắn tận mắt nhìn thấy một cô gái lộ ngực ngay trước mặt hắn.
6 Lông mày không đậm không nhạt, mắt to tròn trong suốt như nước mùa thu, lông mi hơi cong, mũi ngọc thẳng tắp tinh xảo như băng điêu ngọc trác, môi đỏ gợi cảm ẩm ướt mềm mại, người mình đắc tội lần này không chỉ là một vị có vóc người cao gầy gợi cảm, mà còn là một cô gái có gương mặt xinh đẹp, cũng không biết cô gái xinh đẹp này trong trường có bao nhiêu hộ hoa sứ giả đây, Trương Vệ Đông không khỏi hơi lắc đầu, khóe miệng cười khổ dày thêm mấy phần.
7 "Brừm! Brừm! Brừm!" nhiều tiếng vang lên, hơn mười chiếc xe máy mang theo một trận cuồng phong sượt qua người Trương Vệ Đông, sau đó đột nhiên quay đầu một cái, vỏ xe ma sát trên mặt đường tạo ra từng đường từng đường dấu vết, cản đường Trương Vệ Đông.
8 Tiểu Kê thấy tên sát thần Trương Vệ Đông này không tìm hắn tính sổ, thần kinh đang căng thẳng nhất thời thả lỏng, cả người mềm nhũn ngồi phịch xuống mặt đất.
9 "Ta ở ký túc xá dành cho giáo sư độc thân. " Trương Vệ Đông trả lời. "Ký túc xá giáo sư? Ngài không phải học sinh sao?" ba người Thiết Thủ nhất thời cùng mang bộ mặt kinh ngạc nói.
10 Trương Vệ Đông nhìn cửa phòng đóng chặt, lắc lắc đầu dở khóc dở cười, sau đó tay vừa nhấc, danh thiếp trên bàn lập tức bay vào tay hắn. "Chủ tịch công ty trách nhiệm hữu hạn giải trí Chí Tôn thành phố Ngô Châu, chính ủy viên khu Đông thành thành phố Ngô Châu.
11 Tuy Trương Vệ Đông đã biết vấn đề xuất hiện trong câu nói này, nhưng tại sao chỉ có ngũ hành thân thể mới có thể tu luyện thì hắn thực sự không hiểu, đương nhiên càng không biết tại sao cha mẹ hắn thân thể không thích hợp.
12 "Đến rồi hả, cậu ở trong ký túc xá có quen không?" thấy người đến là Trương Vệ Đông, giáo sư Tần Hồng để một phần tài liệu trong tay đang cầm xuống, hỏi.
13 "Các ngươi biết nhau?" Tần Hồng vẫn chưa ngửi được mùi thuốc súng giữa hai người, thấy thế cười nói. "Ha ha, là một chuyện hiểu lầm, ngày hôm trước. .
14 Tô Lăng Phỉ ra khỏi phòng, trong lúc nhất thời không biết đi đâu, bất tri bất giác đẩy cửa đi vào phòng thí nghiệm. Trong phòng thí nghiệm, hai sinh viên chưa tốt nghiệp đang bận rộn ở chỗ bồn chứa ống nuôi cấy, cốc chịu nhiệt các loại thí nghiệm.
15 Ống nuôi cấy vốn là dùng để bồi dưỡng vi sinh vật, có hình trụ thấp làm bằng thủy tinh, bên trên còn có cái nắp bằng thủy tinh. Khi nuôi cấy vi sinh vật thì môi trường nuôi cấy đa điều phối tốt đổ vào trong ống, chờ môi trường đọng lại sẽ tiêm vi sinh vật lên bề mặt là được.
16 Tô Lăng Phỉ rửa tay xong quay lại văn phòng thì Trương Vệ Đông đã đi rồi. Nhìn cái ghế trống rỗng phía trước, Tô Lăng Phỉ nghiến răng nghiến lợi, nhưng trong lòng lại sinh ra một tia thất lạc không nói rõ không tả rõ được.
17 "Hẹn cơm trưa thì ăn nhằm gì, muốn chơi thì phải chơi cơm tối, còn phải đi ra ngoài ăn. Người mới ra mắt, mọi thứ cũng phải làm cho có ý tứ một chút đúng không?" Tô Lăng Phỉ lấy điện thoại ra một bên nói, môi đỏ gợi cảm mềm mại hơi nhếch lên, lộ ra một tia mùi vị nham hiểm giảo hoạt.
18 Tô Lăng Phỉ triệt để thua trận trước mắt Lý Lệ, nhưng cùng lúc đó bởi vì đối với Lý Lệ là phất tay rồi cười còn đối với nàng thì một vẻ mặt hoàn toàn khác, trong lòng nàng càng cảm thấy uất ức.
19 Hai người Đổng Vân Kiệt cùng Triệu Minh Hoa chưa bao giờ gặp qua gương mặt làm nũng quyến rũ của Tô Lăng Phỉ, nghe vậy xương cốt muốn nhũn ra, suýt chút nữa liền gật đầu nói được, cuối cùng trong thời khắc sống còn chợt nhớ lại, Tô đại mỹ nữ người ta hỏi Trương Vệ Đông chứ không phải hỏi hai người bọn họ.
20 Trương Vệ Đông lúc này đương nhiên đã biết mình bị lừa, nhưng là đại trượng phu một lời nói ra bốn ngựa khó theo, tự nhiên không thể đổi ý, huống hồ không phải uống rượu thôi mà? Chẳng lẽ còn làm khó được mình hay sao?Nghĩ như vậy, Trương Vệ Đông đáp ứng: "Được, anh ba em một thì anh ba em một.