261 - Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Tôi cũng nghe nói Vọng Giang xảy ra bắn súng nhưng trên Tv nói là đã phá được án mà. Hứa Lập hỏi. Lão Triệu lắc đầu rồi cảnh giác nhìn quanh.
262 - Vậy Trịnh Quân Ba rốt cuộc đã làm chuyện xấu gì mà các vị hận hắn như vậy?Hứa Lập hỏi. - Làm chuyện xấu gì? Làm quá nhiều chuyện xấu, tôi nói hai ngày cũng không hết chuyện.
263 Chủ quán và nhân viên phục vụ thoáng cái đẩy bà lão xuống đất và đoạt lấy tờ vé. Bà lão thấy tờ vé như mạng sống của mình lại bị đoạt lấy, bà ta như điên lên lao vào định cướp.
264 Chủ quán có thể mở quán ăn ở đây, ăn chặn nhiều người như vậy nhưng đã bao giờ bị đánh. Một khi có việc thì sẽ có người ra tay giúp mình, ả đã bao giờ chịu đòn thế này? Ả chỉ cảm thấy mặt nóng lên, đau đớn truyền tới.
265 Tên này đi tới nhìn thoáng qua mọi người đang ngã trên mặt đất, hắn nói. - Sao thế này?Chồng chủ quán vừa nãy bị Hứa Lập ném bát vào mặt như thấy được cứu tinh, hắn nhào tới trước mặt vị đại ca kia rồi dùng khăn lau nước canh trên mặt.
266 Chờ Sơn ca có phản ứng thì thời gian mới quan có năm phút, hơn 20 tên tiểu đệ y mang theo đều đã ngã xuống mặt đất, đều đang ôm vết đau mà lăn lộn. Hứa Lập kia lại không bị thương, vẫn đứng im tại chỗ.
267 Đám người Sơn ca có thể hoành hành ở ga nhiều năm như vậy, kiêu căng như vậy nếu nói bọn họ không có liên lạc với cảnh sát khu vực thì sợ rằng không ai tin.
268 - Phối hợp, tôi đương nhiên phối hợp. Chẳng qua những người này chẳng lẽ anh không mang về thẩm vấn. Hứa Lập bây giờ chủ yếu đang muốn kéo dài thời gian, chỉ cần kéo dài tới khi Triệu Quốc Khánh đến là xong việc.
269 Nghe Triệu Quốc Khánh nói, mấy cảnh sát đi theo y lập tức tiến lên áp giải hơn 20 tên côn đồ vào xe cảnh sát, mỗi tên phải ngồi bệt ở thùng xe khá khó chịu.
270 Hứa Lập cùng Triệu Quốc Khánh bận tới một tiếng, khi tàu khởi động thì bọn họ mới ra khỏi nhà ga. Ngồi trong xe Triệu Quốc Khánh nhìn Hứa Lập nói:- Được rồi, cậu chọn một chỗ chúng ta uống một chút.
271 Hứa Lập thấy Triệu Quốc Khánh không thích loại người như Miêu Chí Văn, hắn cười nói:- Anh nghe tôi nói hết đã. Người như vậy có một tích cách đặc biệt chính là như một con chó sói.
272 Triệu Quốc Khánh nghe Hứa Lập nói, y thở dài một tiếng:- Mẹ kiếp, đám Sử Lâm chết tiệt này đi rồi còn muốn hại tôi, vụ này tôi nhất định phải đòi lại.
273 Nguồn dịch: Dịch AND. - Biên tập: Nguồn truyện: niepo. net.
274 Cho nên ngay lúc tất cả mọi người tưởng rằng hai người này hôm qua thẩm vấn Lý Đại Sơn cả đêm, bây giờ chắc là về nhà nghỉ ngơi. Có ai ngờ hai tên cảnh sát vẫn ở phòng thẩm vấn.
275 Việc Hứa Lập hóa trang Triệu Quốc Khánh cũng không nói ra, Phó Phong cũng không nhìn ra. Phó Phong chỉ cảm thấy ông chú này của Triệu Quốc Khánh hơi trẻ một chút chứ không suy nghĩ quá nhiều.
276 - 100 ngàn, Yên Thương mày có thành ý nhỉ. Điền Căn Sinh liếc nhìn chiếc thẻ cười lạnh nói. Yên Thương vừa mới thấy 100 ngàn căn bản không thể đả động đám người Điền Căn Sinh, y cắn răng móc thêm chiếc thẻ nữa.
277 Yên Thương nghe vậy nói:- Như vậy chỉ có thể đi quan đạo. Trịnh Quân Ba gật đầu nói:- Lát tao tìm người liên lạc ít bạn ở Giang Ninh, nếu như có thể tao phái người bắt xe khách tới Giang Ninh để tránh bị bọn Điền Căn Sinh chặn đường.
278 Vì có thể làm Miêu Chí Văn yên tâm, Triệu Quốc Khánh nói tiếp:- Lão Miêu, tôi hôm nay đặc biệt mời anh tới nhà mà không phải nói chuyện ở văn phòng chẳng lẽ anh không rõ.
279 - Lão Miêu, anh làm ở Vọng Giang nhiều năm, tôi hy vọng anh có thể đưa ra đề xuất với tôi, dề bạt các đồng chí có năng lực, chịu lĩnh vực tới vị trí quan trọng.
280 Mặc dù trên danh sách Miêu Chí Văn không nói rõ ai là người trung thành với Sử Lâm nhưng thực tế Triệu Quốc Khánh biết rõ loại người có năng lực làm việc đương nhiên không có quan hệ gì với Sử Lâm, thậm chí còn có thù oán với Sử Lâm, cũng là người mình có thể trọng dụng.