221 Đám người Cát Binh và Tằng Ích thấy Trương Quý Tường đang nói chuyện điện thoại nên không ai đả động đến Trương Quý Tường mà im lặng đi vào rồi ngồi xuống.
222 Trong chốc lát món ăn cũng nấu xong, Hứa Lập ra bàn ngồi, sau khi hai người ngồi xuống Hứa Lập nói:- Tiểu Hoa, hôm nay anh cũng được nghỉ, anh chuẩn bị ngày mai quay về Giang Ninh gặp cha mẹ, em có đi cùng anh không?Phạm Ngọc Hoa vừa xới cơm cho Hứa Lập vừa nói:- Đi chứ, em lên Tùng Giang cũng lâu rồi vẫn không về, cũng có thể đi thăm thúc thúc và dì.
223 Hứa Thành Hữu ngồi đối diện con trai và con dâu, ông không khỏi có cảm xúc đưa chén rượu ngang mặt nói:- Con, cha con không có năng lực, không có tiền, không quyền, dù công việc hay cuộc sống cũng không giúp cho con được gì.
224 Đảo mắt cũng đã tới 2h chiều, Hứa Thành Hữu bận rộn làm cơm tối, đem con cá chép hơn 4kg mua hôm qua cho vào nồi om, Đổng Tinh ở bên giúp một tay. Hứa Lập và Phạm Ngọc Hoa ngồi ở salon xem tivi, Phạm Ngọc Hoa nhỏ giọng nói:- Em đi giúp nấu cớm nhé, ngồi nhìn thúc thúc và dì đang bận thế kia, không hay lắm.
225 - Được, đúng là phụ nữ nghĩ chu đáo, em đi cầm chìa khóa, anh đi lấy rượu, chúng ta lập tức đi, tranh thủ trước hai giờ tới nhà Hứa Lập. Phạm Kiệt nói xong vào phòng lấy ra hai bình Mao Đài, lại cầm hai điếu thuốc lá Trung Hoa cất vào túi, rồi nhanh chóng cũng Tôn Minh Tuệ đi xuống lầu.
226 Phạm Kiệt nghe Hứa Lập nói xong, ông cười ha hả:- Được rồi, chuyện của hai đứa là mâu thuẫn nội bộ, do hai đứa tự giải quyết đi. Cô chú giờ chỉ chờ có người gọi mình là ông ngoại, bà ngoại, ông nội, bà nội mà thôi.
227 Sau tết đầu tháng 3 Hứa Lập bay lên Bắc Kinh, sau đó mấy anh em tụ tập lại và vào phòng bí mật ở nhà hàng của Hạng Long nói chuyện ba tiếng. Dù sao trong năm 2003 này sẽ xuất hiện nhiều việc lớn, trong đó quan trọng nhất chính là bệnh Sars đột nhiên bộc phát.
228 Hứa Lập đưa kế hoạch đầu tư trong năm của công ty Bạo Phong mà mình đã viết cho Tôn Cực cùng Vu Lượng, hắn cũng giao cho quy hoạch công việc trong năm của công ty Huệ Tân cho Lý Tân.
229 Nghe xong Hứa Lập giới thiệu, Chung Đắc Lực cao hứng liên tục kêu lên. - Hay hay, vậy chúng tôi yên tâm rồi. Công trường khi nào thì khởi công. Chúng tôi lúc nào có thể tới?- Bây giờ có thể tới ngay, anh lập tức có thể tổ chức mọi người tới Tùng Giang, lộ phí toàn bộ do chúng tôi chi trả, tới lúc đó chỉ cần cầm vé xe tới tìm công ty Huệ Tân là được thanh toán.
230 - Vậy là tốt rồi, cảm ơn cô. Hứa Lập gật đầu nói, xem ra Lý Tân đưa Lâm Thường Thanh này tới phụ trách công việc ở Tùng Giang cũng có lý. Lâm Thường Thanh này tuổi không lớn nhưng năng lực công tác, suy nghĩ vấn đề đều khá toàn diện, tương lai quả thật có tiền đồ phát triển rất lớn.
231 Khi Trương Quý Tường bắt đầu thẩm vấn ba hung phạm, ba người này kể lại rất chi tiết tình hình vụ án, không có khác gì so với lời khai trước của bọn họ.
232 Cát Binh thổ lộ, Tằng Vĩ gật đầu. Cát Binh có thể nói như vậy, Tằng Vĩ cảm thấy Cát Binh này đáng tin. - Vậy ý của anh là. . - Tôi cũng không tiện nói gì về việc của Vệ Lương vì y là cháu ruột tôi.
233 Thị xã Vọng Giang là thị xã cấp huyện duy nhất trên địa bàn thị xã Tùng Giang, bất luận là kinh tế hay xã hội đều khá phát triển. Vọng Giang nằm ở khu vực đông nam của tỉnh, nằm ở giải đất giữa bình nguyên Tùng Liêu và dãy Trường Bạch Sơn, được xưng là “Cửa ngõ Trường Bạch Sơn”, là đầu mối giao thông của toàn tỉnh, là trung tâm thương mại, trung tâm lưu thông hàng hóa.
234 Nhìn hai người vừa nãy còn hùng hổ giờ đang luống cuống tay chân, Tống Xuân Vĩ cười lạnh một tiếng. - Chuẩn bị gì? Các anh còn cần phải chuẩn bị ư?Vừa nói Tống Xuân Vĩ đi tới trước bàn trà, đặt tay lên xấp bài trên bàn nói.
235 Tống Xuân Vĩ cười lạnh một tiếng nhìn Trịnh Quân Ba. Tống Xuân Vĩ có thể khẳng định lãnh đạo Cục công an Vọng Giang đều là đám bạn với tên Trịnh Quân Ba này.
236 Ba người Đổng Dương Minh mặc dù đã quyết định không vào can nhưng nếu vẫn không nhúc nhích lại không ổn. Vì thế ba người rất từ từ đi tới phía sau Trịnh Quân Ba, vừa đi bọn họ còn không ngừng hô:- Tiểu Trinh, mau dừng tay.
237 Tống Xuân Vĩ nhìn thoáng qua Hứa Lập, y gật đầu nhưng không trả lời đối phương mà hỏi lại. - Thị trưởng Tằng có nhà không?- Thị trưởng Tằng đang ở trong văn phòng.
238 Hứa Lập mấy năm qua đi không ít nơi, hắn rất đồng tình với lời nói của Cát Binh. Hứa Lập thở dài nói. - Quả thật như lời bí thư nói, giống như nước Nga cạnh Trung Quốc chúng ta vậy.
239 Chuyện tốt không ra cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm. Chỉ trong hai ngày việc Tống Xuân Vĩ bị đánh đã truyền khắp Vọng Giang, thậm chí ngay cả các huyện khác ở thị xã Tùng Giang cũng nghe thấy, mấy thị xã khác trong tỉnh cũng biết.
240 - Anh rể, anh suy nghĩ nhiều như vậy từ lúc nào? Nếu thị trưởng khác tới thì chúng ta đưa tiền, gái cho hắn, nếu hắn không nghe lời huynh đệ chúng ta thì thằng em này phái người xử lý hắn, đánh tới khi hắn phục thì thôi.