1 Hồng Phất dạ bôn (tạm dịch là: Hồng Phát chạy trốn trong đêm) kể về một cô gái tên là Hồng Phất là một ca kỹ của Dương Tố, cơ duyên gặp được Lý Tĩnh, cả hai cùng nhau chạy trốn ra thành Lạc Dương.
2 Trời mưa kéo dài, chiếc xe việt dã chạy bon bon trên xa lộ cao tốc, hai bên đường đều là phong cảnh núi non xanh bát ngát,còn có mấy tiếng ca y ê a của mấy lão Quảng Đông.
3 Đôi ba câu của Lâm Dư vừa nói ra cứ như sét đánh giữa trời quang, đợi đến khi xung quanh phản ứng nhớ ra cậu bị mù thì ngay lập tức bị thân thế bí ẩn của cậu hấp dẫn vô số lực chú ý.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cái tên trứng bịp bợm này cũng không khác mấy đứa con trai mười bảy mười tám tuổi khác là bao, dáng nằm hơi co ro, thỉnh thoảng sẽ lẩm bẩm nói mớ.
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cả người Lâm Dư ẩm ướt, tắm cũng không cần chà rửa gì, vấn đề bây giờ chính là cái gian phòng trên gác nhỏ hẹp kia, mới mưa to một cái đã ướt luôn nệm giường.
6 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Làm người ta hài lòng không dễ dàng, nhưng đối đáp thì là một chuyện vô cùng đơn giản.
7 Bận rộn khiến ta quên đi ưu sầu, lao động khiến người trở nên bình tĩnh. Cuối cùng Lâm Dư vẫn là bị Tiêu Trạch tha đến giúp đỡ, sửa sang dọn dép đến bảy, tám hòm sách cũ.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ôi chao cậu xấu tính quá, hù dọa nhóc con làm cái gì” Tiêu Nghiêu nâng tay sờ sau gáy Lâm Dư, sau đó thở dài cứ như vừa trải qua tang thương đau đớn vậy “Tuổi trẻ thật tốt, lúc anh mười bảy mười tám tuổi cũng trong veo như nước, chỉ cần dựa vào người ta một chút thì như chim nhỏ nép vào lòng ấy.
9 Bạn nhỏ Lâm Dư bi thương mà phát hiện, từ sau khi cậu gặp Tiêu Trạch, mỗi ngày trong cuộc sống của cậu cứ như mở ra một trang mới, chẳng hạn như hiện tại mở to mắt mù nhìn phim ấy ấy kia, hạ thân cũng kích động tới mức rối tinh rối mù.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai người đồng thời quay đầu lại, nhìn thấy bà Mạnh tay phải xách túi nhỏ đang đứng ở trước gian của Lâm Dư.
11 Lâm Dư không kìm lòng nổi mà ngước lên nhìn tầng lầu tòa nhà này, trong lòng không cần nghĩ cũng biết người sống đứng từ trên đó nhảy xuống sẽ thành ra thế nào.
12 Lúc này Lâm Dư đang trần truồng mà chạy tới, còn Tiêu Trạch chỉ biết hỗn loạn mà cúi đầu nhìn mớ quần áo ban nãy cuốn vào bánh xe lần nữa. Anh như bị cái gì đó làm nghẹn cổ họng, kinh sợ đến mức không phát ra được chữ nào.
13 Trên thế giới này có rất nhiều đứa trẻ đáng thương đối diện với khổ cảnh cha mẹ mất sớm, còn nhỏ đã phải chịu cảnh mồ côi, ai cũng cảm thấy khó khăn cũng như không tránh được đau lòng.
14 Thị trấn ở đây ít khi tắc đường, cho dù vào lúc tám chín giờ cũng có thể thong thả mà chạy. Tiêu Trạch lái xe lên xa lộ, vừa qua khỏi trạm thu phí đầu tiên thì mây đen trên trời đã ầm ầm kéo tới.
15
Tiêu Trạch bước đi rất nhanh, bằng không mớ khoai chiên bên trong mềm đi, bánh rán sẽ ăn không ngon nữa.
Dọc theo đường đi, anh không ngừng nhìn thẳng, chân dài đi từng bước thật nhanh một nước vào nhà.
16 (Tên gốc: 看上去很美 Khán thượng khứ ngận mỹ: Là một bộ phim cải biên từ tiểu thuyết cùng tên của Vương Sóc, tên tiếng anh “Little Red Flowers”.
17 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyện làm ăn ở tiệm sách Mắt Mèo mẹ nó quả thật là vắng lạnh, từng ngày trôi qua đều có thể khiến người ta rỗi rảnhmuốn mọc nấm.
18 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi trưa của ba người đã định sẵn không thể ăn trong sự yên bình.
19 Ngôi nhà ba phòng(*) này quạnh quẽ gần hai tháng, trong khoảng thời gian đó chỉ có nhân viên làm theo giờ đến đây vài lần, trên đồ dùng cũng phủ lên một lớp vải, hiện tại chỉ cần kéo lên là mọi thứ sạch sành sanh.
20 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này Lâm Dư đã lùi tới cuối quầy bar, chuẩn bị xong việc chạy trốn, kết quả Tiêu Trạch chỉ dùng hai mắt nhìn cậu, sau đó cũng không thực hiện những hành động nào tạo thành thương tổn cho thân thể đối phương.