1 1.
Trong gương, cô gái tô son môi màu hồng lên đôi môi đỏ mọng, cẩn thận đánh má hồng, bóng mắt, lại dùng kẹp lông mi uốn cong lông mi lên.
Khuôn mặt xinh đẹp như búp bê đã xong.
2 Chung Ứng quay về phòng, vừa định đeo tai nghe điện thoại lên, mới phát hiện tiếng ồn ào đã biến mất.
Anh nghi ngờ chậm rãi đến bên cửa sổ, nhìn xuống phòng trống tòa nhà đối diện đã sửa gần xong rồi, tràn ngập sức sống.
3 Lớp học bùng nổ giống như nổ tung, sôi sùng sục trong nồi.
Ầm ĩ không chịu được.
Chung Ứng lại lấy điện thoại ra chơi điện tử, anh đeo tai nghe rồi mà vẫn còn nghe thấy đủ loại âm hưởng, rất phiền.
4 Từ khi Hồ Duyệt chuyển tới, Chung Ứng thích nhất học máy tính chuyển sang học thể dục.
Giáo viên thể dục thổi cái còi màu cam trước ngực, giọng nói vang vọng quanh sân thể dục:
- Các bạn học, hôm nay chúng ta chơi bóng né, số chẵn đứng bên trái tôi, số lẻ đứng bên phải, bây giờ bắt đầu hành động.
5 Đêm đó Hồ Duyệt trở về phòng mở ngăn kéo ra lấy thuốc bôi, sau đó bôi loạn thuốc ở trên ngực.
Trên da thịt trắng noãn như đậu hủ có chút trắng xanh.
6 Gần đây Chung Ứng đánh nhau kịch liệt trong trò chơi làm đối thủ kêu khổ thấu trời.
Đếm ngược bắt đầu cuộc chiến mới kết thúc, một quả bóng đã bay tới, tốc độ sét đánh không kịp che tai quyền đấm cước đá đối phương ở trên tường, hoàn toàn không để đối phương có cơ hội đánh lại, cuối cùng bùng nổ tuyệt chiêu, nhân vật bay lên trên trời, bị anh dùng lực mạnh đá vào tảng đá trên đường.
7 Lông chim mềm mại chạm vào da thịt, chạm vào chỗ nào sẽ ngứa chỗ đó.
Lớp toán, giáo viên đã chuẩn bị công thức suy luận, Hồ Duyệt vụng trộm liếc nhìn Chung Ứng.
8 Chung Ứng vẫn biết Hồ Duyệt vô cùng dâm đãng, nhưng anh không ngờ có ngày quay lại phòng học sẽ nhìn thấy - -
Cô ngồi trên bàn học của anh tự an ủi.
9 - Ừm đừng mà nhanh rút ra đi. . .
Nước bị vật thể đó ngăn chặn, toàn bộ tích ở trong tiểu huyệt. . . Rất muốn tiết ra!
Hồ Duyệt cố gắng dời mông ra sau, hi vọng cách xa thứ đáng ghét gì đó, nhưng nó giống như nắm được vị trí của cô, không chỉ không biến mất, trái lại cắm vào thêm một chút.
10 Thân thể Hồ Duyệt run rẩy, hai chân run run một cách vô thức.
Cuối cùng tiểu huyệt còn phun ra chút nước.
Toàn thân Chung Ứng khô nóng, cười nhẹ nói:
- Lâu như vậy mà tiểu huyệt vẫn còn căng chặt, thật lợi hại, nói xem, có phải là tiểu lãng hóa hay không, sao lại phun nhiều như thế.
11 - Thực ra mình. . . Cũng không chắc chắn mình có thích cậu hay không.
Hồ Duyệt mang theo chút ấm ức, eo thon nhỏ vặn vẹo, muốn thoát khỏi cây bút trong tay anh.
12 - Cậu cứng ôi chao, ôi.
Ngăn cách quần tây, cô dùng hai chân cọ xát côn thịt của anh, vừa to vừa cứng.
Hơi thở cực nóng thở ở bên tai, Chung Ứng tựa vào vai Hồ Duyệt, vành tai và tóc mái chạm nhau.
13 Hồ Trần ngồi ở phòng khách, nghe thấy tiếng mở cửa liền để báo xuống:
- A Ngọc, Hồ Duyệt về rồi.
Tống Ngọc vội vàng đi đến trước mặt Hồ Duyệt, nhận lấy cặp xách của cô nói:
- Sao hôm nay con về muộn thế? Để mẹ đun nóng đồ ăn cho con, ngoan, đi tắm trước đi.
14 Hình ảnh rất mơ hồ, giống như đặt mình vào trong đám sương mù, không có cảm giác chân thực.
Nhưng phản ứng của thân thể lại như dao khắc, khắc sâu tận xương.
15 Buổi sáng, khi Chung Ứng tiến vào lớp học, Hồ Duyệt sớm đã ngồi ở trên ghế chuẩn bị cho tiết tự học.
Kéo ghế dựa ra, chân dài để dưới bàn, anh cúi người về phía trước, tay vuốt ve mặt bàn.
16 - Chung Ứng, sắp thi rồi sao em còn nghịch di động như vậy! Đưa điện thoại lên đây!
Giáo viên đứng bên cạnh bàn giáo viên, tức giận dồn lên não, ngón tay ông ta run rẩy.
17 Lúc Hồ Duyệt tỉnh dậy phát hiện di động có thêm tin nhắn mới.
- Ngày mai tan học về cùng mình.
Hai người nhắn tin không nhiều, không cần tìm kiếm đã nhìn thấy tin nhắn gửi ngày hôm qua.
18 Sách giáo khoa không bị xé tách tờ nào, trên trang giấy có giấy trắng mực đen.
Hai người ngồi trên ghế, một đen một đỏ.
Cái bàn quá nhỏ, không che giấu được tiếng tim đập nhanh.
19 Gân xanh nổi đầy trên trán.
Mẹ kiếp.
Cô gần như nằm lên trên người anh, nâng đôi mắt lấp lánh nhìn anh.
Chung Ứng nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn, ôm lấy Hồ Duyệt, để cô ngồi lên trên đùi mình.
20 Cọ sát phần ngực đồng ngực, để lại vết tích hơi nhăn.
Chung Ứng nắm chặt lấy hai đại bạch thỏ trước ngực Hồ Duyệt.
- Bé cưng ngoan, tự mình lắc mông trước, cọ côn thịt cho đỡ thèm, anh xoa xoa ngực em, sẽ vô cùng thoải mái.