1941 Cuối cùng xuất hiện Tinh Không Giáp Kinh cũng thuộc về tồn tại vừa mới sinh. So với ba vị khác, thậm chí còn không bằng. Bốn gia hỏa có liên quan với người sáng tạo Nguyên Giới đều hoàn toàn không biết người sáng tạo Nguyên Giới là gì.
1942 Ngươi cũng sẽ thích đúng không? Nếu như ta chỉ là linh thể, ngươi sẽ thích sao? Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên chảy nước mắt nói. Đó là nước mắt thật sự.
1943 - Cái gọi là thân thể linh thịt hẳn vẫn có biện pháp biến thành người thật sự đúng không? Có đúng hay không?- Không, không có cách nào. Thôn Thiên Kiếm Linh né tránh ánh mắt Vu Nhai nói.
1944 Nếu như Thôn Thiên Kiếm Linh cần có thời gian để hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực, vậy hắn đương nhiên cũng không thể lãng phí thời gian. Hắn điên cuồng thích ứng với thân thể đã đạt tới Thần Hoàng cảnh này.
1945 Mà trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực sẽ không vây khốn người. Hiện tại Huyền Binh Điển đã ẩn nấp ở bên trong cơ thể người. Vu Nhai xuất hiện, Tiểu Hắc tất nhiên cũng sẽ xuất hiện theo.
1946 cũng không muốn để Nguyên Giới mới bị nhốt ở bên trong. Khi đó Đoạn Thiên Chân Thần vẫn còn ở trong trạng thái vừa tỉnh lại, cũng không suy nghĩ quá nhiều.
1947 Phải biết rằng, Thôn Thiên Kiếm còn cắn nuốt Huyền Nguyên Chi Lực. Gần như lực lượng gì cũng có thể hút. Đây là sự khủng khiếp của Thôn Thiên Thần Kiếm.
1948 Lúc này đã không thể dùng từ tốc độ để hình dung. Quả thực chính là xuyên qua hư không. - Cái gì?Bốn đại Nguyên Giới Chân Thần cũng vẫn luôn chú ý tới nhất cử nhất động của Vu Nhai.
1949 Sau đó nghe tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn tiếp tục nói: - Sở dĩ đài Nguyệt Rèn được gọi là đài Nguyệt Rèn mà không phải là cái tên khác, chính bởi vì đài Nguyệt Rèn là xuất hiện cũng như thành hình từ mặt trăng.
1950 Hẳn đã sớm khiến Độc Cô Thần Thành bị đổ nát. Liệu hệ thống phòng ngự này còn có thể ngăn cản được mấy kiếm nữa?Không có ai biết. Sợ rằng ngay cả chính bản thân Lạc Thiên Kiếm Linh cũng không biết.
1951 Ầm. . . Trong nháy mắt, hai loại tia sáng khác nhau vẫn bởi vì va chạm khủng khiếp mà lui lại phía sau. Thế lực ngang nhau. Chỉ có điều Vu Nhai ở bên cạnh kết giới.
1952 - Đến lúc đó trong bữa tiệc mừng công, chúng ta có thể đã có thịt chim nướng ngon lành để ăn rồi. Trong tay Vu Nhai cầm Thôn Thiên Kiếm, uy phong lẫm liệt.
1953 Nhưng rất nhanh bọn họ đã cười không nổi nữa. Bởi vì vô số Thần Binh ở trong kết giới xông ra. Đó là binh trận của Vu Nhai. Ở trong mắt người khác tất nhiên là binh trận.
1954 Đương nhiên, trước khi phá kết giới nhất định phải tiêu diệt Kinh Hoàng. Nếu không, giữ lại tồn tại đáng sợ này ở phía sau, hắn làm sao có thể an tâm phá kết giới được? Hiện tại Vu Nhai càng tự tin hơn chính là, chỉ cần hắn có thể lao ra khỏi kết giới cũng như trở lại Độc Cô Thần Thành, vậy cho dù Kinh Thiên Nhất Kiếm điên cuồng đánh xuống, hắn cũng có thể bảo vệ được Lạc Thiên Kiếm Linh mà không chết, hoàn thành hành động mở ra con đường thông thiên.
1955 Chỉ qua một phần trăm giây, phù văn đã bị vỡ thành một lỗ thủng lớn. Trong chớp mắt, Thần Binh bên trong Binh Điển Thần Trận phát ra từng tiếng nổ vang.
1956 - Không đúng. Binh trận của Vu Nhai rõ ràng đã yếu hơn lúc trước rất nhiều. Hơn nữa trong đó có rất nhiều lỗ thủng. Nhưng rất nhanh, Kinh Hoàng và ba đại Chân Thần thậm chí các Thần Hoàng xung quanh đều nhìn ra được vấn đề.
1957 Như vậy mặc dù có tiêu hao, cũng không quá rõ ràng. Đến lúc đó chỉ cần suy nghĩ hiện tại của hắn có thể thành công, chút tiêu hao này căn bản bé nhỏ không đáng kể.
1958 Lại nói ví dụ như một sa mạc. Hắn tối đa khiến sa mạc này ngưng kết thành đất đai, lại không thể khiến sa mạc này hóa thành tảng đá kiên cố, thậm chí trong nháy mắt hóa thành sông núi.
1959 - A. . . Lại qua tám canh giờ. A, lại tính thêm thời gian hai canh giờ hồi phục ban đầu và nửa canh giờ học phù văn, hiện tại hắn chỉ còn lại có một canh giờ rưỡi.
1960 Ánh mắt Vu Nhai quét tới. Hắn nhìn thấy được Độc Cô Cửu Thiên. Độc Cô Cửu Thiên đã mất đi một cánh tay, nhưng vẫn điên cuồng tàn sát kẻ địch đang muốn tiến quân vào Độc Cô Thần Thành.