1901 Hắn làm sao có cảm ngộ thần đạo thổ lên tới Thần Hoàng. Nói cách khác, bọn họ thật sự sợ Vu Nhai sẽ dẫn động địa thế. - Đương nhiên không chỉ có Vu Nhai.
1902 - Chỉ là trước khi dân Cổ Duệ còn chưa bị tiêu diệt, chúng ta không cho phép mình suy nghĩ tới chuyện lập quốc. Độc Cô Kiếm Minh chúng ta sẽ là nơi trú ẩn cho tất cả những người bị dân Cổ Duệ và chiến tranh làm hại.
1903 Nhưng sau khi cân nhắc một hồi, Tôn gia cũng không phải không có lý do phản lại đế quốc Huyền Binh. Thật ra, sau trận chiến với dân Cổ Duệ khiến cho bọn họ tổn thất quá lớn.
1904 - Xem ra Vu Nhai là hoàn toàn thành công, hiện tại sợ rằng không ai giết được hắn. Nếu không chúng ta đi liên minh bách tộc đi?Ở đại lục, trong rất nhiều trong quán rượu đều diễn ra những lời đối thoại trên.
1905 Đến buổi tối hắn bay vào trong Tử Vực Tinh Không tu luyện. Hắn không ngừng cảm ngộ bầu trời sao và hấp thu lực lượng tinh không. Hắn biết, nếu như hắn muốn trong khoảng thời gian ngắn, trở thành tồn tại mà ngay cả một kiếm chữ thiên của Chân Thần nào đó cũng không giết chết, như vậy hắn chỉ có thể dựa vào lực lượng tinh không.
1906 - Ách, ta làm sao biết được. Ta đã nói ký ức của ta bị chủ nhân trước đây khóa lại, hoặc sau khi chủ nhân trước đây ném ta tới nơi khởi nguồn Nguyên Giới mới làm ra ta, cũng đánh vào một chút ký ức cần giải phong.
1907 Ở cuối di thư, nàng đã viết ra yêu cầu của mình. - Yên tâm. Ta không sao. Chỉ là cảm thấy tính mạng thật yếu đuối. Còn nữa, sau nửa tháng, công chúa Linh Vũ lại có thể dứt khoát cùng sống cùng chết với Khinh Vũ huynh đệ.
1908 Vu Nhai mới từ trong truyền tống trận đi ra, gia chủ Mạc Luân Tạp Đế liền dẫn theo người tới nghênh đón. Sau đó tất nhiên là những lời nói khách sáo không có tí dinh dưỡng nào.
1909 Không ai sẽ để ý tới một thầy ký nho nhỏ như hắn đang suy nghĩ gì. Mọi người rất nhanh đã tiến vào Trầm Mộc Các của Âm Mộc Thành. Thế lực ba phương đều tập trung ở chỗ này triển khai đàm phán.
1910 Tất nhiên, khí thế phía sau Nguyệt Lâm Sa cũng càng lúc càng nồng đậm. Quả thực chính là hồ đồ. Độc Cô Chiến Huyền nói lời này, đơn giản là không để đại đế Nguyệt Lâm Sa này vào mắt, không coi trọng đế quốc Ma Pháp.
1911 - Ý kiến của ta cũng giống như vậy. Chuyện hài tử là do hài tử xử lý. Nếu như Nguyệt Lâm Sa đại đế có thể bảo đảm hài tử tương lai của chúng ta thích quyền lực, vậy ta không phản đối.
1912 Thất hoàng tử nhìn Vu Nhai nói. - Thất hoàng tử Huyền Binh? Độc Cô gia chủ, ngài làm vậy là có ý gì?Nguyệt Lâm Sa quay sang nhìn về phía Độc Cô Chiến Huyền.
1913 Thân thể nàng theo bản năng run lên một cái. Nàng rất muốn giống như nữ nhân khác, bộ dạng hệt một con chim nhỏ kinh hãi nhảy ra. Thậm chí nàng có cả kích động muốn nhảy ra này.
1914 Khi nghe thấy Vu Nhai đắc ý cười to, nàng lại không nhịn được cắn một cái về phía vai Vu Nhai. Lại không biết thời gian trôi qua bao lâu, trong phòng không liếc mắt đưa tình nữa, cảm giác yên tĩnh đã lâu, hình như hai người đã ngủ.
1915 Bọn họ thầm chấp nhận sự điên cuồng của Nguyệt Lâm Sa đại đế cùng Vu Nhai. Bọn họ cũng không tham gia thêm nữa. Mọi chuyện để thuận theo tự nhiên. . .
1916 Nói cách khác, Kinh Thiên Nguyên Giới mặc dù tức giận chém Kinh Thiên Nhất Kiếm về phía Thánh Thần Đô cũng phải lãng phí rất nhiều kiếm mới có thể tiêu diệt được Thánh Thần Đô.
1917 Chỉ cần có Nguyên Giới tồn tại, bọn họ sẽ Đông Sơn tái khởi: - Chúng ta bây giờ vẫn đang trong thời kỳ tích lũy. Tạm thời còn bị động, cố gắng thành lập hệ thống phòng ngự chống đỡ với kiếm chữ thiên nào đó.
1918 Trước khi trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực hoàn toàn áp chế Thần Chi Nguyên Giới, cũng chính là trước khi Thần Chi Nguyên Giới bị áp chế không cách nào sử dụng được Thiên Nhất Kiếm nào đó, Thần Chi Nguyên Giới nhất định phải phát động tổng tiến công.
1919 Sau đó Vu Nhai lại ôm Vu Tiểu Dạ một cái nói. Đúng vậy, trong hơn một năm rưỡi qua, bạn học Tiểu Dạ cũng đã thực hiện nguyện vọng giúp đỡ Vu Nhai giải trừ chuyện dùng tay.
1920 Nàng vẫn không muốn để cho Vu Nhai đi mạo hiểm. Chỉ có điều nàng không có khả năng ngăn cản nhi tử làm mọi chuyện. Lại nói, tất cả mọi chuyện hắn làm, cũng bởi vì cục diện đại lục hỗn loạn.