41 Hắn lách qua khe hở ở cánh con ngựa bay, nhìn chằm chằm vào Lạc Đằng. Hắn đang suy nghĩ nên làm thế nào để lợi dụng Thất Tinh Thần Kích giết chết người này.
42 Đường đường là thiên tài của Lạc gia, chẳng lẽ hắn còn không sánh bằng con dế nhũi này sao. Nếu sớm biết vậy, hắn tới đây sớm hơn một chút thì tốt rồi.
43 - Không có ý gì. Chuyện ngươi muốn làm, ta chỉ cần phá hỏng, không hơn. Độc Cô Cửu Huyền nhún vai. - Ngươi. . . Quan tiểu thư vốn còn muốn nói gì nữa.
44 Khi không ít người vẫn cảm thấy đầu óc mơ hồ, chợt có một tiếng động khẽ từ trong rừng rậm truyền đến. Một thiếu nữ mặc nhuyễn giáp màu đỏ, buộc tóc đuôi ngựa đi tới.
45 Tiểu thư Quan gia cũng liên quan đến sự kiện này. Là nàng dẫn theo công chúa ma pháp vào hội đấu giá. Độc Cô gia lại còn là người bị tổn thất. Trên danh nghĩa mà nói, di tích nơi này hẳn phải là của bọn họ.
46 - Lữ Nham. Ra tới cửa, Vu Nhai liền thấy một thanh niên trẻ tuổi cường tráng đứng ở cửa. Hắn cao hơn Vu Nhai nửa cái đầu. Thắt lưng cũng lớn hơn so với Vu Nhai một vòng.
47 - Cung cấp cho chúng ta một cái sân đấu. Chúng ta muốn luận bàn chiến kỹ. Vu Nhai cảm giác mình giống như tiến vào kỹ viện, gia hỏa này chính là quy công.
48 Lúc này trên khán đài xem đấu kỹ đã chiếm hai phần ba. Bình thường, cảnh tượng như vậy vô cùng hiếm thấy, trừ khi nghiệp đoàn võ học sớm thông báo có hoạt động đặc biệt.
49 Bộ binh phòng Nghiêm Lôi đại nhân vẫn nói chuyện này tạm thời giữ bí mật. doc truyen tai. Không nghĩ tới một người tùy tiện xuất hiện lại biết. Hắn thực sự không có gì để nói.
50 Chỉ có điều hiện tại chuyện đã ầm ĩ lên như thế, bọn họ hoàn toàn tin tưởng, nhất định chính là do tiểu tử này làm. - Chúng ta chẳng lẽ phải gánh chịu nỗi oan ức này trên lưng sao? Không có cách nào sao? - Chỉ có thể cố gắng tạo ra nhiều lời đồn một chút.
51 Hắn đang muốn đánh ra một bài quyền trong quân đội kiếp trước, nhưng vào lúc này, trong mắt hắn chợt lóe lên linh quang quỷ dị. Đột nhiên hắn dạng chân, làm tư thế trung bình tấn, sau đó hai tay chậm rãi giang ra xa, động tác đưa lên, miệng nói thành khẩu quyết: - Một quả dưa hấu lớn, chia làm hai nửa, một nửa cho ngươi, một nửa cho hắn! Trong nháy mắt, tất cả mọi người bên trong căn phòng đều hóa đá, bao gồm cả Lữ Nham.
52 Hiển nhiên lão không nghĩ lúc này còn có người tới. - A, là ngươi. Ngươi tới làm gì? Lữ lão nhìn thấy Vu Nhai, lập tức cảnh giác nói. Chẳng lẽ tiểu tử này tu luyện Ma Điển xảy ra vấn đề gì, muốn tìm mình tính sổ sao? Thật ra Nghiêm Lôi đối với bên ngoài vẫn giữ bí mật về chuyện của Vu Nhai.
53 Không những vậy, hiện tại, hắn còn giả vờ không rõ: - Ngươi dám phủ nhận ngươi sỉ nhục đối với kỵ vệ Bắc Đấu sao? - Ta đương nhiên phủ nhận. Từ trước tới nay, ta chưa từng sỉ nhục một người nào trong đội kỵ vệ Bắc Đấu.
54 Chỉ cần Huyền Binh hắn lựa chọn không thể dung hợp với thân thể, hắn mới lựa chọn thứ khác. Nếu thật sự không được, vậy đành phải nghe theo mệnh trời.
55 Vu Nhai đi vào giống như chém dưa thái rau. Chỉ có điều, có người lại ở dưới chân ngựa của Vu Nhai, bắt đầu đánh lén. Hiện tại không có người nào nói đây là hành động vô sỉ nữa.
56 Vu Nhai đột nhiên nắm lấy cổ nàng, lạnh lùng cắt ngang lời nàng. Hắn hoàn toàn không có chút thương hương tiếc ngọc nào nói: - Không cần giải thích, ta chỉ cảm thấy rất kỳ quái.
57 Thiên tính ma thú gắn liền với thiên địa rộng lớn. Ràng buộc nó có thể khiến nó thành cá chậu chim lồng mà thôi. Cảnh cá chậu chim lồng vĩnh viễn khiến Khu Phong Thứu không thể tiến hóa, vĩnh viễn chỉ có thể bay cao như vậy.
58 Nếu như mọi con nhện đều như vậy, chỉ sợ con mồi cũng đừng mong chạy thoát. - Chủ nhân, mau lui lại. Phong Doanh ở trong đầu Vu Nhai nhắc nhở Vu Nhai theo bản năng muốn lui lại.
59 Có lẽ bởi vì lớn quá mức, gần như rũ xuống tới chóp mũi Vu Nhai. Thỉnh thoảng còn cà vào mặt hắn. Hương vị nồng đậm ập vào mặt, Vu Nhai cũng không phải là người mù, cũng không có bị viêm mũi, sao có thể không bị hấp dẫn.
60 - Có quy định này sao? Nhất định phải sử dụng tên kì binh sao? Kì binh này của ta chính là cục gạch. Gọi ta là cục gạch sao? Cái này cũng thật khó nghe.