61 - Chuyện hôm nay ngươi nhìn thấy tướng mạo ta, ngươi không được phép nói ra ngoài. Bất kỳ ai cũng không thể nói. Thủy Tinh lạnh như băng nói. - A! - Ta nói nghiêm túc đấy.
62 - Thì ra là thế. Không trách được tất cả mọi người đối với nàng lại tôn kính như vậy. Nói như vậy, nàng chính là tổ trưởng của tổ Kỳ Binh chúng ta sao? Vu Nhai hỏi về mối nghi ngờ trong lòng.
63 Hắn ném nghị định bổ nhiệm và lá thư vào trong ngăn kéo, tiếp đó ngủ ngon. Sáng sớm hôm sau, Vu Nhai thức dậy rất đúng giờ, sau đó chạy tới sân rộng trong thôn.
64 Răng Lớn ngẩn người, sau đó khẽ nói: - Sức lực của ta rất lớn. Cho dù là Huyền Binh Giả cửu đoạn cũng không nhất định có thể thắng ta. - Không sao. Chúng ta chỉ đánh vui một chút thôi.
65 Vu Nhai rơi tự do xuống đất. . . Ầm. . . Liệp Thủ bị đụng, nặng nề bay ra ngoài. Chân Vu Nhai không dừng lại, rất nhanh đã đuổi theo. Lại là một trận đánh giống như trận mưa xối xả.
66 Thủy Tinh giống như u linh đứng cách Lạc Tinh Thạch mấy trăm thước. Từ lúc Vu Nhai bắt đầu luyện kiếm, nàng đã ở chỗ này. Ban đầu, khi nàng đứng ở sau tấm bình phong, Phong Doanh cũng không phát hiện ra nàng.
67 - Chỉ có tội phạm xấu xa nhất hoặc binh sĩ phạm phải sai lầm cực lớn mới có thể bị phạt tới đó. Hình như nó có tên là dãy núi sương mù, rất quỷ dị. Ta cũng không biết rõ lắm.
68 Không nhìn không lo, nhìn rồi thiếu chút nữa thì bị sợ tới choáng váng. Hắn từng gặp qua người chết, cũng từng giết người. Nhưng trừ một thứ chính hắn lại chưa từng thấy qua chính là Quỷ Hồn.
69 Xung quanh đây đầy những thi thể. Thậm chí còn có những bộ xương của quái thú cực lớn, ngăn cản tầm mắt của hắn. Vu Nhai leo lên một bộ xương ma thú không biết là loại nào, dọc theo xương cột sống cực lớn của nó đi tới.
70 Đáng tiếc, rất nhanh Phong Doanh đã nhắc nhở hắn một vấn đề. - Chủ nhân, chủ nhân phải nhanh chóng đi ra ngoài thôi. U Linh Thú càng lúc càng không sợ chủ nhân.
71 Không biết hôm nay là ngày thứ mấy? Vu Nhai bộ dạng giống như dã nhân, tóc tai bù xù không ngừng qua lại bên trong rừng rậm. Phía sau vẫn có vô số U Linh Thú đuổi theo.
72 Bằng không, mấy người chúng ta bây giờ cùng nhau áp chế ngươi. Những người còn lại cũng đủ diệt tổ Kỳ Binh. Hơn nữa, theo quy định bẩy cuộc chiến chỉ cần thắng bốn trận.
73 - Ngoại trừ Lữ huynh ra, nữ tử đeo mặt nạ này cũng rất lợi hại. Đáng tiếc, hình dáng của nàng phát triển có hơi chậm. Ngụ ý của hắn chính là lát nữa còn phải chờ xem.
74 - Bỏ Huyền Binh của ngươi xuống. Hiện tại nó đối với ngươi mà nói chỉ là gánh nặng. Sử dụng nắm đấm của ngươi đánh. Sử dụng hai chân ngươi né tránh công kích của đối thủ.
75 - Ta là ai, ngươi xem bộ dáng ta như vậy, đương nhiên là người thu thập rác rưởi! Sắc mặt đám người Thái ca tối sầm. Bọn họ làm sao không nghe ra được ý tứ của Vu Nhai.
76 Keng một tiếng, kiếm thứ nhất thất bại, bật ngược lại. Kiếm thứ hai lại tới tiếp. Thực lực của Thái ca rõ ràng đã ở khoảng Tướng Binh Sư trung đoạn. Huyền khí nồng hậu hơn so với Vu Nhai rất nhiều.
77 Mình sẽ lập tức tiến vào hàng Tướng Binh Sư!- Dã nhân, ngươi muốn đại tiện sao?Thái ca châm chọc nói. Sau đó hắn cũng không để ý nhiều, trực tiếp ra tay, vung búa đập xuống.
78 Mượn kiếm huynh có chút mất tự nhiên nói. Lăn lộn em gái ngươi ấy. Ngươi đã là lão sư của học viện Bắc Đấu, còn cần lăn lộn kiếm cơm ăn sao? Nụ cười rất thành thật, nhưng tại sao hắn vẫn cảm giác gia hỏa này cũng không phải là người tốt? Sau này nhất định phải đề phòng một chút.
79 Tương lai hắn biết, dĩ nhiên lửa giận trong lòng sẽ tắt. Tạm thời nàng không muốn đả kích lòng tin của hắn. Dù thế nào Vu Thiên Tuyết cũng không nghĩ ra tuổi Vu Nhai không nhỏ, hơn nữa lại nắm giữ thứ nghịch thiên như Huyền Binh Điển.
80 Đặc biệt là nữ binh còn được huấn luyện nghiêm chỉnh, vậy càng không cần phải nói. Chớp mắt đã hai canh giờ trôi qua. Ba cuồng nữ với Tiễn Linh dẫn đầu vẫn vô cùng hăng hái.