21 Vu Nhai nhướng mày, vội vàng vội vàng mặc thêm y phục, xông ra ngoài. Đúng lúc hắn nhìn thấy vẻ mặt Vu Thiên Tuyết đỏ bừng nhìn chằm chằm vào người thanh niên trước mặt.
22 Trong lòng hắn thoáng động, đột nhiên khom người nói: - Thiên thiếu gia, người này rất kiêu ngạo, căn bản không xem Độc Cô gia chúng ta ra gì, còn đả thương ta.
23 Đáng tiếc, lời nói của Vu Nhai sau đó khiến hắn không bình tĩnh nổi nữa. Chỉ thấy lúc nữ tử mặc ngân bào xoay người, Vu Nhai đột nhiên kêu lên: - Độc Cô Cửu Huyền! - Sao? Hiển nhiên, đây là tên của nữ tử mặc ngân bào kia.
24 các ngươi muốn làm một chứng thực huyết mạch nho nhỏ lại muốn tất cả huyền khí của mẫu thân ta, để làm cho các ngươi một thanh Huyền Kiếm tam cấp. Đây là đạo lý gì? Các ngươi là thế lực lớn, hắc, rất lớn.
25 Độc Cô Cửu Huyền ngẩn người, không nói nửa câu, xoay người rời đi, trong lòng nàng lại thoáng có cảm giác mất mát. Nam tử mặc ngân bào lại như có thâm ý, liếc mắt nhìn Vu Nhai, sau đó mới đi theo phía sau đám người kia.
26 Bởi vì chấp niệm tan đi, trong nháy mắt thân thể hắn dường như tống ra thứ gì đó. A, giống như một người nhịn tiểu nửa ngày, cuối cùng cũng tống ra được.
27 Trong tòa viện, cảnh tượng cũng không tồi. Tuy rằng không tính là xa hoa, nhưng ở trong Bắc Đấu Thành tấc đất tấc vàng này cũng coi như là nhân sĩ có nhà ở.
28 Đúng lúc này cánh cửa bị đụng mạnh. Vu Nhai hoảng sợ nhảy sang một bên. Nơi này chính là nơi ở của binh phòng đại nhân, người nào lại dám to gan như vậy? Ngay khi hắn nhìn về phía ngoài cửa, mắt lập tức sáng lên.
29 Ngay khi Vu Nhai vừa nói dứt lời, trong chớp mắt, từ bên trong xe truyền đến một tiếng kêu khẽ. Thật ra âm thanh rất êm tai, nhưng phát ra ngoài lại chẳng khác nào hung hăng tát vào mặt nàng một cái.
30 Đối với chuyện Vu Nhai gài bẫy người của đội kỵ vệ Bắc Đấu, hắn vô cùng tán thưởng, đối xử với Vu Nhai rất tốt. - Hóa ra là Uý Trì đại nhân. Chỉ có điều cho dù là Uý Trì đại nhân cũng không thể.
31 - Đây là Phi Hỏa Thần Luân của tiền bối Hỏa Luân năm trăm năm trước, thuộc loại Huyền Binh đặc biệt. Bên trong nấu chảy linh làm khí linh. Mặc dù còn chưa mở ra linh trí, nhưng nhận được nó, bồi dưỡng tiểu bối cũng là một lựa chọn không tồi.
32 - A, là ngươi. Không ngờ ngươi lại ở đây. Rất tốt rất tốt, Tiểu Thúy, nhấc hắn lên, rồi ném đi. Vừa rồi, giọng nữ kia còn đang ung dung đột nhiên thay đổi thành nghiến răng nghiến lợi.
33 - Như vậy có thể ép bọn họ tiến vào trong vương quốc Á Đặc. Đến lúc đó chúng ta mới có cơ hội. Nếu không, cho dù là nửa điểm cơ hội cũng không có. - Phương pháp này thật ra có vài phần được ổn.
34 Mọi người lộ ra biểu tình nghiêm trọng, lại từ từ tiến vào bên trong cửa. Một mùi thối nát ập vào mặt. - Đóng cửa lại. Tạm thời để hắn ở chỗ này, chúng ta đi vào.
35 Không ngờ đó chính là Thôn Thiên Kiếm bên trong Huyền Binh Điển. Lão huynh, lúc này huynh ra ngoài làm gì vậy?Mặc dù Vu Nhai có thể ẩn nấp, trốn ở chỗ này, chủ yếu dựa vào năng lực ẩn nấp của Phong Doanh và khoảng cách phía dưới khá xa.
36 Bức thư này viết ngoáy, chắc là viết trước khi chết. Ý tứ trong đó đại khái là Kim Khí Thiên tự biết thời gian không còn nhiều, nhưng vẫn muốn tiếp tục cố gắng phá tan cửa ải Địa Binh Sư, tiến về phía Thiên Binh Sư.
37 Vừa rồi, con ngựa xanh vẫn vô cùng kiêu ngạo, hiện tại giống như nhìn thấy mãnh thú hồng hoang. Nó sợ hãi hí lên, lùi về phía sau. doc truyen tai. Chẳng mấy chốc thân thể to lớn đã biến mất ở trong huyệt động.
38 Đương nhiên, tâm tình phẫn nộ của nó, cho dù ai cũng có thể cảm giác được. Cũng không biết thời gian qua bao lâu, cuối cùng Thanh Mã ủ rũ cúi đầu thu nhỏ lại, quay ngược trở lại Huyền Binh Điển.
39 Nàng có phần không thể tưởng tượng nổi, nói: - Tìm được rồi. Thật sự tìm được rồi. - Đúng vậy, quá tốt, quá tốt!- Có cái này, để xem các ca ca của ta có tư cách gì đấu với ta.
40 Chậm lại đã. Ngươi vừa nói cái gì, chất liệu của thanh trường kích này sử dụng là một chút sắt tinh Ô Huyền sao? Vu Nhai lấy sắt tinh Ô Huyền vừa nhận được, hỏi.