141 “ Anh thường đến đây phải không?”“ Thỉnh thoảng. ”“ Tôi thấy anh có vẻ như rất quen thuộc nơi này. ”“ Thật nhàm chán, kỳ thật thì cũng không có gì. Có đôi khi muốn uống rượu phải đi Bắc Kinh, xa một chút thì đến Paris, muốn đi dạo phố thì tới Hồng Kông, xa một chút chắc phải đi NewYork.
142 “ Chuẩn bị xong rồi. ” Lữ Trị nhấn nút ghi âm trong điện thoại hướng về phía Tiểu Ốc. Tiểu Ốc nhìn màn hình điện thoại kia cười, nói: “ Lữ Trị chính là bạn trai của Kim Tiểu Ốc.
143 Ông chủ cửa tiệm thấy bọn họ kinh ngạc nhìn chằm chằm tủ kính, vốn cũng không để ý, quay vào mới tình cờ phát hiện cô bé kia chính là cô gái trong bức ảnh, nhìn Tiểu Ốc nở nụ cười: “ Xin chào, cô chính là cô gái trong bức ảnh!”Tiểu Ốc gật đầu, hốc mắt bắt đầu đỏ lên nói: “ Ông chủ bức ảnh này làm sao lại ở đây?”Cô nhớ rõ lúc cô cùng Đậu Diệc Phồn làm đám cưới không có công khai ra ngoài, thậm chí hôn lễ tổ chức cũng vội vàng, cô còn chưa kịp chụp ảnh vào ngày cưới, thì đã bị bắt đi.
144 Ăn đến khi no bụng, tâm tình Tiểu Ốc có chút bình phục lại, bắt đầu hướng Lữ Trị nói thẳng thắn: “Kỳ thật lo lắng của anh là dư thừa, bởi vì thật ra tôi là một người máu lạnh, tôi không yêu anh ta, trước đó tôi đã bỏ ra mười sáu mười bảy năm để đi yêu một người, nhưng cái người kia lại chán ghét tôi, vì muốn thoát khỏi tôi, không tiếc chuốc rượu cho tôi say rồi đem cho người đàn ông khác hưởng thụ, nhưng thật không ngờ là tôi có thể trốn thoát được.
145 Ai có thể cho cô một ngôi nhà, cô có thể đi cùng người nào, một chút nguyên tắc để xác định cũng không có. Khát vọng trong nội tâm cùng với thực tế đầy rét lạnh này khiến cho cô bụng đói ăn quàng.
146 "Cô vẫn nên trở lại một chuyến đi! Tôi phải cho người dạy cô thế nào nạy khóa, mở khóa, mở tủ an toàn, lại học thêm một chút cách leo tay không lên những tòa nhà cao ốc, tôi nghĩ cô sẽ thích những khóa học này.
147 "Vậy sao?" Cô ngồi đối diện anh, cười ha ha. Vừa nghe thanh âm Lữ Trị đã hiểu, nhưng bộ dáng này thật khiến anh nhận không ra: " Tiểu Ốc, em đang làm gì vậy?""Đây là hình tượng mới của em, anh xem được không?" Tiểu Ốc bày ra tạo hình mới của mình,một chút thành thục lại phong tao, mái tóc quăn dài màu hạt dẻ, cô làm àu da thật trắng, lỗ mũi cao, bộ ngực thì rất lớn, lộ ra gần nửa rãnh giữa hai vú, thoạt nhìn giống như là một hỗn huyết báu vật.
148 Tiểu Ốc không ở vị trí số một, nhưng cũng không phải là kém nhất. Cô không phải trụ cột, cũng không đứng kế cuối. Thật ra như vậy là tốt nhất, không dễ dàng đưa tới họa sát thân.
149 "Cô? Múa kiếm là vũ điệu có độ khó cao. " Những diễn viên vũ điệu kia đối với Tiểu Ốc xì mũi coi thường. Cô ta biết biên soạn một ít vũ điệu thì có thể nhảy được sao? Họ là những người trong nghề, còn không thể nhảy tốt được.
150 "Chỉ cần giết vương tử, cô có thể sống tiếp, vương tử phản bội các ngươi, tại sao không giết hắn ta?''Lúc cô nâng đầu lên, trong mắt giống như có sát khí, cái loại đó hồn nhiên thành sát khí, để cho cô cầm kiếm, liền cho người ta một cảm giác nguy hiểm.
151 Các cấp bậc của sòng bạc sau khi nghe cô làm vậy cũng không ngăn cản, bọn họ thấy con gái vờ tha để bắt thật. như gần như xa, mới phải cảnh giới tối cao, chỉ cần có thể kiếm tiền, mặc kệ cô bán thịt hay không, cũng theo cô, dù sao trước mắt cô là Đại Hồng Nhân.
152 VÒng tay chứa ám khí cô không mang, trong sòng bạc loại người gì cũng có, hơn nữa sòng bạc có quy củ của sòng bạc, vì phòng ngừa một vài tiểu thư vì bất mãn với khách mà trả thù, đeo đồ trang sức cũng có quy định, chỉ có thể đeo trang sức so sòng bạc cung cấp, bình thường mượt mà không nhọn, xinh xắn không nhét được đồ trang sức nhỏ khác, nên bây giờ cô tay không đánh giặc, cô phải vô cùng cẩn thận mới được.
153 Sau đó nhặt gậy gộc lên, vọt ra, vây quanh hai người, "Buông cô ta ra, cho ngươi đi. "Tiểu Ốc làm sao buông cây cỏ cứu mạng, cô vừa nắm cổ vừa hỏi, "Nói cho ta biết, tại sao lại muốn dẫn ta tới đây, ta sẽ thả người.
154 “ Vậy sao?” Một tên đàn ông bị thương trong đám vung một gậy hướng Tiểu Ốc đánh tới, Tiểu Ốc liền bị trọng thương, sức lực ở tay đã giảm xuống, chém một đao không chính xác, trở mình né nhưng không kịp người kia đã vung gậy đánh tới, mắt thấy tránh không khỏi, nhưng nếu cánh tay của cô mà trúng một gậy của tên kia thì có mà gãy xương, Tiểu Ốc nghiêng mình né nhưng một gậy kia vẫn trúng trên lưng may mà không đụng ở vị trí vết thương.
155 “ Lên!”Mấy gã đàn ông đã bắt đầu cởi quần áo của mình rồi đi tới, bọn chúng sợ Tiểu Ốc lại ra chiêu, trực tiếp dùng chân giẫm lên tay chân Tiểu Ốc trước, sau đó mới ngồi xổm xuống, đè lên tay chân Tiểu Ốc, làm cho Tiểu Ốc không thể nhúc nhích.
156 “ Việc này chỉ làm ô uế tay anh thôi, giao cho tôi xử lý đi!” Tiểu Ốc nói, cô là sợ Đậu Diệc Phồn vì cô lại bị ngồi tù, cô bây giờ là nội gián, không thể nhìn anh ta ở trước mặt mình giết người mà không báo cho cảnh sát, nhưng muốn cô tự tay đưa Đậu Diệc Phồn vào ngục giam, thì vẫn không thể nhẫn tâm được?“ Được rồi!” Đậu Diệc Phồn nói xong ẩm Tiểu Ốc lên xe, sau đó bảo lái xe đến bệnh viện.
157 “ Anh cũng là nhân viên sòng bạc? Có thể bao nuôi tôi sao?” Tiểu Ốc nghi ngờ là vì điều tra rõ anh cùng sòng bạc không có liên quan, có phải hay không có liên quan đến việc cùng cô điều tra án.
158 Tiểu Ốc lắc đầu, cô hiện tại cái gì cũng ăn không vô: “ Không cần. ”“ Cô yên tâm ở lại đây tĩnh dưỡng, sòng bạc bên kia tôi sẽ nói một tiếng, thương thế của cô sẽ tính vào tai nạn lao động, tôi sẽ kêu bộ tài vụ tính tai nạn lao động giả.
159 "Ngày hôm qua, anh không gọi di động cho em được, nên đã cho người tra xét vị trí chỗ ở của em, cho thấy là ở kho hàng bị bỏ hoang. Anh nghĩ có thể em đã xảy ra chuyện, nên nhờ bạn bè ở Macao lái xe đến đó xem, kết quả anh ta đến muộn, chỉ phát hiện đầy máu trên mặt đất.
160 "Anh tự có biện pháp. " Cùng cô tiếp xúc đã lâu, chẵng lẽ ngay cả điểm này cũng không có biện pháp. Đã đến đây rồi thì phải đi xem cô thế nào, tốt nhất là có thể âu yếm cô, còn không thì để anh ôm một cái cũng được.