1
"Ầm ầm"
"Răng rắc!"
"Ào ào xôn xao"
Đây là một đêm giông bão, tình trạng này đã kéo dài hơn nửa tháng. Giống như là trên trời có một con sông vô cùng lớn , có rất nhiều nước chảy xuống ,làm cho dưới trần gian ngày ngày mưa tầm tã.
2
Tình a, chuyện tốt đẹp bên trong câu truyện ngoài đời căn bản là không có
Năm 2012, tận thế sẽ đến sao ? rất nhiều người đều suy nghĩ tận thế đến mình phải làm sao.
3
Đây là một mảnh rừng nhỏ,tên là Hạnh Viêm rừng rậm , tuy rằng rừng cây nhỏ bình thường sẽ không được xưng là rừng rậm nhưng ở đây thì ngoại lệ. Nơi đây toàn một màu đỏ rực , theo rể cây đến thân cây, sau đến lá cây, cành cây , toàn thân cây đều được bao phủ một màu đỏ rực
Bởi vì thuộc tính là hỏa, sau khi trải qua gia công , loại cây này liền có thể trở thành nguyên liệu làm hỏa ma pháp trượng.
4
Mà lúc này , cái tay trước mặt nàng tuy. . . bóng loáng, trắng nõn , thoạt nhìn rất đẹp. Nhưng! trên tay không có nhẫn ,cũng không có vết sẹo
Tùy tay lấy qua mái tóc dài,lại không phải màu đen thuần khiết , mà pha lẫn với màu tím , ở dưới ánh mặt trời chiếu vào tỏa ra ánh sáng ôn nhu, bóng loáng
Lại cúi đầu , trên người không phải quần áo màu trắng mà là một cái váy dài màu đỏ, cái màu hết sức kiêu ngạo , cổ áo kín, làn váy tùy ý bay lên , trên làn váy được thêu những hoa văn phiền phức , chứng tỏ đây là một cái váy hết sức xa xỉ ,kiểu váy này tuy rằng rất đẹp nhưng mà nàng chưa thấy bao giờ
Lông mi Phượng khoảng nguyệt hơi nhăn lại ,tuy rằng nàng thích màu đỏ nhưng cũng sẽ không mặc quần áo màu này ,nàng chỉ thích mặc quần áo loại xanh như nước, tĩnh như mây , nói chung chính là quần áo màu xanh ,màu trắng
Hơn nữa , mấu chốt là, cảnh vật nơi này,nàng chưa bao giờ thấy.
5
Nguyên bản còn thực uy nghiêm nam nhân ,nghe xong câu này ,biểu tình trên mặt ,trong nháy mắt từ đen thành trắng, từ trắng thành xanh, ngay sau đó lại biến thành tro tàn , biểu tình giống như là ban ngày gặp quỷ
Mà cô gái tránh ở phía sau nam nhân kia, nhìn thấy Phượng khoảng nguyệt ,từ cổ họng hét ra một tiếng so với tiếng kêu hồi nãy còn hãi hùng hơn , còn kinh thiên ,địa quỷ hơn ,
"A.
6
Còn nhìn về phía bên phải,PKN xem như hoàn toàn hiểu được , như thế nào là vật hợp theo loài. Cô gái bên này,nửa người dưới chỉ mặc có cái váy , nửa người trên chỉ được bao phủ bời một vải lụa trắng mỏng, cảm giác như ẩn như hiện, căn bản là không che được cái gì
"Hắc, cô nương.
7
PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT không thể không thừa nhận không chỉ có những câu đồng thoại , mà những câu chuyện xưa, tất cả đều gạt người
Mang theo tâm trạng chán nản PKN tùy ý nhìn xung quanh , thấy giữa bụi cỏ màu đỏ, có cái gì đó màu trắng
Đứng lên , vỗ vỗ đất trên người, PKN bước đi qua, nhặt lên cái đó , mới phát hiện cái đó kích thước chỉ khoảng 3 li,hình dạng giọt nước , trên giọt nước có một cái lỗ nhỏ , sợi dây màu đỏ được xỏ qua cái lỗ đó, không rõ vật này được làm bằng chất liệu gì
Nói là ngọc cũng không phải ngọc, toàn thân vật thể màu trắng như tuyết,trên đó có hoa văn như ẩn như hiện , giống như là một cây hoa, nhưng nếu nhìn lại thì không thấy cái gì
Nhưng là, để vào tay lại cảm thấy rất ôn nhuận, rất thoải mái, không hiểu sao làm cho PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT có cảm giác rất thân thiết
Cầm trong tay thưởng thức một chút , rồi lấy đeo lên cổ, trong nháy mắt cảm giác được thế giới này thân thiết hơn , cây kia, cỏ kia, bầu trời trên kia, và những đám mây kia đều có chút ít thay đổi.
8
Cấp bậc nơi này,phân chia từ đỏ, cam,vàng, đến xanh vàng, xanh lá cây, xanh lục, và tím,bảy nhan sắc tương ứng với bảy cấp bậc. Bất luận là kiếm sĩ hay ma pháp sư đều căn cứ vào như thế để phân chia.
9
Cái này phải nói như thế nào? Họa vô đơn chí(việc xui không đến một lần)!!! PKN có bình tĩnh cỡ nào cũng nhịn không được muốn mắng chửi người, không đúng ! phải là mắng tia chớp mới đúng ,nếu PKN có thể ra khỏi đất ,chắc chắn sẽ bị tức đến nỗi giơ chân lên , nhưng mà nàng ra không được,cho nên nàng chỉ có thể ngẩng đầu lên , tức giận nói:"Ngươi x #% $, còn muốn đem lão nương xuyên tới chỗ nào nữa ?"
Tại thời điểm PKN còn đang oán giận, một tia chớp nữa đánh xuống , theo chóp mũi PKN đánh xuống, chỉ thiếu một li nữa thôi là cái mũi PKN sẽ biến thành than
".
10
Con mèo đen nhẹ nhàng tiêu sái đến trước mắt PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT , lắc lư cái đuôi ,để lại một tư thái tao nhã,rồi xoay người,mông đối với mặt PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT , cái đuôi nhẹ nhàng đảo qua trên mặt nàng , liền lấy cái tư thái cao ngạo như vậy, rời khỏi tầm mắt PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT
PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT đứng hình , nàng nhớ rõ thú cưng của nàng Duyên nhi cũng đâu có tệ,như thế nào sau khi đến nơi này, hết bị chó cắn lại đến mèo khinh bỉ
'Tí tách ,Tí tách'
Mưa, càng lúc càng to,nước mưa chảy xuống đất, tạo thành từng bọt nước nhỏ, thấm vào trong đất.
11
"Đừng tưởng rằng ngươi cố ý khích tướng ta, ta sẽ cứu ngươi"Mập mạp tiên sinh tiếp tục nói, vẫn là tiếng nói khinh khủng đó. Nhìn bề ngoài ,trông rất hiền hậu dễ làm người khác bỏ xuống phòng bị, nhưng mà lúc nói chuyện,đôi mắt nhỏ hơi hơi mị lên,khóe miệng hơi nhếch lên 1 cái nghiền ngẫm tươi cười trông rất nham hiểm
"Muốn cứu thì cứu , không muốn cứu thì đi đi, đừng làm phiến ta ngủ"
Khẩu khí PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT có chút ác liệt,trong âm thanh tràn đầy bất mãn,đối với nàng mà nói,cái chuyện mà bực mình nhất là khi đang ngủ có người quấy rầy, thực phiền toái
Sau khi nói xong PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT cũng không nhìn mập mạp kia nữa,tiếp tục úp đầu trên cánh tay mình
Nghe được lời nói và hành động của nàng ,mập mạp tiên sinh có chút không bình tĩnh ,đôi mắt nho nhỏ ,lại trừng thật to.
12
"Ngươi chờ ta với" Mập mạp tiên sinh linh hoạt đứng dậy,đuổi theo PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT , sau đó lại cảm giác không thích hợp nói : "Ai,ngươi là ai,ta làm sao phải nghe lời ngươi"
"Đi mau" PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT quay đầu lại,cầm kiếm không chút do dự đập lên đầu mập mạp
"Đứng lại" Mập mạp tiên sinh nghiêm túc nói,nhưng mà với cái giọng vịt đẹt đó,không có chút tác dụng nào cả
"Như thế nào?" Nàng xoay đầu lại ,ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua
"Ngươi đánh ta làm gì?"Mập mạp tiên sinh theo bản năng che đầu
"Thích " PHƯỢNG KHOẢNG NGUYỆT híp mắt,nhìn tên mập mạp thú vị này,tất cả những lo lắng phía trước đều biến mất.
13
Mệt hắn còn nghĩ rằng cái người trước mặt này, muốn tìm cái gì đó trong rừng , nên mới cùng nàng đi lâu thế này
"Dẫn đường !" Phượng Khoảng Nguyệt nhẫn nhịn, lại nhẫn nhịn nhưng.
14
Tùy tiện đi vào một cái tửu lâu,tìm cái bàn để ngồi,mà cái tên bồi bàn đứng trước cửa mặc dù nhìn toàn thân Phượng Khoảng Nguyệt bẩn nhưng không khó để nhận ra chất liệu tinh xảo của nó,cho nên thực cung kính dẫn Phượng Khoảng Nguyệt đi vào
Chính là ánh mắt có chút nghi hoặc , hình như nghĩ tới được cái gì đó , nhưng cái gì cũng nghĩ không ra
Những người đang ánh cơm ,ánh mắt chỉ đảo qua Phượng KHoảng Nguyệt cũng không để ý
Phượng Khoảng Nguyệt ánh mắt hơi mị lên ,khoé miệng nghiềm ngẫm tươi cười , chủ nhân củ của thân thể này không đơn giản nka
Tùy ý ngồi xuống xong, mập mạp kia cũng đi theo ngồi xuống.
15
Nghe xong cuộc đối thoại của những người đó , Phượng Khoảng Nguyệt cũng hiểu được một chút,nhưng mà như nào càng nghe càng cảm giác mấy người đó nói chính là nàng đâu
Phượng Khoảng Nguyệt liễm thần , biểu tình trở nên nghiêm túc,lạnh lùng liếc mắt mập mạp,thần hơi câu lên , biểu mặt trở nên tựa tiếu phi tiếu 'Đối với mập mạp thử một chút'
Nhìn biểu tình Phượng Khoảng Nguyệt , Mập mạp nhất thời cảm thấy cả kinh , lá gan những người này lớn nha , cư nhiên dám nói xấu vị tiểu tổ tông này
Mặc dù, Nàng đúng như lời người ta nói, rất khủng bố.
16
Nghe được nửa câu nói của Phượng Khoảng Nguyệt mọi người cảm thấy hơi ngại ngùng nhưng mà nghe được nửa câu nói sau mọi người liền oán giận , muốn hung hăng tát mình một cái
Cuối cùng cũng biết Phượng Thất tiểu thư trong truyền thuyết kiêu ngạo bá đạo như thế nào
Nhìn Phượng Khoảng Nguyệt như thế, khóe miệng Lang Thiếu Bạch rút trừu , cúi đầu , quyết định không nhìn cảnh tượng quỷ dị này , dùng bữa dùng bữa,ân~ đậu hủ này cũng được , ừ rau xanh kia ăn cũng ngon,ưm~ vẫn là thịt ăn ngon nhất
Nhìn thấy biểu tình quỷ dị của đám người,Phượng Khoảng Nguyệt thở dài, nàng thực sự ôn nhu.
17
Thân phận thân thể này cùng với thân phận kiếp trước của nàng đều giống nhau. Kiếp trước không sợ, kiếp này có cái gì mà phải sợ ?
Ngay tại thời điểm Phượng Khoảng Nguyệt còn đang cúi đầu, mập mập tới gần Phượng Khoảng Nguyệt ,lấy khăn tay màu hồng phấn ra ,chuẩn bị lau dầu mỡ trên tay, nhưng mà thấy trên đó toàn là những đốm màu đen,nên bình tĩnh thu lại
Nhìn Phượng Khoảng Nguyệt có chút'U BUỒN' cúi đầu, trong lòng Lang Thiếu Bạch hơi đồng cảm , là đại tiểu thư của một đại gia tộc,bị đuổi tới một cái thành nhỏ xa xôi như vầy, hơn nữa một lần đuổi là mất tới mười năm ,nếu đổi lại là ai cũng sẽ không vui
Nhìn tên giễu võ giương oai trước mắt , là một gia thần cư nhiên dám cùng tiểu thư trong gia tộc nói như vậy,khó chịu, thật sự là rất khó chịu.
18 Thân phận của ngươi là gì?"Phượng khoảng Nguyệt khoanh tay, lai tay để trong tay áo, chuẩn bị dược
"Thị vệ Phượng gia nhị thiếu , tên là Võ. . . "Võ đội trưởng ngầng đầu ưỡn ngực, kiêu ngạo nói
"Thủ hạ Phượng thiếu, đã biết" Phượng khoảng Nguyệt nhẹ nhàng nói, theo như lời người này nói có thể tin được, nếu không cũng sẽ không tới đón mình , xem ra Phượng nhị thiếu không phải địch nhân của mình
"Thất tiểu thư--- người không sao thật tốt, hù chết lão phu" Bỗng một người trung niên lảo đảo chạy tới,quần áo màu xanh , tuy không đẹp đẽ quý giá, nhưng đường may rất khéo léo, tóc được buộc cẩn thận , tỉ mỉ, dưới khéo mắt có vài nếp nhăn, nếu không nhìn kĩ sẽ tưởng hắn 30 tuổi, bổ vào Phượng Khoảng Nguyệt khóc lóc,theo sau hắn là một đám người
Mập mập thấy có một đám người tới Phượng KHoảng Nguyệt , thức thời đưa thân ra chắn
"Vị này là" Lúc này trung niên thúc thúc mới phát hiện mập mạp
"Ta là bảo tiêu của thất tiểu thư"
Trung niên thúc thúc ngốc lăng, trong lòng lại thắc mắc khi nào thất tiểu thư lại chọn loại người mập mạp xấu xí này làm bảo tiêu không phù hợp với thẩm mĩ của tiểu thư nha
"Võ thị vệ"Trung niên thúc thúc chợp mắt thấy Võ tùy Vân đứng kế bên , lập tức đi qua vấn an.
19 Vấn an mọi người xong , hắn lại quay qua nhìn Phượng Khoảng nguyệt , trong mắt lặp tức ứa nước
Mọi người xem hắn chuyển đổi sắc mặt nhanh như vậy cũng bó tay,nếu hắn ở hiện đại thì sẽ trở thành một siêu sao đó
"Thất tiểu thư, tộc trưởng vất vả cho n...
20 Bảy tuổi liền bưu hãn như thế rồi---Phượng Thất tiểu thư này nàng cần phải thay đổi cách nhìn , tuy rằng nàng không tin một tiểu cô nương 7 tuổi có thể làm được những chuyện đó
Từ nãy giờ Phượng Tự cứ liên miên cằn nhằn nói khi Phượng Khoảng Nguyệt vào trong thành này đã tốt với nàng như thế nào, như thế kia.