21 Ngày hôm sau------giữa trưa
-----
Mưa vừa tạnh không bao lâu ,Ánh mặt trời ấm áp chiếu vào đại lục,tạo nên sức sống cho vạn vật , phía chân trời hiện lên thải hồng , ấm áp rực rỡ, trong không khí tràn ngập hương cỏ xanh tươi mát rượi
Một chiếc xe ngựa xa hoa chạy trên đường còn có mười thị vệ cưỡi ngựa theo sau
Phía trước xe ngựa bên trái là một thiếu niên mập hơn hai trăm kí vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, một tay phất phơi khăn tay, một tay ôm con gà nướng , thơm phức
~~Bên phải là một nam tử một thân áo giáp, hai tay nổi gân xanh dùng hết sức đánh roi, vẻ mặt phẫn hận, không cam lòng.
22 Bên trong xe hoàn toàn không có xóc nảy, cảm giác rất là thoải mái, Phượng KHoảng Nguyệt vừa đọc sách vừa phẩm trà,vừa tìm hiểu về thế lực của Phượng gia
Vào đại thọ trăm tuổi của gia chủ sắp diễn ra ,Là một thất tiểu thư của Phượng gia ,lại được nhị thiếu đón trở về, nhưng mà chỉ phái mười thị vệ đi, thật là keo kiệt trong khi Phượng gia là một gia tộc lớn
Còn Lang thiếu Bạch, thật sự là Phượng Khoảng Nguyệt không dám bình luận
Xem ra trở về lần này cũng chẳng hay ho gì~~ Phượng KHoảng Nguyệt cảm khái
Mà bên ngoài xe ngựa,Võ Tùy Vân đang oán giận
Ngày hôm qua sau khi bị Phượng KHoảng Nguyệt hạ độc thủ,liền đứng tại chỗ đó,làm thế nào cũng không giải được ,cũng không biết tại sao lại như thế này,vì thế,hắn thật sự, đứng ngay chỗ đó, chờ PHượng KHoảng Nguyệt
Là đệ nhất thị vệ của nhị thiếu,tuy hắn so ra kém vài vị thiếu gia trong gia tộc nhưng thiên phú cực kì xuất chúng.
23
Cũng may trước khi hắn bị các nữ nhân kia 'ăn sống nuốt tươi',Phượng KHoảng Nguyệt mang theo lang Thiếu Bạch xuất hiện
Thế nhưng , hai người bọn họ lại ngồi một bên thưởng thức,hành động này khiến cho hắn không thể không cúi đầu nhận sai.
24 Đôi mắt lớn , lấp lánh như bảo thạch chớp nháy chớp nháy tỏa ra ánh sáng mê muội khiến người nhìn cũng phải sinh ra hảo cảm
Nhưng mà Phượng KHoảng Nguyệt đã từng bị chính đôi mắt ấy khinh bỉ nên hiển nhiên sẽ có sự đề kháng không bị vật nhỏ đó giả bộ đáng thương lừa gạt
Tiểu hắc miêu ~,đôi mắt bảo thạch đối diện với đôi mắt đen tuyền như hắc diệu thạch sáng chói lóa của Phượng Khoảng Nguyệt, ngóng nhìn thật sâu
Phượng Khoảng Nguyệt dịu dàng cười,một tay nắm tiểu hắc miêu, một tay cầm chén hồng trà, lộ ra nụ cười ấm áp, nụ cười kia rất đẹp , rất đẹp giống như tiên nữ ánh trăng , tao nhã mê người,tiểu hắc miêu nhu nhu con mắt ,nhìn thẳng về phía Phượng Khoảng Nguyệt
Thật đẹp
Vào lúc tiểu hắc miêu bị trúng mỹ nhân kế, Phượng Khoảng nguyệt cầm hồng trà đổ vào trên người nó
Tiểu hắc miêu đã là một con mèo nhỏ, dính nước vào thì trông càng nhỏ hơn , nhìn bộ dạng nò thật giống như một đoàn lông ngắn màu đen
Con mèo nhỏ bỗng nhiên bị đổ nước, ủy khuất ngẩng đầu, cất tiếng kêu to :"UÔNG"
Nghe tiếng chó kêu từ miệng mèo, Phượng Khoảng Nguyệt hoảng thần ,cái chén trong tay loảng xoảng rơi xuống xe ngựa,tuy rằng không vỡ nhưng âm thanh vẫn vang dội
"Thất tiểu thư của ta ơi, ngài làm sao vậy?"Lang Thiếu bạch thừa dịp Võ Tùy Vân còn đang giằng co , ăn sạch chân vịt quay, hiện giờ đang ăn bột vịt,thật không biết thức ăn này lấy từ đâu,lúc này nghe được tiếng động bên trong , hỏi một chút, sủng vật mà có thể bị nhiều người như vậy đuổi theo tất nhiên sẽ không đơn giản.
25 Cũng không đi quản con ngựa kia đang chuẩn bị học tập chiêu thức của con lừa, chân sau cong lên đạp thẳng vào người hắn. Nhưng mà, con ngựa này hình như cảm thấy làm như vậy là có chút mất mặt, nó vốn không phải là một con ngựa bình thường, nó là ma thú đó a, là Hồng Lăng Mã vương đó, như thế nào lại ném hết mặt mũi làm ra cái hành động như thế được, đành phải phẫn hận cúi đầu gặm cỏ, đem cây cỏ biến thành Lang Thiểu Bạch, ta gặm gặm gặm, ta ăn ăn ăn.
26 "Xin đem sủng vật trả lại cho ta, được không?, nó đã phiền các vị rồi,tại hạ thật xin lỗi " Ngay tại lúc này , ngoài xe ngựa, truyền đến một âm thanh của nam tử khoảng chừng mười bảy, mười tám tuổi.
27 "Ta có thể nói ra đặc điểm của nó" Người bên ngoài trả lời như cũ
"Như vậy, nếu ta cũng có thể nói ra đặc điểm của nó, thì có phải nó là sủng vật của ta chăng.