1 Trời sáng, có tiếng chim vọng lại từ phía xa, tháng tư đầu xuân, ánh mặt trời sáng lạn nhưng không hề chói lóa, tỏa ánh nắng ấm áp xuyên qua bức màn che, chiếu vào gian phòng nhỏ.
2 Văn phòng quản lí của tổng giám đốc tập đoàn Lăng Thị. Căn phòng rộng lớn khí phái hoàn toàn sử dụng thiết kế theo những đường nét trơn trượt, lấy bụi hắc bạch ba mầu làm chủ đạo, càng toát lên vẻ đơn giản mà hiện đại.
3 Liên tục mấy tuần liền, Hướng Hải Lam lâm vào tình cảnh bị người người canh giữ nghiêm mật, hệt như giam lỏng. Nàng cảm thấy mình giống như đeo phải cái cùm vậy, trong lòng buồn bực quá đến nỗi tưởng như phát hỏa.
4 Xe dừng lại tại một khu phố phồn hoa nằm ở phía Bắc, trước cửa một salon tạo hình làm tóc có tên là “New Fashion ”. Lăng Chấn Vũ mang theo Hướng Hải Lam đi vào trong cửa hàng, lập tức có một cô gái dáng người cao cao yểu điệu, vũ mị thanh cao tiến tới nghênh đón, mơ hồ còn mang theo một trận hương theo gió thoảng qua tới đây.
5 Lăng Chấn Vũ đem Hướng Hải Lam bỏ vào trong xe, sau đó chính mình cũng nhanh chóng ngồi vào trong đó. Hướng Hải Lam vẫn còn đang thoáng lấy lại tinh thần thì Lăng Chấn Vũ đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, hắn cúi thấp đầu, bờ môi nồng nhiệt thoắt cái đã phủ lên đôi môi phấn nộn mê người của nàng……Hành động đột nhiên này của hắn làm Hướng Hải Lam sợ hãi, nàng kinh ngạc trợn tròn đôi mắt, chỉ cảm thấy mình sắp thở không nổi nữa.
6 Hướng Hải Lam hồn nhiên quên đi bản thân mà bị chìm đắm trong các bức họa, thời gian trôi qua rất nhanh cũng không có cách nào dời đi sự si mê chuyên chú của nàng.
7 Buổi sáng khi nàng tỉnh lại, Lăng Chấn Vũ đã không còn ở bên trong phòng nữa. Hướng Hải lam cuốn chăn quanh mình, run rẩy bò xuống giường, phát hiện giữa hai chân vừa chua xót vừa vô lực.
8 Ngoài cửa sổ gió nhẹ nhàng thổi làm bức rèm màu lam khẽ phủ lên chiếc bàn mà ở gần đó có hai người đang dựa vào nhau ngủ, trên khuôn mặt mang theo một tia tốt đẹp thỏa mãn.
9 Sự nhẫn nại giống như đã đến cực hạn, Lăng Chấn Vũ nhẹ bước đến gần, đứng bên cạnh Hướng Hải Lam cùng Lữ Tử Kì. Thân ảnh cao ngất lập tức dựa vào sau lưng Hướng Hải Lam, hai bàn tay to lớn nháy mắt đã bò lên eo của nàng, cũng hơi hơi dùng sức.
10 Từng ngày trôi qua giống như dòng nước chảy, chớp mắt đã đến cuối tháng tám, khí trời chậm rãi bước vào mùa thu. Mùa thu trên núi vào lúc hoàng hôn bắt đầu có chút lạnh, dù vậy, Hướng Hải Lam vẫn ngồi ở ghế đá trong hoa viên, hai tay chống cằm ngây ngẩn, thỉnh thoảng cũng phát ra vài tiếng than nhẹ tựa lông hồng.