241 Người nọ dẫn cô đi ra ngoài rồi đưa thẻ mở cửa phòng cho cô, nói: “Trên lầu phòng 305, chúc ngài chơi vui vẻ, một chút thức ăn sẽ lập tức được đưa lên.
242 Cô dùng hết sức cắn, cắn đến khi lỗ tai hắn chảy máu. Mà cô cũng rất có kỷ xảo, sẽ không tổn hại tới xương trên lỗ tai, cô biết như thế nào tạo thành vết thương ngoài da, nhưng vẫn có cảm giác rất đau.
243 Dáng dấp của anh thật anh tuấn, mặc toàn thân là một màu đen, lại tản ra một loại hơi thở nguy hiểm, nhưng vào lúc anh nhìn về phía cô thì lại là cực kỳ dịu dàng.
244 “Anh đã kết hôn, thì không thể ích kỷ như vậy nữa, muốn đem em ở lại bên cạnh mình. Đối với anh, chỉ cần em vui vẻ, anh cũng vui vẻ. Nếu như không phải là đã biết rất nhiều chuyện hồi đó của em, nếu như không phải là anh lén nhìn em trước khi kết hôn, thì anh cũng không ở nơi này, nhưng thật may là anh tới đây.
245 “Nói! Là cái gì, em muốn biết, em không thích cảm giác mình chẳng hay biết gì. "“Em. . . . . . " Anh muốn nói lại thôi, do dự một hồi lâu, cuối cùng bị ánh mắt của cô bức bách mà đầu hàng: "Trước kia em bị Mộc Trạch Khải lập kế, không cẩn thận thất thân ột người xa lạ.
246 “Vệ tinh? Anh gắn gì trên người cô ấy?"“Trên mặt nhẫn có trang bị một thiết bị định vị toàn cầu để có thể tìm được cô ấy. Đây cũng không phải lần đầu tiên, anh không cần kinh ngạc.
247 Lữ Trị đi tới ở bên giường, ngồi xuống: “Sao em còn chưa ngủ?"“Em không ngủ được, sao anh lại tới đây?" Tiểu Ốc nhìn anh. “Để anh xem một chút. . . em ở bệnh viện mà sao lại tắt điện thoại, có biết anh rất lo lắng cho em không.
248 Tiểu Ốc gật đầu: “Được, em nghe anh. "“Ngủ đi!" Anh đắp kín mền cho cô. Tiểu Ốc lại nằm chừa một nửa giường ngủ nói: “Chúng ta cùng nhau ngủ, em muốn ôm anh.
249 Tấm thẻ thứ hai viết số điện thoại. Tiểu Ốc cho là Đậu Diệc Phồn đưa, gọi qua: “Alo?"“Cô mạnh khỏe tôi là vợ của Đậu Diệc Phồn, tôi tới Nam Châu rồi, có rãnh rỗi đi ra gặp mặt đi!" Đầu kia thanh âm hết sức dịu dàng.
250 “Cô thích là tốt rồi, tôi tới chỉ là muốn hỏi, cô có hận tôi hay không?"Tiểu Ốc lắc đầu: “Tôi là vì cái gì mà hận cô?"“Bởi vì tôi đoạt đi Đậu Diệc Phồn.
251 “Cậu mạnh khỏe. "Tiểu Ốc đối với bọn họ gật đầu một cái, đi vào trong, ở phía trước đại sảnh hỏi một tiếng dưỡng phụ ở gian phòng nào, cô gái ở đại sảnh nói một cái mã số, hiện tại trên lầu 15 cùng lầu mười sáu ở đều là tân khách cùng bằng hữu hai nhà Vương Lữ , mộc ba ở tại lầu mười sáu, cũng là đơn độc một người ở, mộc mẹ tình nguyện mở lại một cái phòng cũng không cùng ông ngụ cùng chỗ.
252 “Bây nhiêu sao đủ? Nhét kẽ răng cũng không đủ, nói thật với con, cha còn đang hút, con thức thời , còn nhận thức cha là cha con, là cho hơn đi, không thể thấp hơn năm trăm vạn, nếu không cha không nhận con làm con gái.
253 “Phu nhân, cô như thế nào rồi?" Một người hộ vệ trong đó cả kinh. “Không có gì đáng ngại. " Tiểu Ốc nói xong nhìn về phía Mộc ba: “Về sau không nên như vậy, ông đánh không lại tôi.
254 Lữ Trị nói bọn họ sẽ lập tức trở về. Mấy ngày nay người nhà họ Vương cũng ở tại nhà bọn họ, giúp đỡ chuẩn bị hôn lễ. Ông nội, ba mẹ cùng hai người con trai họ Vương, tất cả đều đang ở trong biệt thự của Lữ Trị.
255 Tiểu Ốc vốn đã đẹp, chưng diện lên thì càng đẹp hơn. Nhìn trong kính thấy con gái xinh đẹp của mình, mẹ Vương suýt nữa rơi lệ: “Thật xinh đẹp. "“Mẹ. " Tiểu Ốc nắm tay của bà , biết rằng nhiều năm đã quá khó khăn ẹ rồi.
256 Lữ Trị nhìn đồng hồ đeo tay, sợ trễ giờ lành, nhưng lại không thể nghịch ý của cô, trực tiếp đoạt lấy điện thoại trong tay cô, đông ấn tây nhấn, hai ba lần đã qua được cửa ải này, trả lại cho cô: “Thắng.
257 “Mời cô dâu, chú rể trao đổi nhẫn. "Lữ Trị từ một bên khay cầm chiếc nhẫn lên đeo cho Tiểu Ốc. Tiểu Ốc cũng thế. “Hiện tại ta lấy danh nghĩa của Thánh Phụ, Thánh tử, Thánh Thần tuyên bố: chú rể và cô dâu kết làm vợ chồng, chú rễ bây giờ có thể hôn cô dâu rồi.