201 Tiểu Ốc tính toán xâm nhập vào nơi đó để tìm cơ hội. Thân phận lần này là một cô gái có nửa huyết thống Thái Lan, nửa huyết thống Trung Quốc, tên là Mỹ Lệ, từ nhỏ lớn lên tại Trung Quốc, giờ tới Thái tìm người thân.
202 Cô đi theo, kết quả lúc đi vào, Mộc ba mang cô tới trước mặt bà chủ, âm thầm ra dấu tay với bà chủ, mặt ngoài lại biểu lộ đáng thương nói: “Đây là đứa con gái vượt ngục của tôi, nó chạy trốn tới nơi đây, xin bà chủ chứa chấp nó.
203 “Tôi gặp ba nuôi của mình, ở vùng gần chỗ ăn chơi lớn nhất, ông ấy bán tôi vào chỗ ăn chơi này, tôi sẽ tùy cơ hành sự. Nếu như anh có thể thì phái người bắt ba tôi đi, đưa ông ấy đi cai nghiện, nếu được như vậy thì không còn gì tốt hơn.
204 Uớc chừng một tiếng sau, xe tải dừng lại ở một cái sân nhỏ trên núi. Bọn chúng đẩy cửa xe từ bên ngoài, rồi lại thô lỗ đẩy các cô xuống xe. Mười mấy tên đàn ông vừa thấy các cô xuống xe liền bắt đầu huýt gió, hoặc là gào thét.
205 Tiểu Ốc cởi chỉ còn lại áo ngực cùng quần lót, nhưng rồi lại không cởi tiếp được nữa. Cô thật sự không có cách nào đứng trước mặt một người xa lạ mà đem chính mình cởi hết như vậy.
206 Tiểu Ốc cho là cô sẽ bị cởi hết cái áo lót cùng quần lót còn sót lại trên người mình, nhưng không, đột nhiên hắn ta kéo mí mắt của cô xuống, làm cô không nhìn thấy ánh sáng, chỉ cảm giác là tên đàn ông xa lạ trước mắt này áp sát mình quá gần, khiến cô hết sức khó chịu.
207 Tiểu Ốc nhân cơ hội, dùng một cước đá rớt súng lục trong tay của hắn. Thừa dịp khẩu súng rơi xuống đất, cô nhanh chóng dùng hai tay giựt một cái, làm đứt dây thừng để giải thoát.
208 Sau đó trong bóng tối hình như vang lên vô số tiếng súng. . . . . . Tiểu Ốc nghe một mảnh tiếng súng đó, hít sâu một hơi, lại lui về phía sau mấy bước, sau đó tung người nhảy xuống.
209 “Ừ, là thứ bảy, nhưng hôm nay Kiều Kiều không tới, bị anh hai của tôi đón đi rồi, thằng nhóc kia cùng anh hai tôi hình như rất hợp ý. " Cứ tơi thứ bảy, chỉ cần Tiểu Ốc có thời gian sẽ gọi người trong nhà đưa Kiều Kiều tới, hoặc là cô trở về chơi với bé.
210 Tiểu Ốc ăn rất nhanh, giống như là người hành quân tác chiến. Sau khi ăn xong đồ, cô nhanh chóng trở về phòng đổi trang phục ra ngoài, 1000 lần đều đồng nhất áo đen, nón đen, mắt kính gọng đen, giày màu đen, dáng vẻ rất lưu loát.
211 “Nhưng là mẹ của anh Trương phu nhân, giống như có chút không vui, bà ấy sáng sớm hôm nay gọi điện thoại tới đây, còn hi vọng anh có thể cùng Tiểu Ốc giữ một khoảng cách, bà thậm chí vì anh xem xét đổi cận vệ mới tốt hơn.
212 Ký giả nhất thời bị chặn e rằng lời nói khó có thể nói. Trương Lực Hoa vốn là đi tới trước, nghe cô vừa nói như vậy nhăn lại mày , nhìn cô một cái, tựa như cô có lẽ đã không nhịn được, Tiểu Ốc mấy bước đuổi theo, đến trong thang máy, lúc không có người ngoài, anh nói:“Nói gì sanh non, lời như thế không thể nói lung tung.
213 “Có thể không? Tôi đang làm việc. "Cô sợ bị lãnh đạo thấy sẽ không tốt, thế nhưng một ít điểm tâm làm rất tinh xảo, nhìn hộp đóng gói cũng biết, là nhà tiệm điểm tâm đặc biệt cung cấp cho khách hàng kim cương, họ có tiền cũng không mua được.
214 Đang mất hồn, Kiều Kiều vẫn đi theo anh đi dạo, đột nhiên anh bị một cô gái xinh đẹp mặc váy hấp dẫn, thật là xinh đẹp a!Anh nhìn, không kìm hãm được liền theo người ta, vừa quay đầu lại, thì không thấy tên nhóc này đâu cả.
215 Thấy Lữ Trị cứ nhìn người đàn ông cùng đứa bé vừa đi kia mà ngẩn người, một người bạn bên cạnh anh liền vỗ vai anh một cái: “Nhìn cái gì? Họ cũng đi rồi.
216 “Mình không biết!" Nhưng anh biết rõ, tin Tiểu Ốc qua đời là do Vương Triêu Quân tự mình nói cho anh biết, còn nói với anh là Tiểu Ốc ở Thái Lan làm nhiệm vụ, bị chết trong một vụ nổ, cả hài cốt cũng không còn, ghê tởm!Bất quá chỉ cần cô còn sống là tốt rồi!Cô còn sống là tốt rồi, chỉ cần cô còn sống, anh nhất định có thể tìm ra cô!Buổi tối, thủ hạ của anh báo cáo về việc theo dõi Vương Triêu Quân: “Tổng giám đốc, chúng tôi theo dõi bọn họ đến một biệt thự.
217 “Chúng tôi còn tra được Kim tiểu thư ở bệnh viện sanh hạ một bé trai, đặt tên là Kim Kiều Kiều. Cô ấy cũng không có chồng, hành tung cũng rất bất định, một lần biến mất là khoảng mấy tháng, đứa bé là do Vương gia chăm sóc.
218 Vương Triêu Quân chỉ vào ghế sa lon để cho Lữ Trị ngồi xuống, mình cũng ngồi xuống, nói: “Tiểu Ốc ở Thái Lan gặp được Mộc ba, ông ấy vì hít thuốc phiện mà bán cô ấy, gia đình như vậy có thể quên tự nhiên là tốt.
219 Nhưng nếu như Lữ Trị vẫn không xuất hiện, cuối cùng có một ngày Lực Hoa sẽ thổ lộ. Đây cũng là lí do tại sao nhà bọn họ đồng ý cho Tiểu Ốc làm cận vệ mà cùng ăn cùng ở với Lực Hoa, mang theo đứa bé Tiểu Ốc sẽ rất khó tìm các đối tượng tốt hơn khác.
220 “Tiểu Ốc, em ngồi đi, một giờ cũng đủ rồi. Anh thật sự có chuyện muốn nói cho em biết. Có phải hay không em vẫn rất hoài nghi anh lừa em về việc ba của Kiều Kiều.