181 Nhưng trong mắt hai người lại lộ ra sát khí, hình như là kẻ thù không đội trời chung, mạng nhỏ quan trọng, cô chạy trước, đóng cửa lại. Trong phòng làm việc yên tĩnh như tờ, Diệc Phồn uống một ngụm trà, là trà thượng đẳng, trà Xuân Long năm nay mới hái, rất xa xỉ, người này quả nhiên cả trong và ngoài đều xa xỉ, chỉ là cảm thấy vừa trống rỗng và mệt?THật không biết vì sao cô không chọn mình, mà chọn cái nam nhân này.
182 “Anh là thương nhân nghiêm chỉnh?” Anh có điều tra rất cặn kẽ, Lữ Trị ở trên thương trường rất thành công, là một thương nhân thành đạt, không cần thiết đi làm mấy chuyện trong bóng tối kia, anh ta không có lý do hủy hoại chính mình.
183 Lữ Trị thở phào nhẹ nhỏm, xem ra Tiểu ỐC được an toàn…. Nhưng là Tiểu Ốc an toàn không bao lâu, hai ngày sau, Tiểu Ốc phát hiện Vương Triêu Quân chậm chạp chưa có tới, gọi điện thoại cũng không nhận, có phải hay không xảy ra chuyện gì?Tiểu Ốc lo lắng, nói cho Lữ Trị, Lữ Trị vừa nghe vừa nói: “Có thể trên đường tới Vương Triêu Quân gặp phải Đậu Diệc Phồn? Đậu Diệc Phồn mấy ngày trước có tới đây, nhưng anh không nói cho em biết.
184 Vương Triêu Chính vừa nghe, cảm thấy chuyện này phải nhanh chóng điều tra, tạm thời giao phó tính mạng cho Tiểu Ốc: “Nhiệm vụ giải cứu cùng điều tra chuyện này giao cho cô, chỉ cần Triêu Quân an toàn trở về, tôi cho cô mười lăm phút đấy!”“Cảm ơn, không cho tôi cũng sẽ đi làm, tôi sẽ đi Macao ngay bây giờ, phần tài liệu kia tôi chưa thể đưa trước cho anh được.
185 “Sững sờ. ” Tiểu Ốc nói xong liền xông tới, ôm lấy cổ anh, dâng lên một nụ hôn nóng bỏng. Lữ Trị chờ lúc buông cô ra, đã là mười mấy phút đồng hồ sau( zì mà lâu zữ), lưu luyến không rời nói: “Anh tiễn em ra sân bay.
186 “Vương Triêu Quân? Làm sao em biết?”“Anh ta là cảnh sát. ”“Em là…” Đậu Diệc Phồn kinh ngạc, cảm thấy cô hình như điên rồi. Tiểu Ốc gật đầu: “Em là nội gián.
187 “Chỉ cần tám năm là tốt rồi. Anh vẫn tưởng rằng tám năm sau em vẫn còn ngồi tù. Khi đó anh đã có đủ thực lực, có thể đánh bại cơ sở của bọn họ, cho em một bờ vai vững chắc.
188 "Em không muốn sống một cuộc sống mà phải đông trốn tây nấp như vậy, em đã tìm được phương hướng cho cuộc đời mình, cứu người so với giết người thì thú vị hơn nhiều.
189 "Anh cần gì phải như vậy""Lòng anh đã quyết. " Cô có thể ở trong tù, khổ sở đợi tin tức của anh một năm rưỡi, vậy anh vì sao không thể như một năm rưỡi đó của cô, đợi cô thêm mười năm, cho dù như vậy chỉ là vì muốn tìm ình một tia hi vọng.
190 “Em nhanh chóng dẫn anh ta đi, sau khi thoát khỏi những người canh chừng đó, anh sẽ hội hợp với em ở cửa sau, nhưng muốn rời đi Macao đoán chừng còn phải tìm phương pháp khác.
191 Không bao lâu, bọn họ đến trước một biệt thự. Đậu Diệc Phồn nghênh ngang mang theo bọn họ đi vào, anh hỏi thăm người trong nhà: "Lần trước tôi mang người kia về, giờ đang ở đâu?""Còn đang bị nhốt ở trong phòng dưới đất kia, vô luận chúng ta nghiêm hình bức cung như thế nào hắn cũng không nói, đã sắp không chịu được.
192 Để tránh cho Triệu Quân ngã xuống, tạo âm thanh khiến người tới. Động tác người nọ rất nhanh, cởi áo khoác trên người cho hắn phủ thêm, hai người dìu dắt Triệu Quân ra ngoài, nhìn bên ngoài không có người, Tiểu Ốc và người nọ nhanh chóng mang lấy Vương Triệu Quân đi ra ngoài, đi nhanh đến cửa thì Diệc Phồn tới, người kia đến giúp nói :''Mau! Ngươi đem cửa mở ra, ta nâng hắn qua đấy.
193 "Không! Cha không được giết cô ấy. '' Nói xong hắn chắn trước mặt cô, hơn nữa dùng âm thanh chỉ cô mới nghe được, :''Ép buộc tôi!"Cô không do dự, cầm súng đặt lên đầu hắn :''Các ngươi không để cho ta đi, ta liền giết hắn.
194 "Thả bọn họ ra. ''''Vậy chúng tôi đi trước. '' Cô nói nhỏ, xong rồi dìu Triêu Quân đi ra ngoài, bây giờ không phải là thời điểm làm mẹ.
195 Cô uống vài ngụm :''Rất ngọt. "''Vậy anh uống một hớp, em uống một hớp. '' Anh khuyên cô tận tình, thật ra anh rất lo lắng, không chỉ sợ cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng sợ cô sẽ đi theo hắn ta, may là cô đã trở lại.
196 "Tôi đi, tôi còn chưa đi qua Thái Lan. ” Nguy hiểm cũng tốt, cô không muốn đem Lữ Trị cho cuốn vào. "Tiểu Ốc, đây không phải là đùa giỡn, có thể vụ án này đối với người nhận lấy đều rất nguy hiểm!" Vương Triêu Quân khuyên nhủ.
197 Lữ Trị nghĩ thầm hoàn hảo Vương Triêu Quân cố ý tìm anh nói rồi, nếu không giờ phút này anh còn chẳng hay biết gì, lại hỏi cô: "Nguy hiểm không? Tiếp xúc với người nào?" "Có thể là một thương nhân đi! Rất an toàn, đừng lo lắng.
198 Thôi!Cô chủ động lần thứ nhất, hình như là bọn họ lần đầu tiên gây gổ, loại cảm giác này siêu cấp không tốt , trong lòng cô có loại cảm giác trống trải.
199 Thế người con gái kia là ai? Anh lừa cô?Nhớ lại quá khứ, Lữ Trị nhận, cô hỏi :''Người con gái đó là ai?''''Thư ký. ''"Nói láo! Thư ký của ngươi là nam.
200 Tiểu Ốc lắc đầu: "Không phải, anh ấy gặp một ít chuyện, lại không chịu cùng tôi nói. Cũng không chịu cùng tôi gặp mặt. "Vương Triêu Quân nghĩ đến có thể là bởi vì em trai !Dù sao Lữ Trị xuất thân từ nhà giàu có, hối hận cũng không có gì khác thường, nhưng anh ta chăm sóc Tiểu Ốc tâm tình không có nói ra, chỉ nói: "Có lẽ qua đoạn thời gian sẽ tốt lên.