121 Cô vẫn nghĩ mấy ngày nữa mới xuống tay, không nghĩ tới nửa đêm đi toilet, sau khi từ toilet bước ra, đi chưa được mấy bước thì bị một đôi tay từ phía sau ôm lấy.
122 Ngày thứ hai khi Điền Đại Quân tỉnh lại, nhìn mình cả người trần truồng, trên giường lại có một vết máu, cảm thấy rất hài lòng, cô ấy vẫn còn là xử nữ.
123 Tiểu Ốc giơ lên khóe miệng, thuốc mê kiểu mới nhất, hắn có thể nào không trúng chiêu?Tiểu Ốc đóng cửa phòng lại, sau đó từ trong túi móc ra USB, đem phần mềm có thể phá giải tất cả các mật mã của máy tính mà cảnh sát Vương đưa cho cô cài vào máy tính của hắn, rất nhanh đã giải mã được.
124 Vụ án viên chức lớn tham dự buôn lậu dần dần nổi lên mặt nước, nhưng mọi người không dám lập tức bứt dây động rừng, bởi vì trên người Điền Đại Quân trừ lần đó ra còn có liên quan đến vụ án mạng, phải đợi Tiểu Ốc tìm chứng cứ chính xác của vụ đó thì mới được.
125 Kim Tiểu Ốc gặp Điền Đại Quân có chút do dự, đoán rằng lão ta không thể cho ai biết là bí mật đang nằm trong tay vợ của mình, mà nếu hôm nay để cho lão đi rồi thì về sau sợ khó có thể tìm cơ hội để hẹn lão ta ra ngoài, vì thế nói : “ Anh Điền, anh đã nói thích em, em mặc kệ người khác nói thế nào, em đều lựa chọn tin tưởng anh, vợ anh nói gì em cũng không sợ, chỉ cần anh không làm em sẽ tin tưởng anh”.
126 Kim Tiểu Ốc gặp Điền Đại Quân có chút do dự, đoán rằng lão ta không thể cho ai biết là bí mật đang nằm trong tay vợ của mình, mà nếu hôm nay để cho lão đi rồi thì về sau sợ khó có thể tìm cơ hội để hẹn lão ta ra ngoài, vì thế nói : “ Anh Điền, anh đã nói thích em, em mặc kệ người khác nói thế nào, em đều lựa chọn tin tưởng anh, vợ anh nói gì em cũng không sợ, chỉ cần anh không làm em sẽ tin tưởng anh”.
127 Điền Đại Quân đã nói vậy Tiểu Ốc muốn chạy trốn cũng không được, chỉ có thể gật đầu theo lão ta lên máy bay. Hi vọng là không gặp phải xui xẻo gì. Vừa đến sân bay lập tức có người tới đón, đúng là thành phố này, Điền Đại Quân thân là phó thư ký của Tỉnh ủy đến địa phương này thị sát cũng còn có quyền uy, đoàn người tới đón bọn họ cùng ngồi vào một chiếc xe ô tô sang trọng, bí thư trưởng của thành phố Nam Châu đích thân ra tiếp đón hai người về khách sạn, dàn xếp bố trí ổn thỏa, buổi chiều có một hội nghị trọng yếu, diễn ra trong mấy tiếng đồng hồ, Điền Đại Quân sợ Tiểu Ốc nhàm chán ở lại trong phòng, hơn nữa lại ở một mình nên đưa cho cô tờ tạp chí, nói: “ Nếu nhàn rỗi không có việc gì làm, thì em đi dạo phố đi, anh chắc buổi chiều 4h mới có thể về, nếu anh trở về, trước tiên sẽ điện thoại cho em”.
128 “ Hừ! Em có biết tôi hận nhất là cái gì không? Chính là bị người khác lừa gạt, em chẳng những đi gạt tôi, mà còn phản bội tôi, ở cùng một chỗ với cái lão già kia, em nói xem tôi nên xử lý em như thế nào đây? Chụp hình em cùng lão già kia rồi tung lên báo chí có được không? Hay là vẫn trực tiếp giết chết cái lão già không biết sợ là gì đó mới tốt!” Lữ Trị tức giận đến nổi gân xanh đầy mặt, anh một lòng một dạ tìm cô, yêu cô, vậy mà nha đầu này đảo mắt đã đi theo cái lão già chết tiệt kia, còn tới địa bàn của anh hoạt động, không phải muốn chết sao?Tiểu Ốc nhìn Lữ Trị, ánh mắt của anh ta thật là đáng sợ, cô biết anh ta không chỉ nói miệng là xong, nên một bên Tiểu Ốc cố gắng đẩy anh rời khỏi người cô, nói: “ Anh đừng xúc động, tôi và lão già kia chẳng có gì cả”.
129 “ Mặc kệ là em có biện pháp, nhưng mà hắn ta đã ôm em, việc này em tính như thế nào đây? Em là của tôi, trước kia tôi chưa từng chán ghét em, nên tôi không cho phép em cùng bất kỳ người đàn ông nào ở cùng một chỗ, cũng không được ôm em.
130 “Anh có thói quen ngủ trần truồng. ” Lý do của Lữ Trĩ rất đầy đủ. “Nhưng ngay cả tôi cũng bị cởi. ” phần dưới của cô thấy lạnh, quần nhỏ cũng bị cởi ra,Tiểu Ốc cảm thấy không ổn.
131 Thân thể anh vốn khỏe mạnh nên nằm một hồi đã cảm thấy ấm. Cho dù không thể như ý muốn của mình nhưng anh vẫn rất vui vẻ, bởi vì Tiểu Ốc hình như không còn ghét anh như trước.
132 Hễ kêu là anh tới… Anh biết Tiểu Ốc là dạng cô gái mà mình thích, nhưng anh thích thì cũng sẽ có rất nhiều tên đàn ông khác thích, cho nên anh muốn mình phải càng cường đại hơn thì mới có thể bảo vệ cô.
133 "Rất thuận lợi, buổi tối có tiệc rượu, em theo anh cùng đi, không cần mặc dạ phục, hơi thu thập một chút là tốt rồi. Anh cảm thấy em mặc áo len váy tốt vô cùng.
134 Lữ trị nhìn cô khẽ mỉm cười, bưng ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch, sau đó không nhìn Tiểu Ốc nữa mà cùng một người lãnh đạo tán gẫu. Hình như chuyện mới vừa rồi chỉ là tình cờ, một chuyện không thể bình thường hơn.
135 "Kỹ nữ, xuống đây cho tôi, tôi có lời muốn nói với cô. ""Nói cái gì?""Cô xuống tôi mới nói. " Vợ của Điền Đại Quân hốc mắt hồng hồng, nhìn thấy Tiểu Ốc liền muốn đem miệng của cô xé ra.
136 "Tốt nhất đừng giả vờ ngây thơ, hắn ta. . . . ” bà xã của Đại Quân muốn nói lại thôi. Tiểu Ốc cảm thấy cô ta biết được chút ít,quả nhiên có hy vọng, cố dò xét thêm, khẩn trương nói: "Anh ta thế nào.
137 Không đợi Tiểu Ốc có cơ hội cho bước kế tiếp, ban đêm lúc Đại Quân ngủ đã nói mớ, đem toàn bộ sự việc nói hết ra, Tiểu Ốc sắp xếp lại rồi nói cho Triệu Quân.
138 "Tạm thời không có, có một vài vụ án chưa sửa lại cho rõ, chỉ là có một vụ án mới khó trị, đợi anh chọn xong sẽ đưa cho em sau, sẽ gọi điện thoại cho em, trước tiên tìm nơi trốn nghỉ ngơi mấy ngày đi! Tốt nhất đừng chọn nơi này.
139 "ok. lập tức giải quyết cho em, trước khi lên máy bay em nên ăn cơm, ăn cơm xong rồi lên máy bay có biết không? Đừng để đói bụng. ""Em biết, cúp đây. "Cúp điện thoại, cô dựa vào ghế nghỉ ngơi một chút, rất nhanh đã đến phi trường, xuống xe cô đi tìm quán cà phê, trong quán có giá sách giúp khách hàng giết thời gian, cô tùy tiện chọn một cuốn tạp chí, vừa uống cà phê vừa xem tạp chí, rất hưởng thụ, mấy ngày yên tĩnh như thế này đối với cô mà nói là hết sức khó khăn mới có được.
140 Kim Tiểu Ốc quay về phòng tắm rửa một chút, tinh thần sảng khoái đi ra, gọi điện thoại cho Lữ Trị, cười hớ hớ nói: “ Tôi có chút thích anh!”Không đợi Lữ Trị cao hứng, Tiểu Ốc lại nói tiếp: “ Thật ra tôi thích tiền của anh, như vậy không có việc gì sao?” “ Chỉ cần em thích, không sao cả, việc em thích tiền của tôi so với việc em không thích tôi thì tốt hơn nhiều, người khác cho em, chưa hẳn là em thích.