1 Long Linh Nhiên ốm nặng đã rơi vào mê sảng một ngày một đêm mà không tỉnh lại. Nữ nha hoàn đi theo từ nhà mẹ đẻ Ngọc Nhi đứng bên giường bối rối kêu khóc thảm thiết.
2 Ngọc Đình hồ ly yêu nữ vân du tứ hải mấy vạn năm nay gặp nhiều oan hồn oán khí nặng nề nhưng chưa đụng phải ai sầu khí tuyệt vọng như linh hồn đang phiêu diêu trước mình một quãng.
3 Linh Nhiên khẽ cựa ngón tay, nàng cảm thấy toàn thân vô lực muốn ngồi dậy nhưng không đủ sức. Nha đầu bên cạnh thì chỉ mải khóc nên không thấy nỗ lực vô vọng của nàng, Linh Nhiên sau một hồi cố gắng thì bất đắc dĩ bỏ cuộc, nàng ráng thu toàn lực gọi tên Ngọc Nhi.
4 _ Vương gia, ngài có thấy trời nóng quá không?_ Đúng là nóng thật, nàng muốn sao?Tương Liên dán sát hơn vào người Thiên Lãnh, vươn cánh tay trắng ngần ôm lấy cổ hắn không buông.
5 Thiên Lãnh ném nữ nhân trong tay lên giường như một đồ vật quá nặng không thể mang thêm một khắc một giây nào nữa. Hắn nhếch mép nhìn nàng khổ sở bò dậy, lực ném của hắn khá mạnh đảm bảo nữ nhân này đau đến tái mặt.
6 Thiên Lãnh quay về phòng thì không tập trung vào công việc được. Hắn tò mò… tại sao bẻ gãy tay mà nữ nhân đó một tiếng kêu đau cũng không có. Kiên cường như vậy, mạnh mẽ như vậy lại xuất phát từ một nữ nhân khiến hắn thấy thú vị.
7 Ngọc Nhi ngó ngang ngó dọc không thấy tiểu thư đâu thì bàng hoàng ngồi sụp xuống đất khóc. Mọi người trong phòng cũng thi nhau tìm kiếm nhưng vô ích. -Nàng bị đánh tan tành thành bụi rồi sao?-Có lẽ thế.
8 Thiên Lãnh khi được cứu lên thì thân xác tiêu điều như hoa khô quả héo. Nước hồ đột ngột đóng băng khiến hắn trở tay không kịp. Thật kỳ lạ sao nước có thể đóng băng giữa trời thu được chứ?-Vương gia mời ngay nhanh chóng đi thay y phục, ướt hết cả rồi,Một đám tỳ thiếp khác thấy hắn được đưa lên bờ thì xúm vào đông như kiến bu quanh miếng đường phèn.
9 Linh Nhiên không vì đánh trượt mà phật ý trái lại trong lòng cảm thấy hứng thú kỳ lạ. Nguyên lai người có sức mạnh thật là tuyệt, muốn đánh đấm uy hiếp ai cũng thật dễ dàng.
10 Hắn vừa quay lưng bước xuống giường, nàng đã chồm dậy từ phía sau… đạp hắn một cú khiến hắn chới với loạng choạng xém té. Đồ đê tiện… chỉ chút nữa thì hắn lại cưỡng bức nàng thành công rồi.
11 -Tiểu thư, em tới rồi này. -Ngọc Nhi, em không bị làm khó chứ? Tên đầu heo đó có làm gì bất lợi cho em không?-Tiểu thư… nàng nên…Nhìn sắc mặt của Ngọc Nhi ta hiểu nha đầu này muốn ta cẩn trọng lời nói.
12 -Nàng ăn đi, không ngon sao?Thiên Lãnh gắp thức ăn vào chén cho Linh Nhiên quan tâm hỏi han. Nữ nhân này ăn cơm với hắn mà biểu hiện như hắn ép nàng uống độc dược.
13 Thiên Lãnh mặc kệ ánh mắt sát khí của Linh Nhiên cư nhiên thoải mái bước vào phòng nàng. Hắn cho người tới hầu hạ nàng nhưng là mấy ngày nay hắn thấy nàng đem nha hoàn được đào tạo bài bản, xuất sắc nhất phủ trở thành “bình hoa canh cửa” hết cả.
14 -Nàng tỉnh, nàng cảm thấy sao rồi?-Ngươi… buông … ta ra. -Nàng đừng sợ là ta mà. Linh Nhiên thật sự muốn táng cho hắn một cú… vào cái bản mặt dở dở ương ương kia nếu nàng có đủ sức.
15 -Tiểu thư chúng ta vào chùa dâng hương đi, hôm nay ngày rằm đó. -Không vào đâu. -Sao vậy?-Không muốn vào liền không vào. Linh Nhiên nàng không phải là không có tín ngưỡng không tin thần kính Phật nhưng là lúc này bước vào chốn thanh tịnh kia liền khó chịu trong người vô cùng.
16 Vương phủ thời điểm này tĩnh lặng đến rợn người ngoại trừ địa điểm trung tâm. Chính phòng nơi Thiên Lãnh đang nằm nghỉ có một đám người xúm đông xúm đỏ canh me ngoài cửa.
17 Thiên Lãnh hắn mệt quá ráng chống cự đợi tin tức của Linh Nhiên, khi biết nàng đã về phủ liền thoải mái nằm ngủ. Hắn biết nàng bận đối phó với mấy tỳ thiếp của hắn ngoài kia… nên bỏ mặc nàng muốn làm ra sao thì làm.
18 Linh Nhiên nàng y thuật không phải hạng tầm tầm… hít phải hương thơm vừa thoát ra kia nàng nhận biết được ngay. Xuân dược cực đại trộn lẫn với mê dược hạng nặng nhất… thuốc này hít phải một hơi coi như… đời chuẩn bị tàn tạ.
19 Linh Nhiên bình thản ngồi dựa ghế, chân nọ gác chân kia một tay gõ nhè nhẹ lên bàn kiên nhẫn ngồi chờ tên lạ mặt kia động thủ. Nàng đang phi thường cao hứng, Thiên Lãnh đều heo nhà ngươi chuẩn bị nhảy sông tự vẫn đi là vừa.
20 Thiên Lãnh hắn ẩn nhẫn thống khổ ham muốn vẫn từng đợt từng đợt cuộn trào khắp người. Ngước mắt nhìn nàng dung nhan có điểm tiều tụy hắn đau lòng khôn xiết, nàng khi nãy trắng trợn muốn bán đứng hắn nhưng hắn không cách nào giận nàng được.