21 - Trước kia là ta không cho nàng đi chung! Ta xin lỗi. - Ta không cần trước kia không quan tâm bây giờ càng không! Ta mệt rồi ngươi muốn tắm nắng hóng gió thì cứ tự nhiên nhé!- Nhiên Nhi!Nàng chẳng để tâm hắn thảm thiết kêu gọi năn nỉ, đứng lên một mạch bước về phòng mình.
22 Phong Quốc hoàng cung, thành viên hoàng thất và quan viên đại thần đã tụ tập đông đúc chúc mừng sinh nhật hoàng đế. Lương Hoàng Tĩnh Thuyên lên ngôi không lâu là một hoàng đế âm hiểm, giảo hoạt, ma giáo, bất chấp thủ đoạn… Mẫu hậu thân sinh tuy là quý phi nhưng lại được tiên hoàng sủng ái nhất.
23 Tham dự lễ mừng sinh nhật của hoàng đế có đông đảo chúng phi tử và thiên kim ái nữ của chúng quần thần. Các nàng ai nấy đều nhìn Linh Nhiên với ánh mắt ghen tỵ hiển hiện rõ không thể chối cãi.
24 Nàng nhẹ bước lên đài cao, một thân hồng y thanh thanh thoát tục hoàn toàn thu hút tất cả ánh nhìn. Mọi người im lặng hồi hộp chờ đón nhị vương phi kia sẽ trổ tài ra sao.
25 Kinh thành Hiến Đô thời gian sau đó đi đâu cũng nghe dân chúng bàn tán về nhị vương phi Hồ Điệp tiên tử có năng lực khiển chim thú điều hồ điệp. Một đồn mười thì mười đồn một trăm, tài năng thần sầu chỉ có thêm chứ không có bớt.
26 Hậu viện nhị vương phủ, đèn hoa rập rờn mỹ nhân xiêm áo thướt tha là lượt tụ tập đông đủ cười cười nói nói, kẻ không rõ nội tình nhìn vào hẳn sẽ nghĩ đây là tiệc đoàn viên gia đình thân mật hữu hảo lắm.
27 Gió thổi đến mang theo mùi hương dìu dịu man mát khiến Hoàng Vĩ không thể làm ngơ. Hắn ngước mặt nhìn về đằng trước chỉ thấy hai vị công tử đang theo chân tiểu nhị đi về hướng bên này.
28 -Công tử, ăn mặc đẹp vậy là muốn đi đâu?-Thanh lâu. Ngọc Nhi đang bưng khay trà đánh rớt cái xoảng vỡ nát tan tành trên nền nhà. Nàng đứng nhìn tiểu thư một thân hắc y tay phe phẩy quạt giấy đường hoàng bước ra cửa đi xuống cầu thang mãi mới hoàn hồn đuổi theo.
29 Những kẻ giấu mặt kia không đợi lâu cả thảy sáu tên nhanh chóng xuất đầu lộ diện cản đường tiến của ba người. Đi đêm đã tối tăm mò mẫm còn ráng bịt mặt mặc y phục đen thui ỷ đông hiếp yếu không phải phường đạo tặc thì cũng là sát thủ máu lạnh.
30 Thiên Lãnh cười gằn trong mắt vằn lên tia máu căm phẫn tột độ. Nàng ỷ mình được hắn yêu chiều liền muốn bò lên đầu hắn ngồi sao? Nàng trốn nhà đi bây giờ bị hắn tóm tận tay đã không biết lỗi còn dám thách thức hắn nữa.
31 Thiên Lãnh vươn tay vuốt tóc Linh Nhiên khẽ hôn trên trán nàng mỉm cười âu yếm. Nàng hẳn là mệt chết đi, ôm nàng trong lòng hắn không thể tiết chế, lúc bình thường đã là một sự cố gắng kịch liệt đừng nói là thời điểm bị ảnh hưởng bởi xuân dược.
32 -Nhiên Nhi, đói bụng sao?-Đói!-Ngọc Nhi mang nước cho nàng rửa mặt với điểm tâm khi nãy rồi. Đứng lên nào! Rửa mặt xong mới được ăn. Hắn mới là kẻ bị dính hai chưởng thế mà nàng uể oải ngồi một đống dưới đất còn hắn là người kéo nàng đứng lên.
33 Linh Nhiên học y thuật sao có thể không nghe đến vĩnh viễn xuân dược thất truyền trong nhân gian kia chứ. Hắn… tên khốn ấy hạ xuân dược đã đủ vô sỉ hạ lưu, hắn lại còn chọn lựa loại dược không có thuốc giải này.
34 -Nhiên Nhi ! Sao nhất định phải ra ngoài thành?-Ta có mời ngươi đi theo ư?Thiên Lãnh thức thời khép miệng không hỏi han gì thêm, nàng leo lên xe ngựa hắn cũng nhảy lên theo.
35 -Tiểu thư mỏi chân quá, chúng ta đi đâu vậy chứ?-Em nói ít thôi!Xe ngựa ngồi thoải mái không muốn trốn vào rừng đi bộ đau hết cả chân, Ngọc Nhi đương nhiên than vãn rồi.
36 -Chủ nhân, ở đây chắc chắn vừa xảy ra ẩu chiến có rất nhiều xác chết! Ngài yên tâm đã kiểm tra qua không phải vương phi. Sử Tiết nhìn sắc mặt của chủ nhân rất thức thời bồi thêm một câu nói bảo đảm.
37 - Công tử, lúc nãy ngài chạy đi đâu vậy làm đệ lo lắng quá. - Đi dạo mát!Ngọc Nhi cúi đầu miễn cưỡng giấu đi gương mặt méo xẹo biểu hiện chẳng tin tưởng lời của tiểu thư dù chỉ một chút.
38 Hai ngày sau, đám người gần hai chục người cùng đồng hành hướng vùng Khang San nước Đại Nam Quốc mà đi. Lẽ thường Linh Nhiên xuất môn chỉ có hai người là nàng với Ngọc Nhi, Đông Phương kiếm khách kia luôn đơn độc một thân một mình.
39 Linh Nhiên nằm trên giường âm thầm bí mật vận công điều tức yêu lực một chút rồi chầm chậm rơi vào giấc ngủ lúc nào chẳng hay. Nàng vô tư ngủ chẳng hay biết nam nhân nãy giờ ngồi ở đầu mép giường kia vẫn thủy chung vừa quạt vừa nhìn ngắm nàng si mê.
40 -Nàng thân thế quả thật hiển hách, Thánh nữ cô nương!-Gọi ta Như Ý được rồi! Ta bắt chước tướng công của nàng gọi nàng Nhiên Nhi nhé! Linh Nhiên chớp nhẹ mi chưa có ý kiến, nàng đang thắc mắc y thuật của cô ta rốt cuộc inh đến trình độ nào.