81 "Vậy tôi muốn chọn lấy một thứ được không"?Vương Triêu Quân gật đầu. Tiểu Ốc chọn được một vòng tay rất đẹp, nhìn chung quanh, không nhìn ra huyền cơ gì, hỏi Vương Triêu Quân: "Cái này có thể làm cái gì"?"Cô mở ra nó ra xem, bên trong rỗng có mấy viên thuốc đấy, mặc dù rất nhỏ, nhưng vô cùng độc.
82 "Chả trách anh ta rất hung hãn". "Em phải chịu khổ rồi, anh sẽ nói với ba gọi Vương Triêu Quân trở về, đổi người khác tới dạy em". Đừng nói Tiểu Ốc, ngay cả cậu cũng không chịu nổi Vương Triêu Quân.
83 Đậu Diệc Phồn lắc lắc khuôn mặt tái nhợt, cánh tay nhẹ nhàng vòng trên hông cô, tựa đầu trên vai cô, hơi thở ấm áp phả vào tai của cô làm cô có cảm giác tê tê: "Không sao, để anh ôm một cái là khỏi ngay".
84 Đậu Diệc Phồn gật đầu: "Đi đi! Chăm sóc thật tốt cho Tiểu Ốc". Tiểu Ốc nhìn đồng hồ cũng không còn sớm: "Diệc Phồn, tốt nhất anh nên nghỉ ngơi, ngày mai em lại đến thăm anh".
85 Nhìn lại mình và Đậu Diệc Phồn, Tiểu Ốc xinh đẹp, Đậu Diệc Phồn còn đẹp hơn, dáng dấp Đậu Diệc Phồn cũng đẹp hơn, đi ra ngoài, sẽ luôn bị người cho rằng là hai anh em.
86 Đậu Diệc Phồn lấy điện thoại ra, áp vào bên tai Tiểu Ốc, tiếng Mộc ba vang lên, giọng nói rất gấp: "Tiểu Ốc, Trạch Khải bị người ta bắt cóc rồi, con có thể lập tức trở về không, ba mẹ chờ con ở nhà".
87 Tiểu Ốc nhận được điện thoại của Mộc ba, ông giờ rất áy náy với cô, bảo cô về nhà ở chờ xuất giá, Mộc gia sẽ chuẩn bị đồ cưới, áo cưới cho cô, thời gian từ đây đến đám cưới không còn bao nhiêu lâu, bọn họ hi vọng còn mấy ngày được ở cùng Tiểu Ốc.
88 Đậu Diệc Phồn nghe xong lập tức tối mặt: "Tôi không biết anh đang nói gì? Nhưng vô luận là cái gì, xin hãy để sau đi, đây là đám cưới của chúng tôi, cả đời chỉ có một lần.
89 Một năm rưỡi sau, ngục giam. "1038, có người thăm tù, đi theo tôi". "Thăm tù? Ai?". Tiểu Ốc đứng dậy, chẳng lẽ lại là Mộc Trạch Khải? Trừ anh ta còn ai vào đây nữa.
90 Đối với Kim Tiểu Ốc tiền giờ này không còn quan trọng nữa, cô chỉ muốn ngay lập tức đựợc tự do, được bay nhảy, đựợc thả mình trong bầu khí quyển, đựợc sống có ý nghĩa hơn.
91 Vị Hoa tỷ mới được tôn lên làm chị cả kia cùng Kim Tiểu Ốc là cùng một hạng người , không bao giờ đem kẻ khác đặt vào trong mắt. Thấy cô quay trở về , còn là bộ mặt khinh khỉnh thì hừ lạnh một tiếng: “đồ con chó”.
92 - Cầm lấy. Một viên cảnh sát từ trong khe hở nhà vệ sinh đưa quần áo cho Kim Tiểu Ốc. Vì để tạo hiện trường giả nên trên người bọn họ chỉ còn mỗi áo lót cùng quần lót, những thứ khác đều không có mặc, đợi khi bọn Kim Tiểu Ốc đi sẽ giả bộ như bị đánh ngất xỉu.
93 Lập tức hiểu ra, cô giả bộ đáng thương:- Cháu chào chú. Chú ơi, cháu bị lạc đường, còn bị người ta trộm mất ví tiền, chú có thể hay không cho cháu mấy đồng để cháu bắt xe buýt về nhà.
94 Đại công cáo thành, Hoa tỷ kêu phục vụ bưng lên bữa tối rồi nói với Kim tiểu ốc: - Ăn nhanh lên. Đợi một giờ sau xe của Chung hội sẽ tới đón chúng ta.
95 Họ bị dẫn tới một khoang thuyền chật chội, trong đó đã có hai ba người đang đợi để cùng họ trốn sang Hồng Kông. Hoa tỷ nộp 4 vạn, hai người bọn họ mỗi người mất phí hai vạn.
96 Một thời gian dài không uống rượu lại vội vàng uống nên cô bị sặc phải ho khan một lúc mới hết. - Rượu không phải uống như vậy. Có hay không muốn anh đây dạy cô em cách uống?Một tên trung niên nam nhân không sợ chết tiến tới bên Kim Tiểu Ốc nói.
97 Thủ hạ rất kinh ngạc, vẫn là tranh thủ thời gian làm theo. Hoa tỷ thật cao hứng. Mặc dù mất đi một trợ thủ đắc lực nhưng đổi lại được hai hòm vũ khí. Hơn nữa người bên trong hẳn là một ông chủ lớn không phải là người chị ta có thể đắc tội.
98 - Thế nào vẫn chưa nhớ ra? Vậy tốt lắm để tôi nhắc em nhớ. Hơn một năm trước, trong một khách sạn tài Đài Loan. Em say rượu đi tới phòng tôi, sau đó chúng ta cả đêm triền miên….
99 - Anh giam lỏng tôi. - Em có thể đi dạo phố, mua sắm đồ, cũng có thể cùng bạn bè ăn cơm nhưng điều kiện bắt buộc là phải để người của tôi đi sau âm thầm bảo vệ.
100 Kim Tiểu Ốc tuyệt đối không động lòng, rất qua loa đem đầu nghiêng sang một bên nhìn về cửa sổ. Cô đã sớm không còn là đứa trẻ dễ bị người ta lừa gạt.