21 "Người làm quan không mệt, làm người hầu mới luôn mệt mỏi, để cậu ta lên đây". Tiểu Ốc nói, vừa đúng lúc muốn xem phim mà, có người tới cùng thưởng thức càng hay.
22 Đậu Diệc Phồn đứng lên tắt điều hòa, thở dài nói: "Em ngây thơ thật hay giả vờ ngây thơ! Bao cao su mà cũng không biết"?"Ai nói tôi không biết"! Tưởng cô chưa từng nhìn thấy sao! Hơn nưaTren TV cũng có thể nhìn thấy, cô làm sao mà không biết chứ.
23 Đậu Diệc Phồn cùng cô ăn lẩu kem, lúc ra về, Tiểu Ốc thấy cậu trả tiền không khỏi cảm thán: "Sau này tôi cũng muốn mở một cửa hàng thế này". "Tại sao?" Là mơ ước của cô sao? Đậu Diệc Phồn cũng cảm thấy rất tốt, cô là con gái mở một cửa hàng kem, hàng ngày làm cô chủ nhỏ sẽ rất tốt.
24 Nên làm gì bây giờ?Tay trái là đùi gà tay phải cũng là đùi gà, một cái cô cũng không muốn ném đi làm vũ khí. Cô khổ sở suy đi nghĩ lại thôi thì dùng tiểu cước vậy.
25 Không biết đánh có trúng không, cô vừa định đi xem thì một chiếc xe nhanh chóng dừng lại ở lề đường, Đậu Diệc Phồn mở cửa xe gọi cô: "Nhanh lên xe". Tiểu Ốc nhanh nhẹn bò vào trong xe, đóng cửa lại.
26 Tiểu Ốc thả xong ống quần cho Đậu Diệc Phồn, ngẩng đầu lên, vặn vẹo cổ. Nữ cảnh sát nhìn thấy hành động khác thường của cô, nghi ngờ không biết vừa rồi cô cúi đầu làm gì: “Vừa rồi cô làm gì vậy”?"A! Tôi ăn đậu hũ của anh ấy, cô không phải cũng muốn giống tôi"? Cô vừa nói, giọng ngây thơ, vừa sờ đũng quần cậu, nhẹ nhàng nắm lại.
27 "Ông ta nhất định rất hận tôi". Đột nhiên Tiểu Ốc nói một câu. "Tại sao"?"Bởi vì tôi mang nguy hiểm tới cho cậu". "Không bằng nói anh là trợ thủ của em".
28 "Có thể có người thèm muốn phố Tam Hoàng, hành động thật là nhanh. Nhưng những người nàyquá ngu xuẩn khi tổ chức đánh lén ngoài đường phố, ngủ xuẩn hơn là còn không nể mặt mũi Đậu thiếu gia, lần này hắn đã đắc tội với hai nhà, chỉ sợ hắn khó bảo vệ tính mạng".
29 8. "Con bé ngốc nghếch, tối nay con về sớm một chút, ba sẽ bảo người giúp việc nấu cho con một nồi canh an ủi". Một cô gái bị kinh sợ thì phải được nghỉ ngơi nhiều hơn, phố Tam Hoàng đã có ông, ông còn chưa già.
30 "Kiều Kiều, ra cửa nhớ mang theo bảo vệ, mấy ngày nay không an toàn, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho em và ba". Tiểu Ốc đuổi theo anh. "Không cần cô quan tâm"! Anh nhìn thấy cô lại bực bội, đẩy cửa ra.
31 "Không thể". Cậu híp híp mắt, sau đó lãnh đạm nói: "Bởi vì anh không cho phép". "Đậu Diệc Phồn cậu trêu tức tôi"!"Trêu chọc em thế nào"? Cậu cười cực dễ nhìn.
32 Tiểu Ốc nâng đầu Đậu Diệc Phồn lên, giọng không có chút đùa cợt: "Chị biết cậu ta chứ! Tôi cần giao cậu ta cho người tin cậy, nếu không cậu ta mà bị chó mèo nào giết chết thì đừng có trách tôi".
33 Cô gái nhỏ rất có khí thế, người bảo vệ kia lập tức nảy sinh hảo cảm với cô, làm thiếu phu nhân nhà bọn họ phải có cái khí thế mạnh mẽ này, liền lập tức ra ệnh cho thủ hạ cùng Tiểu Ốc đi lấy xe: "Tiểu Mã, cậu lái xe của tôi đưa thiếu phu nhân về, Tiểu Ngô cậu đi cùng lái xe thiếu gia về".
34 Đậu ba thở dài, hơi chút tức giận: "Thường ngày con thích làm chuyện hồ đồ gì cũng tùy, nhưng sao lại để một cô bé cho đánh ngất còn ra thể thống gì nữa, nếu bị lan truyền sẽ thành chuyện cười cho người ta, sao lại liên tục thua một cô bé con, sau này sao ba có thể giao sản nghiệp cho con đây"?"Ba! Con đề phòng người khác chứ không đề phòng cô ấy, không phải bởi vì cô ấy nhỏ bé hay yếu đuối, mà thật ra lúc đó con đang hăng say hôn cô ấy, nếu lúc ấy cô ấy có giết con thì con cũng không kịp chống đỡ! Ba đừng tức giận, trên đời này chỉ có cô ấy có thể làm con mất đi lí trí, ngoài cô ấy sẽ không có người nào khác".
35 Tiểu Ốc về nhà sau khi nhận được điện thoại của Mộc ba, thấy trong phòng chất đầy quà tặng, vẻ mặt Mộc ba cùng Mộc mẹ buồn thiu, cảm thấy có chuyện không hay nên thận trọng hỏi: "Ba, đã xảy ra chuyện gì"?Mộc ba ngẩng đầu lên, thở dài nói: "Đậu gia phái người tới cầu hôn, đây sính lễ của con".
36 "Vậy ba có cách nào khác không"? Cô không muốn cưới, nhưng có thể tâm bình khí hòa đem sính lễ trả lại sao?Mộc ba lắc đầu: "Không có". "Vậy con đi tìm Đậu Diệc Phồn, con đi cầu xin cậu ta đừng lấy con, nếu cậu ta dám lấy con, con sẽ chết trước mặt cậu ta"! Tiểu Ốc quả quyết, vì Kiều Kiều, cô có thể làm bất cứ chuyện gì, kể cả mất thể diện cô cũng làm.
37 Tiểu Ốc cho là mình đủ vô lại rồi, không nghĩ tới cậu ta so với mình còn vô sỉ hơn, tức giận khóc nức nở: "Khốn kiếp! Cậu quá vô sỉ! Cậu có bản lĩnh lấy tôi có phải muốn làm thái giám không? Tôi sẽ bóp vỡ dưa chuột của cậu".
38 Mặc dù làm như vậy rất hèn hạ, nhưng là cũng là vì muốn tốt cho cô. "Được, tôi đồng ý". Khi Tiểu Ốc về nhà, Mộc ba liền hỏi thăm tình hình. Tiểu Ốc lắc đầu: "Chưa biết, Kiều Kiều trở về chưa? Con muốn gặp anh ấy ngay lập tức".
39 Lúc anh nói, chân mày nhẹ nhàng nhíu lại, trong mắt Tiểu Ốc lại cảm thấy cực kỳ đẹp, lông mày nhỏ không đậm không nhạt, trên khuôn mặt anh không chỗ nào cô không thích.
40 Mộc Trạch Khải cũng là người đàn ông bình thường, do đó cũng có chút cảm giác, nhưng anh biết rõ không thể đụng vào cô, nếu đụng vào cô thì cả đời này anh sẽ không thể thoát khỏi cô, sẽ không bao giờ được thanh tịnh.
Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15