1 Tôi ngồi trước gương, nhìn vào trong đó. Đó là một cô gái chỉ vừa tròn hai mươi tuổi. Diện mạo tươi trẻ năng động. Tóc dài quá vai, mắt to, mũi thẳng cộng với đôi môi nhỏ đỏ mọng ướt át, nhìn thật hấp dẫn người.
2 Ngồi trước của phòng phỏng vấn, tôi vừa hồi hợp vừa lo lắng. Tự dặn dò mình, chỉ cần hôm nay tôi biểu hiện tốt, liền có thể được nhận vào làm trong phòng pháp chứng này.
3 Trở về phòng trọ của mình, tôi quyết định sẽ nấu một bàn tiệc nhỏ để ăn mừng. Từ hồi sống lại tới nay, tôi còn chưa có ăn được bữa nào ra hồn.
Thay một bộ đồ thoải mái, tôi vội vàng đem chiếc xe đạp cùi bắp của mình ra chạy đi chợ.
4 Tôi thấy sự chú ý của mọi người trở lại rồi thì mới đi lên cùng vị sếp Cao kia chào hỏi một tiếng.
“Chào sếp Cao!”
Sếp Cao nhìn tôi nở nụ cười “Đến rồi à?” sau đó nhìn chị Thục Hoàn nói:
“Thục Hoàng, về sau người mới này sẽ do em dẫn dắt.
5 Tôi chạy một mạch ra phòng làm việc, đi tìm chị Thục Hoàng, tôi khẩn trương nắm chặt tay chị, giọng điệu có chút run run hỏi.
“Chị Thục Hoàng, chị có thể nói cho em biết, vị sếp bên phòng hình sự theo vụ án này tên gì không?”
Chị Thục Hoàn đang xét nghiệm cái gì đó, nghe tôi hỏi, chị hơi nhíu mày khó hiểu nhìn tôi.
6 Thái độ bất thường của tôi hôm đó vô tình làm cho chị Thục Hoàn nghi kỵ, bất quá nghe lời giải thích của tôi, chị cũng dần tin tưởng, hiện tại thái độ đối với tôi cũng đã trở lại bình thường như trước.