101 Tất cả mọi người đều cực kỳ cẩn thận bước từng bước một. Mỗi bước đi, mỗi một chỗ bên trong thông đạo, mọi người đều cẩn thận quan sát. Vô hình trung trên đầu mỗi người đều đổ mồ hôi lạnh, sự căng thẳng khiến cho bọn họ cực kỳ hao tổn tâm thần.
102 Trương Tinh Phong trong lòng cũng cảm thấy chấn kinh. Tuy rằng hắn là một Tu chân giả, nhưng đối mặt với một số lượng tài phú kinh khủng vượt quá sự tưởng tượng, hắn cũng cảm thấy khiếp sợ.
103 "Ma Khôi" là những người đem tánh mạng nguyên lực cùng với linh hồn thiêu đốt, trong một thời gian ngắn đạt đến công lực kinh người, nhưng sau khi thời gian trôi qua người đó sẽ tử vong.
104 Lý Thiên Tường bây giờ cũng không có thời gian lo lắng về Nhị hoàng tử. Hơn nữa hắn cũng biết Chu Đăng không thể nào chạy thoát được, bởi vì thông đạo đã bị cự thạch cấp phong bế.
105 Dưới chân núi Thái Hành lúc này đang có hai mươi vạn đại quân triều đình đồn trú. Tinh kỳ tung bay, vô số chiến sĩ dũng mãnh uy phong lẫm lẫm, một cỗ sát khí tự nhiên sinh ra.
106 Thân thể của Trương Tinh Phong trong nháy mắt xuất hiện bên trên Thái Hành Sơn, ngắm nhìn đỉnh núi cách đó không xa, trên đỉnh núi đang có lão đối thủ Lý Thiên Tường của hắn.
107 Trương Tinh Phong không trở lại đại doanh của Minh quân, đồng thời cũng không lập tức trở về Tinh Phong trang viên, mà lại ở phía trên một tầng mây gần đó.
108 Sự kinh khủng của ba mươi vạn sơn tặc Thái Hành Sơn, Lý Thiên Tường đương nhiên hiểu rất rõ. Chỉ cần năm vạn Tiên thiên cao thủ thôi cũng đủ để cho hắn hoành hành thiên hạ rồi.
109 Trương Tinh Phong ánh mắt đột nhiên sáng rực lên: - Nói, rốt cuộc đã xảy chuyện gì? Đem tất cả mọi chuyện từ đầu đến cuối nói rõ xem! Lý Nhị nuốt vài ngụm nước bọt, nói: - Sư phụ, Lang Phong lão đại hắn không phải chiếu theo yêu cầu người thành lập Thiên Phong đổ trang sao? Trương Tinh Phong khẽ cau mày.
110 - Thiết Huyết! Một đại hán thân cao hai thước hai, vòng eo thô kệch như một chiếc thùng gỗ quát lớn. - Thiết Huyết! Thiết Huyết!. . . . . . Những tiếng la đinh tai nhức óc khiến cho bọn Trương Tinh Phong bên cạnh cũng phải giật mình, một cỗ hào khí dâng lên.
111 Đêm đã khuya, bầu trời chỉ là một màu đen, giơ bàn tay không thấy năm ngón. Trương Tinh Phong, Tiêu Lâm, Cuồng Long ba người lơ lửng trên không trung, mặc cho cuồng phong quét qua thân thể, y phục tung bay.
112 Trương Tinh Phong thần sắc trở nên nghiêm túc. Một chiêu này hắn hiểu rất rõ, bỏ qua hết thảy, đem tất cả tánh mạng lực đều thiêu đốt, hơn nữa chỉ công kích một lần, uy lực cực kỳ kinh người.
113 Từ Sau khi Trương Tinh Phong huyết tẩy đổ phường của Lý gia, Minh vương triều không hề xảy ra sự kiện gì lớn. Các thế lực lớn luôn mong đợi Lý gia và Trương Tinh Phong công kích lẫn nhau, nhưng chuyện đó lại không hề phát sinh, tựa hồ như Lý gia đã cam nguyện nuốt quả đắng.
114 Chu Lệ trừng mắt nhìn quần thần bên dưới, lúc này hắn cảm thấy như muốn phát điên lên. Phía dưới không có một đại thần nào dám thở mạnh. Phong Vũ Quan trăm năm chưa từng lung lay bây giờ lại bị công phá trong tay hắn, đây là một sự sỉ nhục.
115 Trên các con đường của kinh thành tấp nập người đi lại, bởi vì hoàng đế bệ hạ đang đưa tiễn các chiến sĩ ra tiền tuyến. Đối với người Nguyên Mông, trong lòng người Minh triều chỉ có hận thù, đồng thời cũng có một chút sợ hãi.
116 Chiến tranh, chịu khổ nhất vẫn là dân chúng. Thiên Nhai San Mạch từ khi Nguyên Mông khai chiến đến nay, cũng trở nên rất hỗn loạn. Chủ yếu là bởi vì Nguyên Mông quân bắt đầu thi hành chính sách càn quét đối với các thành thị chung quanh Phong Vũ Thành.
117 Chiến tranh, chịu khổ nhất vẫn là dân chúng. Lúc này đã là tháng sáu, nhiệt độ lẽ ra phải rất cao, nhưng tại Thiên Sơn cái lạnh vẫn là bá chủ, từ trước đến giờ chưa từng thay đổi.
118 Mặt trời gay gắt đã lên cao, bên ngoài Phong Vũ Quan thoang thoảng có mùi máu tươi khó ngửi. Thành hào chung quanh Phong Vũ Quan nhuộm một màu đỏ tươi, trên mặt đất loang lổ những vệt máu, có thể tưởng tượng cuộc chiến ở nơi này thảm liệt đến mức nào.
119 Gió nhẹ mơn man, thổi qua đại thảo nguyên bạt ngàn vô tận. Những cành cỏ tràn đầy sức sống hiên ngang vươn mình đung đưa theo gió. Tất cả đều mang đến một cảm giác an bình, tự nhiên.
120 Tạp Sát đứng trên tường thành Phong Vũ Quan nhìn xuống đại doanh của Minh quân bên dưới, trên người hắn hiện lên bá khí khiến cho người ta sợ hãi. Những binh lính Nguyên Mông bên cạnh không một ai dám đến gần, chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt sùng bái.