121 "Hô!" Gió lớn đột nhiên nổi lên. Trương Tinh Phong ánh mắt như hai ngọn lửa lập lòe, nhìn thẳng vào đại hán cao lớn trước mặt. Sát khí trên người hắn càng lúc càng lớn, càng ngày càng mạnh.
122 Nhạc Nguyệt, Vương lão tướng quân và những người khác đang lo lắng chờ đợi ở bên ngoài. Nhưng bọn họ lại không hề biết bên trong xảy ra chuyện gì. Trong mắt bọn họ, khu vực chiến đấu phía trước Phong Vũ Quan đã khôi phục lại như trước kia, không hề có một bóng người, không có một giọt máu tươi.
123 Trận chiến tại Phong Vũ Quan, Minh quân cuối cùng giành được thắng lợi. Tuy nói thắng lợi có điểm không thật, nhưng cũng không có ai tính toán. Những chiến sĩ của Minh quân vừa tiến vào Phong Vũ Quan, liến lập tức hoàn toàn phong bế cửa bắc.
124 Chu Lệ trong lòng có một dự cảm không tốt, nhưng hắn vẫn chờ mong việc đó sẽ không xảy ra. Nhưng cái gì sợ thì nó lại đến! Chu Lệ nhìn văn kiện trên tay, khóe miệng bất đắc dĩ cười khổ: "Ai, vừa mới cao hứng vì Phong Vũ Quan đại thắng, bây giờ lại đến Liêu quốc bắt đầu hành động!” Chúng đại thần đều nhìn Chu Lệ, trong lòng bọn họ cũng có dự cảm không tốt, nhất thời bầu không khí tại trường đình bắt đầu trở nên căng thẳng.
125 Đêm, đêm khuya, lúc này Trương Tinh Phong đang trên đường đi đến Thanh Châu quận. Mấy ngàn hộ vệ quân lúc này đang tận dụng thời gian nghỉ ngơi, bởi vì sáng sớm ngày mai bọn họ sẽ bắt đầu lên đường.
126 Lúc này đại quân của Liêu quốc đang gấp rút hành quân, vẫn còn một khoảng cách khá xa mới đến Thái Hành Sơn. Thái Hành Sơn thuộc địa phận bên kia Thanh Châu Thành, còn bọn họ lại ở khu vực Thiết Dương Thành bên này.
127 Bốn mươi vạn đại quân tháo chạy trông như thế nào? Có lẽ người bình thường cả đời cũng chưa từng gặp qua. Binh lính rợp trời kín đất điên cuồng tháo chạy, khí thế vô cùng dọa người.
128 Thanh âm của Trương Tinh Phong giống như tiếng vang trong sơn cốc, không ngừng vọng lại bên trong Hoàng Thổ Sơn. Đại quân của Liêu quốc sau khi nghe được, sợ đến đờ người ra.
129 Hoàng cung của kinh thành vĩnh viễn là nguy nga lộng lẫy, làm cho người ta có cảm giác cao không thể với được. Lúc này chủ nhân của hoàng cung, Đại Minh triều hoàng đế —— Chu Lệ đang ở ngự hoa viên thưởng thức cảnh sắc mỹ lệ, dường như có vẻ rất an nhàn.
130 Trương Tinh Phong bình thản ngồi trên ghế, nhìn Chu Lệ mặt mày hớn hở đang ngồi phía trên lảm nhảm. Khuôn mặt tươi cười làm cho người ta cảm thấy thân thiết, nhưng trong lòng hắn lại thầm mắng: "Chu Lệ.
131 Tuyết năm nay phá lệ rơi sớm hơn mọi năm. Trương Tinh Phong đứng trong một ngôi đình nhỏ, dựa vào lan can ngắm nhìn những bông tuyết tung bay trên bầu trời.
132 Các cấp bậc tu luyện:. Tu Chân giới và Phàm Nhân giới: Cấp 1: Phàm Nhân giới: Hậu Thiên,Tiên Thiên, Nhất Phẩm. Tu Chân giới: Khai Quang, Dung Hợp, Tích Cốc.
133 Hồng Hoang vô cùng vô tận, bên trong có vô số thiên tài địa bảo, cũng có vô số yêu thú không ngừng tàn sát lẫn nhau. Nơi này là thiên đường hay là địa ngục, không ai biết được.
134 Thiên Vũ thủ trạc, trung cấp thần khí, là thần khí cỏ thể bảo vệ tính mạng. Năm đó khi Bàn Cổ tiến vào các đại tuyệt cảnh, một khi gặp phải nguy hiểm liền lập tức tiến vào bên trong Thiên Vũ.
135 Thủy Chi Nguyên, tinh hoa của nước, là niềm ao ước của tất cả các Tu Chân giả thủy thuộc tính. Đồng thời nó còn có thể dùng để luyện chế thành linh đan, hiệu quả tuyệt đối rất mạnh, thậm chí có thể khiến ột Tu Chân giả Kim Đan tiền kỳ trong nháy mắt đạt đến Kim Đan hậu kỳ.
136 Lục Chuyển Huyền Thân Quyết phân thành "Hỏa Luyện Chi Thân", "Huyền Vũ Chi Thân", "Thiên Hỏa Chi Thân", "Thất Thải Chi Thân", "Bất Tử Kim Thân" và "Lục Chuyển Huyền Thân".
137 Trạm Lam thủ trạc, là cực phẩm trong các loại pháp bảo thủ trạc, chỉ duy nhất ở dưới thần khí Thiên Vũ thủ trạc. Là đỉnh cấp tiên khí, công năng của nó hầu như không có gì khác so với Thiên Vũ, chỉ là không thể cho người ta tiến vào bên trong.
138 Trương Tinh Phong ánh mắt đột nhiên lóe sáng, khí thế từ trên người phát ra, mỉm cười nói với Trương Vũ: - Trương Vũ, ngươi hãy đi triệu tập mọi người lại đây, hôm nay ta có chuyện quan trọng muốn tuyên bố! - Được, con sẽ đi ngay! Trương Vũ cảm nhận được Trương Tinh Phong lúc này đang rất nghiêm túc, lập tức đáp lời, liền nhanh chóng rời đi.
139 Cả luyện võ trường đều tĩnh lặng, chỉ có thanh âm xào xạc của gió thổi trên mặt đất. Không có một người nào lên tiếng, tất cả đều nhìn vào Trương Tinh Phong đang đứng trên đài cao, vị thần trong lòng bọn họ.
140 Từng đạo hỗn độn lực bay lượn chung quanh Trương Tinh Phong, bầu trời cũng bắt đầu trở nên tối sầm. Tất cả mãnh thú của Hồng Hoang đều sợ hãi nằm rạp xuống mặt đất, không dám cử động.