161 Diêm Xuyên cười hỏi:- Không có kế này, ngươi cho rằng chúng ta có thể cứng đối cứng cùng Phong Yêu sơn mạch sao?Mục Dã vương gật đầu, nói:- Mặc dù số người cách biệt không lớn nhưng không có kế này thì khi đó rất có thể sẽ tổn thất nặng nề.
162 Một Thần cảnh khác lo lắng nói:- Tại sao họ làm như vậy?Mục Dã vương khẽ thở dài nói:- Ta cũng không biết, nhưng ta phải phối hợp tấn công Đại Hà tông.
163 Tám Thần cảnh chiến đấu, tích cực nhất phải tính đến tông chủ Hạ U tông. Mới đầu tông chủ Hạ U tông không chút phong bị đã trúng chiêu, dù không chết nhưng bị thương không nhẹ, lại bị một Thần cảnh không ngừng truy giết, mấy canh giờ qua dường như thủ lĩnh áo đỏ đã đến cực hạn, cánh tay trái vô ý bị chém.
164 Thành chủ Trịnh Hồng cũng biết đại thế đã mất hoàn toàn, mắt lóe tia độc ác, từ trong ngực móc ra một ngọc phù. Đó là ngọc phù màu tím. Bóc!Thành chủ Trịnh Hồng bóp nát ngọc phù.
165 Vù vù!Thật nhiều tinh khí bay ra khỏi lỗ chân lông của Phùng Thái Nhiên, sau đó ngưng tụ thành một tinh khí phân thân. Tinh khí phân thân Phùng Thái Nhiên nhưng ánh mắt thì là của Diêm Xuyên, ánh mắt cực kỳ sắc bén.
166 Mục Dã vương biến sắc mặt nói:- Nguy rồi, lão định dùng Giải Thể đại pháp!- Chém!Mười người cùng lúc chém xuống. Vù vù!Ánh sáng chói lòa lần thứ hai đâm mù mắt các tu giả.
167 Bên kia, Diêm Xuyên tỉnh lại lập tức xông tới gần Tử Tử, ôm lấy thân hình ngã xuống. Ầm ầm!Kiếp vân trên trời chưa tán đi, dường như đối phó với Diêm Xuyên.
168 Khói đen mãnh liệt hấp thu lôi điện bao quanh Diêm Xuyên. Ầm ầm!Trên trời điên cuồng giáng lôi điện, dường như tạc mặt đất ra một cái hố to. Diêm Xuyên ôm Miêu Miêu té vào trong hố lôi.
169 Đám đệ tử Ngự Yêu tông sau lưng Lưu Cẩn cùng rút kiếm ra. Phập phập phập phập phập!- A!Dân chúng kinh sợ nhìn ba mươi cái đầu lăn xuống đài. Lưu Cẩn nhìn ba mươi người chết, lại nhìn xuống các tu giả dưới đài.
170 Phùng Thái Nhiên cười nói:- Ba U tông toàn quân bị diệt đều có công sức của các vị. Tông ta ở Vô Ưu thành tăng thu thuế gấp đôi, Đại Hà tông sắp đến ngày vùng lên!Cao Bất Phàm cười nói:- Đúng vậy.
171 Lưu Cẩn nói:- Là Thanh Long, đến thay mặt Mặc cô nương. Diêm Xuyên gật đầu, nói:- Ừm, trở về đi. Miêu Miêu tò mò hỏi:- Mặc cô nương? Mặc cô nương là ai a? Thanh Long là ai?Lưu Cẩn tốt bụng giải thích rằng:- Thánh nữ của Đại Chiêu thánh địa, Mặc Vũ Hề, Thanh Long là một trong bốn tùy tùng của Mặc cô nương.
172 Miêu Miêu mắt tỏa sáng nói:- Đại lưu. . . Diêm Xuyên, ngươi ở lại Vô Ưu thành cũng không có việc gì làm, chúng ta đi xem đi, nói không chừng sẽ có nhiều linh thạch!Diêm Xuyên suy tư một lát sau, cuối cùng gật đầu, nói:- Cũng tốt.
173 Bạch Long gật đầu, nói:- Được rồi. Bạch Long rời đi, Diêm Xuyên ngụ ở Băng Tuyết điện. Trong Băng Tuyết điện, Diêm Xuyên khoanh chân nhắm mắt, không ngừng cảm nhận cảm ứng đến từ bên ngoài.
174 Ầm!Ầm!Ầm!Bốn phía vang tiếng đông đúc tu giả ra tay, trùng kích mạnh mẽ nhanh chóng hủy diệt Băng Tuyết thành có lịch sử ngàn năm. Ầm ầm!Tường thành đổ rầm rầm.
175 Cô gái thản nhiên nói:- Đây là một thanh trong bộ kiếm đúng không?Diêm Xuyên híp mắt. Hoàng trầm giọng nói:- Đừng nhìn ta như vậy, lúc trước phụ thân ta hay đi cùng Diêm Tự Tại, ta cũng theo một bên, đương nhiên hiểu chút ít về kiếm.
176 Đông Dương giật mình kêu lên:- Thật sự là Tinh cảnh? Thật sự?Hoàng lạnh lùng nhìn Đông Dương, nói:- Ngươi đã không có cơ hội!Đông Dương khó hiểu hỏi:- Cơ hội? Có ý gì?Rất nhanh Đông Dương phản ứng lại, nói:- Không có cơ hội, hừ, ta có cơ hội giết ngươi, bây giờ kiếp vân giáng xuống còn muốn đấu với ta?Hoàng thản nhiên nói:- Tinh cảnh thập trọng, ta có thể uẩn khí.
177 - Gri!Ngoài điện bỗng vang tiếng hạc kêu. - A?Mặc Vũ Hề nghi hoặc nhìn ngoài điện. Mặc Vũ Hề nghi hoặc hỏi:- Tiểu hạc nhi, sao vậy?Bùm!Một con tiên hạc to lớn bay vào đại điện.
178 - Đáng tiếc Văn Nhược Tiên Sinh ra khỏi Cự Lộc thư viện từ đó không ai thấy qua. Dù không họa nhưng cầm đạo, kỳ đạo, thư đạo của Văn Nhược Tiên Sinh cực kỳ sâu.
179 - A?Văn Nhược Tiên Sinh nhướng mày nhìn Diêm Xuyên. Trong lời của Diêm Xuyên có ý khác?Diêm Xuyên hỏi:- Tài năng của ngươi ở Đại Chiêu thánh địa không được tôn trọng nên có, một lần lại một lần chỉ là lợi dụng, dù có phù hoa như mọi thứ là ảo mộng, chẳng lẽ Văn Nhược Tiên Sinh không nhìn ra sao?Văn Nhược Tiên Sinh nhíu mày nhìn Diêm Xuyên, cuối cùng lắc đầu, cười khổ nói:- Tại hạ nhận ý tốt của Diêm công tử, nhưng có nhiều chuyện không phải ta có thể tự chủ.
180 Miêu Miêu ở một bên quở trách nói:- Meo! Đại lưu. . . Diêm Xuyên nói không thành tâm chút. . . Cạch!Mặc Vũ Hề vung tay quăng một viên cực phẩm linh thạch vào ngực Miêu Miêu.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Võng Du, Tiên Hiệp
Số chương: 50