101 Lưu Cẩn lập tức tiến lên hỏi: - Vương, ngươi có sao không? Diêm Xuyên mỉm cười nói: - Không sao, lát nửa tắm rửa là được. Mãnh Hổ quân trận hải nạp bách xuyên nên không kéo dài thời gian quá lâu, mới rồi là năm Khí cảnh tự tìm chết.
102 Tam Kiếm hiệp nói: - Công pháp thiên cấp, là công pháp thiên cấp! Công pháp mạnh nhất của Đại Hà tông ta chỉ là địa cấp, một bộ thiên cực công pháp thậm chí có thể trở thành báu vật trấn môn của trung vị tông môn! Rất nhiều người đều liều mạng đi vào tìm kiếm.
103 Khi leo lên đỉnh cao, nhìn xuống chúng sơn nhỏ bé. Yêu Thiên Thương đạp ở đỉnh Tử Cấm, lạnh lùng nhìn chăm chú hướng nam tiên cung. Yêu Thiên Thương cười khẽ gọi: - Vương Chu! Người đàn ông tóc vàng ngồi khoanh chân một bên vội gật đầu, nói: - Vâng thưa chủ thượng.
104 Cầm âm của Văn Nhược Tiên Sinh vang lên, từng đợt sóng âm lao nhanh, khiến vòng bảo hộ ban đầu chắc chắn hơn, nhưng có thể phòng thủ. Đám Văn Nhược Tiên Sinh thống khổ la lên:- A!Diêm Xuyên dạy dỗ:- Làm như Hoắc Quang, Bất Động Minh Vương Ấn!- Vâng!Thất Kiếm hiệp, Túy Kiếm Sinh đau khổ nhanh chóng bắt chướng Hoắc Quang bắt ấn Bất Động Minh Vương Ấn.
105 Không động lòng người như cầm thanh, chỉ có tiếng rống dã man, như muốn dùng thanh âm xé rách bầu trời. Tiếng rống điếc tai hình thành sóng âm bắn hướng đỉnh Tử Cấm.
106 - Ngươi biết người này?Diêm Xuyên lắc đầu, từ chối nói:- Cái chết của phụ thân có Nhật Nguyệt Minh tham gia, lần kết minh đi Phong Yêu sơn mạch của Cổ Nguyệt thánh tử ta xin từ chối.
107 "Nhu nhi, Nhu nhi! Nàng còn sống sao? Nếu không thì tại sao nàng xuất hiện ở trước mặt ta? Nàng cũng sống?"Diêm Xuyên mất khống chế cảm xúc, kích động nhìn cô gái thánh khiết trên xe Thanh Loan.
108 - Được, được!Hiển nhiên kế hoạch của Diêm Xuyên đã vượt qua mong muốn của họ, ít nhất đám người không nhìn ra hướng đi tương lai. Nửa tháng sau, trong Phong Yêu sơn mạch, một hiệp cốc to lớn.
109 Ba người ngạc nhiên hỏi:- Tám ngàn người? Sưu tầm vì hắn? Nhiều người như vậy? Sao có thể?Thất Kiếm hiệp giải thích rằng:- Chủ yếu là Nhật Nguyệt Minh.
110 Cách không xa, các tu giả ở trên núi rất rối rắm. Diêm Xuyên trên đường đi căn bản là luyện binh, giờ bỏ đi thì họ không cam tâm, nhìn xem, đã có vài trăm Khí cảnh canh giữ, nếu mình đi thì chẳng phải là uổng công?Tựa như xếp hàng dài, đến một nửa thì dù biết trước mắt còn hàng người rất dài nhưng lại không nỡ ỏ đi, bởi vì ở phía sau còn có rất nhiều người.
111 - Ừm! Nếu đã xác định rồi thì lập tức bắt đầu, ta đếm một hai ba, cùng ta hành động!- Vâng!- Một. . . - Hai. . . - Ba!Vèo!Hai mươi bóng đen như hai mươi mũi tên nhọn chớp mắt bắn hướng trung quân đại trướng, tốc độ cực nhanh, khiến các tu giả xung quanh không kịp phản ứng.
112 Tam Kiếm hiệp khó hiểu hỏi:- Sư huynh, ngươi nói người này là Lục sư thúc? Sao có thể, Lục sư thúc đẹp trai như vậy, cũng không có râu!Mắt Túy Kiếm Sinh chớp lóe, ngẫm nghĩ rồi nói với Diêm Xuyên:- Ta chắc chắn một người trong tranh chính là Lục sư thúc, vì không lâu trước đó ta có chính mắt gặp.
113 - Một đường đi tới, Nhật Nguyệt Minh ta xuất động hơn phân nửa người làm việc vì thánh tử. Nhật Nguyệt Minh chúng ta có năm Thần cảnh đều ra hết, ngươi nói vậy là có rắp tâm gì? Văn Nhược, ngươi.
114 Mới đầu Ngụy Giáp, Ngụy Ất không để mắt Diêm Xuyên, nhưng dần dần người sau lưng hắn càng lúc càng nhiều, có một số là hai người quen biết, đến từ các đại tông môn.
115 Giết hai người? Diêm Xuyên điên rồi?Hoắc Quang vác thương tiến lên. Biểu tình Túy Kiếm Sinh, Thất Kiếm hiệp rối rắm, có ngăn cản hay không? Điên hết rồi!Diêm Xuyên muốn giết chưởng môn, chưởng môn không ình cứu còn để mặc hắn giết?Điên, các ngươi đều điên hay là ta điên? Túy Kiếm Sinh, Thất Kiếm hiệp đầu rối bòng bong.
116 Diêm Xuyên lắc đầu đi hướng Phùng Thái Nhiên, hiện tại hắn ngược lại không lo lắng, bởi vì mới rồi hắn lại buộc Cổ Nguyệt thánh tử nói một câu. - Đây là ân oán cá nhân của Đại Hà tông và Nhật Nguyệt Minh, ta không nhúng tay, những người ta mang đến cũng sẽ không xen vào.
117 Cổ Nguyệt thánh tử biểu tình âm trầm đáng sợ, nhưng vừa rồi gã đã rút khỏi cuộc chơi, nghĩ vậy gã càng buồn bực hơn. Mấy ngàn đệ tử Nhật Nguyệt Minh siết chặt trườmg kiếm, biểu tình khó xem nhìn hiệp cốc, muốn lao xuống nhưng không ai dám.
118 Mắt Túy Kiếm Sinh sáng lên nói:- Đúng rồi, túy Tử thảo? Sư phụ của ta có một gốc!Đoạn Tam Thuật suy yếu cười, gật đầu, nói:- Ha ha ha ha!Dù sao từ đầu căn bản hết thuốc chữa, hiện tại lại nhìn thấy hy vọng, tâm tình Đoạn Tam Thuật rất vui sướng.
119 Lại một hiệp cốc. Một đệ tử Nhật Nguyệt Minh hú hét:- Ha ha ha ha! Diêm Xuyên, xem lần này ngươi chạy đi đâu, phát tín hiệu!Mười đệ tử Tinh cảnh lên tiếng:- Vâng, sư thúc!Vèo!Một luồng sáng như pháo hoa bay lên trời.
120 Một Nhị đại đệ tử Nhật Nguyệt Minh la lên:- Diêm Xuyên, ngươi không chạy thoát được!- Không có người có thể cứu ngươi, lần này ngươi chết chắc rồi, bên ngoài còn có trận pháp của chúng ta, ngươi không có đường trốn!- Tự đoạn kinh mạch đi, ta có thể lo lắng cho ngươi toàn thây.