1 phốc. . .
Một ngụm máu phun ra người thiếu niên gương mặt hơi tuấn lãng, mái tóc đen ngắn, trên người mặc lấy hắc y nhanh chóng lau đi vết máu trên miệng, ánh mắt đầy
phẫn nộ nhìn phía trước một thiếu niên lam y, lam y thiếu niên gương mặt tuấn tú, thân hình cao ráo nhìn hắn cười khinh nói:
"Phế vật, một chưởng của ta còn không đỡ nổi, haha"
hắc y thiếu niên hai tay chống đỡ đứng lên nhìn lam y thiếu niên đang cười nói:
"Triệu minh, ngươi mau trả dương chi thảo cho ta:
Dương chi thảo là hắn tự mình lên núi tìm được, đây là thảo dược giúp trị hàn độc, nhưng không ngờ lúc hắn trở về lại đụng nhóm người triệu minh, lúc này bị hắn cướp đoạt hơn nữa bản thân còn bị hắn đã thương, Triệu Minh nhìn hắn trong tay dương chi thảo nắm lấy cười nói:
"Trả cho ngươi, haha ngươi nghĩ ngươi là ai? ngươi chỉ là một đứa con hoang mà thôi, thật là chọc cười ta, các ngươi cảm thấy tức cười không?"
"haha thiếu gia nói đúng, chỉ là tên phế vật còn muốn cùng thiếu gia lớn tiếng"
"Thiếu gia bọn ta coi trọng vật của ngươi đã là vinh hạnh của ngươi còn ở đó mà lớn tiếng đòi lại ngươi tưởng ngươi là ai"
Triệu Minh nghe đám người nịnh hót liền giương mặt tự đắc nhìn thiếu niên hắc y khinh thường:
"Ngươi nghe bọn họ nói rồi đó, vật trong tay ta là của ta ngươi không có tư cách cùng ta lấy lại, haha"
hắc y thiếu niên tức giận hai tay nắm chặt tung ra một quyền về phía Triệu Minh, Triệu Minh thấy vậy cười khinh đứng tại chỗ nhìn quyền tới, lúc này bên người hắn một tên thủ hạ tiến lên cười lạnh tung ra một quyền nện thẳng vào hắc y thiếu niên
- bành.
2 Trong phòng Triệu Như Hương nhìn Triệu Thiên đôi mắt long lanh đầy tinh nghịch cười nói:
"ca ca, muội đố huynh bây giờ muội cảnh giới gì?
Triệu Thiên nhìn nàng hắn nhớ tháng trước nàng đột phá đến khai mạch tam trọng,
hiện tại có thể là tứ trọng đi, nhanh như vậy cũng làm hắn ghen tỵ nhìn nàng cười:
"nhìn muội như vậy hẳn đột phá đến tứ trọng khai mạch cảnh đi"
Triệu Như Hương nghe hắn nói vậy thì mặt xụ xuống mất hứng:
" haiz, ta tính tạo huynh bất ngờ, không ngờ huynh lại biết, thật,mất hứng a"
Triệu Thiên sờ đầu nàng cười nói:
- không còn nhỏ nữa rồi còn làm bộ mặt đó, huynh cũng bất ngờ lắm chứ muội thì đột
phá còn ta chỉ nằm ở nhất trọng so với muội ta thật kém rất nhiều a.
3 . . . . . . . . . . . . .
nửa đêm thủ phủ hồ gia, một trung niên nhân cầm sắc y phục nhìn lấy trên tay lá thư,
trên mặt nửa cười:
-"Xem ra Triệu vô địch muốn huyết tẩy thiên sát môn đây"
một bên một trung niên tử trạc tuổi hắn, nhìn lấy cẩm y nam tử hỏi:
- đại ca, nếu bọn họ muốn tấn công thiên sát đường, chúng ta có nên báo cho bọn chúng biết không?"
trung niên cẩm y này là Hồ khánh, còn người còn lại là đệ đệ hắn hồ quang bình, hồ khánh nhìn đệ đệ mình nói:
-thiên sát đường không phải là bọn họ muốn đụng đến dễ như vậy, bọn chúng có tứ đại đường chủ tu vi đều tiên thiên chi cảnh, triệu gia muốn huyết tẩy bọn họ e là phải trả giá đắt, hơn nữa chúng ta còn có triệu bách lâm nếu đám người triệu vô địch biết chúng ta đứng vụ việc của triệu thiên hùng hắn cũng khó thoát, con người này chúng ta có thể lợi dụng hắn để phá hủy triệu gia từ bên trong như vậy có lợi cho chúng ta hơn.
4 Triệu thiên nhìn khung cảnh xung quanh đã trở lại như lúc đầu, trời cũng đã gần sáng hắn nhìn thân thể mình biến quá kinh ngạc:
-"Tối qua không ngờ lại là thật, cánh tay phải bị thương của mình hiện tại đã khôi phục hơn nữa tu vi cũng đột phá.
5 Triệu Thiên sau khi rời đi, còn lại hai người Triệu Thiên Hùng cùng đại ca hắn Triệu Thiên Long.
Triệu Thiên Hùng nhìn đại ca mình nghi hoặc, phải biết lúc trước hắn rất bận rộn ít khi đến đây, hắn liền hỏi:
-"Đại ca huynh đến đây tìm ta có việc gì?"
Triệu Thiên Long uống một ngụm trà nhìn đệ đệ mình trong mắt không khỏi thương tiếc cùng phẫn nộ, hắn nhìn qua nói:
-"Lâu rồi không thấy ngươi xuất hiện trong phủ, hôm nay muốn tới thăm đệ dạo này cơ thể thấy thế nào?"
Triệu Thiên Hùng nghe hắn nói liền trầm mặt, hắn từ khi bị thương đến giờ rất ít đến trong phủ hay tham gia hội nghị trong gia tộc, càng không gặp mặt phụ thân hắn cùng Triệu Thiên Long.
6 Bên ngoài phòng hai mẫu nữ Lâm Quân Nghi vô cùng lo lắng thường nhìn vào bên trong, muốn tiến vào nhưng nghỉ đến hàn khí chỉ có thể ở bên ngoài đi tới đi lui.
7 Triệu Thiên trong phòng cảm nhận tu vi tăng tiến, hơn nữa cũng phát hiện thể chất của mình tăng lên những vết thương ngày hôm qua tập luyện cũng hơi mờ nhạt.
8 vù vù
từng tiếng xé gió thổi qua, thanh kiếm gỗ trên tay Triệu Thiên huy động ngày càng nhanh cùng với thân pháp di chuyển uyển nhu như gió. trong cơ thể chân nguyên chi khí sôi động khi mỗi lần hắn vung kiếm, xung quanh những chiếc lá rơi đều bị kiếm khí của hắn kéo theo.
9 rống. . . . . . ầm
Bạo Hùng Tinh bị Hỏa Hạc Hổ vung vuốt tấn công liền phát giận rống lên thân hình to lớn của nó phình ra, từ trong miệng nó bắt đầu sinh ra một vầng sáng tròn ngắm thẳng Hỏa hạc Hổ phun ra,.
10 Triệu Thiên thả lỏng cơ thể ngồi xuống điều tức lúc nãy, giao chiến với Hỏa hạc Hổ đã làm hắn hao tổn rất nhiều chân nguyên, trên cơ thể còn có rất nhiều vết thương sâu bị những trảo công của nó tổn hại, qua một thời gian hắn mở mắt.
11 Triệu Thiên nhìn lấy xung quanh toàn là một mảnh đổ nát, lại nhìn bản thân quần áo toàn thân đều là máu cùng vết rách không khỏi nhớ tới vừa rồi giao chiến với yêu thú
- nơi này lại bị mình làm cho một mảnh hỗn độn, phải mau chóng ly khai nếu không có người phát hiện thì rất phiền phức.
12 Triệu Thiên lau máu trên miệng mình nhìn nàng đang thong dong đứng dò xét mình liền nói
- cô nương ta thực sự không có nhìn lén cô.
" hừ, đám nam nhân các ngươi không có thứ gì tốt cả, có gan làm không có gan chịu, ngươi nghĩ ta sẽ tin ngươi nói thật sa? xem kiếm": nàng nói rồi hét lên vung kiếm tấn công Triệu Thiên không cho hắn cơ hội giải thích.
13 rắc. . . . . . . . rắc
những tiếng đứt gãy trong làn khói mù mịt làm cho hai người đang giao chiến bạch y nhân cùng bạch sát dừng lại im lặng quan sát tình huống bên trong.
14 hô. . . .
qua một đêm tu luyện Triệu Thiên hắn cũng tỉnh trong miệng thở ra một ngụm trọc khí, cảm thụ chân nguyên lực dồi dào trong đan điền khí hải
- chỉ kém một bước nửa là có thể đột phá lục trọng tẩy tủy
hắn đang ngẫm ngĩ tìm cách đột phá thì một tiếng kêu từ ngoài phòng hắn vang lên.
15 nhìn theo Triệu Thiên rời đi Triệu Minh trong lòng vô cùng tức giận ánh mắt hiện lên nụ cười lạnh hướng Triệu Quân Trác nói.
- đại ca, tiểu tử này thật ngông cuồng không xem lời huynh nói, nhất định phải dạy cho hắn bài học thích đáng.
16 boong. . . oong
khi hắn vừa tuyên bố một người thanh niên cầm một chùy thủ gõ vào miếng đồng thâm âm vang lên tuyên bố chính thức giao đấu, Triệu bằng ôm quyền hướng Triệu Lượng.
17 bành. . . . . . . bịch
một tiếng trầm đục vang lên, làm cho mọi người hiếu kỳ nhưng khói bụi che phủ bọn họ không thể nhìn thấy gì cả, có người trong đó hét.
18 nghe Triệu Thiên như đáp ứng cùng Triệu Quân Trác giao đấu, mọi người đầu tiên là sửng sờ, sau có người nhìn hắn chỉ trỏ:
- Triệu Thiên, hắn điên rồi cứ như vậy đáp ứng giao đấu, hắn thật không muốn sống ah?
- ta nhìn hắn bởi vì đánh bại Triệu Minh liền cho mình có thể chiến thắng nên mới đáp ứng cùng Triệu Quân Trác giao chiến đi.
19 Triệu Vũ chứng kiến Triệu Thiên cùng Triệu Quân Trác giao thủ, nhất là Triệu Thiên hắn chỉ có tu vi ngũ trọng hậu thiên cảnh hắn trong lòng cũng chấn kinh, hắn từ trước đến giờ không để Triệu Thiên vào mắt, hắn cho là người có thể cùng hắn giao thủ là Triệu Quân Trác, nhưng bây giờ hắn càng chú ý đến Triệu Thiên hơn:
- hắn thật để cho ta kinh ngạc, lúc trước không cho hắn là mình đối thủ nhưng bây giờ xem lại Triệu Quân Trác cũng không làm gì được, ta cũng muốn cùng hắn giao thủ một lần.
20 Nhìn Triệu Thiên chỉ kiếm vào cổ Triệu Quân Trác toàn trường lâm vào một mảnh yên tĩnh có thể nghe rõ tiếng gió rít rào thổi qua làm bọn họ bừng tỉnh, nhưng trên mặt không che giấu nổi sự bàng hoàng:
- Triệu Quân Trác thật sự thua rồi?.