1 Edit: Snow
Đại Nha ngươi cái bồi tiền hóa này còn không đứng dậy đi cho heo ăn,lười như vậy ngươi muốn tìm đường chết à "
" Ta phi,ta đã gả chồng rồi nãi nãi có thét to hơn nữa thì ta cũng không đi đâu, cho dù kêu xé trời cũng không có cái lý này "
" Dựa vào cái gì hả? Dựa vào hai người các ngươi đều là bệnh quỷ,sớm muộn gì cũng chết "
" Tránh sang một bên đừng cản trở ta gọi người "
- --
Ngoài cửa không ngừng truyền đến âm thanh phá cửa,chấn động cả chân tường,Cố Phán Nhi nằm trên giường lăn qua lộn lại,kéo chăn che qua đầu nhưng âm thanh vang lên không ngừng, không cách nào ngủ lại được.
2 Edit: Snow
Trong trí nhớ của nguyên chủ, lão thái thái này họ Chu là nãi nãi của nguyên chủ, là một người ích kỷ,bất công đến vô biên. Nguyên chủ ăn không ít gậy gộc từ nàng ta.
3 Edit: Snow
Chu thị vừa nghe vậy, tức khắc liền khó chịu, đó là chuyện gia đình mình, dạy dỗ con cháu, như thế nào liền thành làm chuyện thiếu đạo đức? Một đám gia hỏa không có mắt, nha đầu ngốc này bị đánh khẳng định là do nha đầu ngốc này không nghe lời, bằng không sao có thể sẽ bị đánh.
4 Edit: Snow
Cố Phán Nhi cương rồi lại cương, run rẩy khóe miệng, cắn chiếc đũa yên lặng xoay người đưa lưng về phía bọn họ. .
Mẫu tử hai người đáng thương vô cùng,cùng phân nhau chén nước cháo loãng, canh uống cũng chỉ có nước.
5 Edit: Snow
Nàng bĩu môi, duỗi tay đem tiểu tướng công xách trở về phóng qua một bên, duỗ tay bắt lấy cái tay của Tống đại tỷ đang nắm tóc An thị dùng sức nắm chặt.
6 Edit: Snow
Đáng tiếc Toàn Phúc gia người sáng sớm tinh mơ đã đi xuống ruộng, lưu tại trong nhà cũng chỉ có mẹ con Trần thị cùng với Chu thị, tứ chi ở giữa không trung huơ nửa ngày, cũng không ai tới giúp nàng.
7 Edit: Snow
Ngốc tử giết người, cũng không phải là chuyện gì mới mẻ.
Chu thị nhìn chằm chằm Cố Phán Nhi trong chốc lát, liền đem Trần thị đẩy ra ngoài: “Ngươi đi lấy lại cho lão nương, không đem trâm bạc lão nương trở về, lão nương đánh gãy chân tiện nhân ngươi.
8 Edit: Snow
Cố Phán Nhi chớp chớp mắt, nhún vai: “Coi như ta xen vào việc của người khác đi. ”
“Vốn dĩ chính là xen vào việc người khác!”
“…… Thật là……”
Cố Thanh hừ hừ vài tiếng, xoay đi chỗ khác tiếp tục tìm rau dại, lại đem cỏ nuôi heo bỏ lại tại chỗ.
9 Cố Phán Nhi không nhịn được: “ Vậy ngươi đừng để ý tới “.
Chuyện phát sinh lúc trước quá đột ngột,Cố Phán Nhi cũng không nghĩ nhiều như vậy, bây giờ nhớ lại một chút,trong trí nhớ của nguyên chủ thì Cố Nhị Nha trước mắt này là khuê nữ của đại phòng nhà lão Cố gia,dáng dấp tạm được,chính là tính cách không được tốt, bình thường bởi vì có đại tỷ là Ngốc Đại nha,Cố Nhị Nha cảm thấy mất hết mặt mũi,nên không thiếu lăn lộn Cố Đại Nha, vậy nên tuy Đại Nha có ngốc nhưng nhìn thấy Cố Nhị Nha là trốn đi.
10 Cố Phán Nhi lập tức kêu lên: “Bấy nhiêu sao đủ ăn, thêm hai con nữa đi”
Cố Thanh khinh thường nhìn nàng một cái: “Ngươi là heo à?”
Cố Phán Nhi bẹp bẹp miệng không nói chuyện, phỏng chừng muốn nói lại thôi, tự nhận cái danh hiệu heo này thuộc về mình.
11 “Không thiếu đức thì có thể ném đá được sao?” Cố Phán Nhi lớn tiếng hỏi.
Giọng nói vô cùng trong trẻo,người xem bên ngoài lập tức yên tĩnh,nhìn Chu thị chỉ chỉ trỏ trỏ.
12 Edit: Thỏ
Đây là đang đề phòng cướp đấy à?” Liễu thị lại lần nữa trợn tròn mắt.
Trong tâm Cố Đại Hồ nghĩ: Còn không phải là đề phòng cướp sao? Ai biết có thể hay không nháy mắt ngươi liền lấy tới lót chân bàn.
13 Edit: Snow
Đứa nhỏ này cũng nhu thuận làm cho người ta đau lòng, làm sao cam lòng buông tha được.
"Ngươi mang theo Bảo Nhi đến nhà Đại nha nhà xem một chút đi, dù sao cũng phải thử xem.
14 “Bảo Nhi đáng thương, sao lại gầy thành như vậy, ô ô ~. ”
Mặt Trương thị vàng như nến, nhất thời không biết nên khóc hay là nên đi an ủi An thị, do dự trong chốc lát dứt khoát ôm An thị khóc rống, một phen nước mắt đầy thương tâm
Tứ nha thấy thế đôi mắt cũng đỏ, cái miệng nhỏ bẹp bẹp, cũng muốn cùng nhau khóc.
15 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: team Vietwriter
Chương 16: Không Có Cơm Chiều
16 Edit: Sushi
"Tang Môn tinh, sớm muộn gì ta cũng bắt hắn hưu ngươi!"
Chu thị không phải chưa từng nghĩ tới bắt Cố Đại Hà hưu Trương thị, con Trương thị sinh nếu không phải bồi tiền hóa (tốn tiền bạc) thì cũng là quỷ đòi nợ, nhưng nếu hưu, về sau lại phải chuẩn bị sính lễ cưới vợ, lại là một khoản chi tiêu lớn, Chu thị sao có thể vui.
17 Edit: Võ Hoàng Khánh An.
Beta: Thỏ, Trâm Anh.
“Đừng đánh chủ ý lên hai con gà rừng cùng con thỏ kia, trừ phi ngày mai ngươi không muốn ăn cơm!’’
“Keo kiệt thật đấy!”
“Ta keo kiệt, có bản lĩnh ngươi đừng ăn cơm!”
“.
18 Edit: Ngư Thủy, Phượng Hoàng Đem Nướng
"Coi như là cái nhà quê, cũng nên biết sự bất quá tam, huống chi ngươi còn đọc qua sách. "
Giả bộ ngủ, giả bộ ngủ, không tin ngươi có gan làm gãy chân ta!
"Ngươi cho rằng ngươi không lên tiếng ta liền không có biện pháp với ngươi?"
Liền không hé răng, ngươi cắn ta!
“Ta nói rồi chớ có chọc ta, bằng không ngươi sẽ hối hận!”
Ngươi khi nào nói qua những lời này?
"Tuy rằng chân của ngươi rất bé rất gầy, bất quá đêm dài đằng đẵng, ta nghĩ ta nhất định sẽ quen!”
Đây là có ý tứ gì?
Qua hồi lâu Cố Phán Nhi cũng không nói gì thêm, Cố Thanh lia mắt không rõ là nhìn cái gì, qua một thời gian cuối cùng cũng minh bạch câu nói của Cố Phán Nhi rốt cuộc là có ý gì.
19 Edit: Snow
Beta: Phượng Hoàng Đem Nướng
Tuy Cố Thanh khẩn trương nhưng cũng cảm giác được có chỗ không đúng, khó hiểu quay đầu nhìn thoáng qua phía sau.
20 Edit: Phượng Hoàng Đem Nướng
Đại Phú vừa nghe, nhanh chóng đưa tay vào túi tiền: "Tiểu đại tỷ, đây là tiền cho chủ ý của ngươi, cảm ơn ngươi vừa rồi ra chủ ý thay công tử nhà ta, nếu ba tháng sau thân thể công tử nhà ta tốt lên, chắc chắn có thưởng!"
Một thỏi bạc năm lượng nhét vào tay Cố Phán Nhi, Cố Phán Nhi ngơ ngác mà buông thanh y công tử ra, cầm lấy thỏi bạc kia tò mò mà xem xét.