21 Edit: Phượng Hoàng Đem Nướng
Cố Phán Nhi nâng lên hai cái túi ước lượng cân nặng, nghe Cố Thanh hỏi không khỏi có hơi sửng sốt, chần chờ một lúc liền hỏi: “Có phải nếu ta còn vác được, ngươi sẽ mua thêm một chút nữa phải không?” Không thể trách nàng tham, lượng đồ ăn hôm qua và lượng cơm còn sót lại hôm nay, thật sự khiến nàng cảm thấy không tốt.
22 Edit: Võ Hoàng Khánh An
Beta: Phượng Hoàng Đem Nướng
Cố Thanh cũng hiểu được mình đã chiếm tiện nghi, nhưng nếu phải dùng đến một lượng một trăm văn tiền, thật sự làm đau thịt người.
23 Edit: Sushi cá
Beta: Phượng Hoàng Đem Nướng
"Tiểu ca, tức phụ của ngươi thật khỏe nha!"
"Tiểu ca, cưới được tức phụ như vậy ngươi có áp lực không?"
""Tức phụ như thế, có thể làm việc như trâu!"
""Mẹ nó, thực dọa người mà!"
.
24 Edit: Sushi cá
Beta: Sỹ Dinh
Ở đây tài nguyên đất phong phú, rồi lại bởi vì con người có hạn, nên phần lớn ruộng đồng đều hoang vu.
Bởi vì ruộng hoang khó có thể xử lý, rất nhiều người tình nguyện đi thuê ruộng của người khác để trồng hoa màu lương thực, cũng không muốn đi khai hoang.
25 Edit: Sushi cá
Beta: An Dĩnh Hy
Vương bà cảm thấy phát sợ, cố gắng một cái cũng không thể nhìn đến bên cái sọt là cái gì, làm ra động tác muốn lui lại.
26 Edit: Sushi cá
Beta: An Dĩnh Hy
Đại phú bỗng nhiên sợ hãi: "Công tử không thể, vị phu nhân kia nhìn qua cũng không có gì tốt, gặp được công tử quần áo phú quý liền muốn lừa gạt một khoản, mà lời nói cũng không thành thật.
27 Edit: Võ Hoàng Khánh An
Beta: Phượng Hoàng Đem Nướng
Nếu để Cố Phán Nhi nói, Trương thị gả cho nam nhân như thế, quả thực chính là tám đời sau sẽ hỏng bét.
28 Edit: La Chẩn
Beta: An Dĩnh Hy
Lần này Cố Phán Nhi vào núi, liền có chủ ý lấy dược phẩm tốt ở trong rừng, dù sao dáng người nàng mập mạp, can đảm đi vào sẽ không sợ có vấn đề gì.
29 Edit: San san
Beta: Phượng Hoàng Đem Nướng
Cố Phán Nhi bị đông lạnh đến vẻ mặt phát tím tỏ vẻ như đã gần trăm năm không có thử qua cảm giác sảng khoái như vậy.
30 Edit: Phượng Hoàng Đem Nướng
Beta: An Dĩnh Hy
Bước chân Tam Nha dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt sốt ruột của phụ thân, nhất thời không biết trong lòng có loại tư vị gì, lời nói đến bên miệng lại biến thành: “Cửa nhà đại tỷ không mở, ta không thể đi vào, không nhìn thấy đệ đệ, không biết đệ đệ thế nào.
31 Edit: Sushi cá
Beta: An Dĩnh Hy
Cố Đại Hà vừa nghe, tức khắc giận cấp: “Ngươi cái nha đầu này, sao ngươi có thể để cho nương ngươi ngồi trên mặt đất cả một buổi trưa? Trên mặt đất lạnh như vậy, ngồi cả buổi lỡ bị bệnh thì phải làm sao”
“ Cha khi đó không phải cũng nhìn thấy sao? Nhưng tại sao cũng bỏ mặc nương?”
“ Ta khi đó là ta đang lo lắng cho đệ đệ ngươi.
32 Edit: Sushi cá
Beta: An Dĩnh Hy
Tam nha đầu có ngủ cũng không an tâm, thói quen tính duỗi tay đi sờ Trương thị một chút, thăm thăm Trương thị trên người có ấm áp không, nhưng lúc này đây nàng duỗi tay lại không có sờ đến Trương thị, mơ hồ cùng kinh ngạc một chút, lập tức liền tỉnh táo lại: “Nương đâu, nương đi nơi nào? Lưu nhi ngươi mau tỉnh lại, cha…… Cha, ngươi đừng ngủ, nương không thấy!”
Tứ nha đầu từ giấc ngủ bị gọi tỉnh, vẻ mặt mờ mịt, không biết Tam tỷ kêu nàng làm cái gì.
33 Edit: Phượng Hoàng Đem Nướng
Beta: An Dĩnh Hy
Ngồi tù nhiều lắm cũng chỉ bị người nhắc đi nhắc lại mấy năm, nhưng nếu là thắt cổ lại có thể khiến người đời lấy chuyện cũ ra nói cả mấy chục năm.
34 Edit: Phượng Hoàng Đem Nướng
Beta: An Dĩnh Hy
Cố Phán Nhi đùa giỡn với Cố Thanh một hồi liền đem Cố Thanh đá về ngủ, nhưng sau khi nhắm mắt, bản thân như thế nào cũng không ngủ được, muốn tu luyện cũng không có cách nào tĩnh tâm lại để tu luyện.
35 Edit: Phượng Hoàng Đem Nướng
Beta: An Dĩnh Hy
Trần thị bị đẩy lập tức lảo đảo, khuôn mặt béo phì lập tức trầm xuống, lắc lắc cái eo mập muốn qua bắt Cố Phán Nhi: “Thật hay cho cái tiểu đề tử không giáo dưỡng nhà ngươi, cùng một cái đức hạnh với nương treo không chết của ngươi, có biết cái gì gọi là tôn kính trưởng bối hay không?”
Cố Phán Nhi lắc eo tránh đi móng vuốt của mụ mập kia: “Còn chưa nói, ta thật sự không biết!”
Trần thị đã không bắt được người, còn bởi vì dùng sức quá lớn thiếu chút nữa té ngã, tức khắc giận sôi máu: “Nếu không biết, đại bá nương ta liền tới dạy dỗ ngươi! Ngươi đứng lại cho ta, hôm nay không thể không giáo huấn ngươi!”
Cố Phán Nhi vừa nghe, ngừng lại, Trần thị thấy thế ánh mắt sáng lên, bổ nhào tới.
36 Edit: Võ Hoàng Khánh An
Beta: An Dĩnh Hy
Nhưng sau khi chạy đi thì thế nào?
Cố Phán Nhi nghĩ thầm, có thể chính mình cảm thấy lương tâm bất an, cho nên hình thành tâm ma.
37 Edit: Võ Hoàng Khánh An
Beta: An Dĩnh Hy
Thời điểm Tứ Nha bưng dược trở lại, đương nhiên không gặp được Trần thị, cũng không gặp được những người khác.
38 Edit: Võ Hoàng Khánh An
Beta: An Dĩnh Hy
Cố Phán Nhi nhìn chằm chằm cái chậu nghe nói không sai biệt lắm là lòng lợn đã rửa sạch sẽ một hồi lâu, đột nhiên đôi mắt lóe lóe, lén lút chuồn vào trong phòng bếp, từ lu bột mì múc ra một chén đầy bột mì, thừa dịp lúc hai người không chú ý, đổ toàn bộ vào bên trong chậu lòng lợn.
39 Edit: Võ Hoàng Khánh An
Beta: An Dĩnh Hy
Thế nhưng trời mưa kèm theo tuyết rơi là lạnh nhất, nhưng giờ phút này trên thân bốn người trừ bỏ bộ quần áo bên ngoài này cũng không có thêm thứ gì khác để che chắn, chăn còn ở trên giường đất “hảo hảo mà” ngâm nước.
40 Edit: Võ Hoàng Khánh An
Beta: An Dĩnh Hy
Cố Phán Nhi đương nhiên sẽ không trả lời hắn vấn đề này, mà An thị lại không tiện trả lời, hơn nữa An thị cảm thấy nhi tử vẫn còn quá nhỏ, ngay cả cái này không mịt mờ thì hắn vẫn nghe không hiểu.