81 Túy Kiếm Sinh sốt ruột la lên: - Diêm Xuyên, ngươi mau đi đi! Diêm Xuyên nhắm mắt làm ngơ. Xà vương gầm rống lao hướng Diêm Xuyên. Diêm Xuyên nhìn giao long, cười lạnh nói: - Xà hóa chi giao? Ngươi thật là may mắn, trong nhiều con rắn chỉ có ngươi hóa thành giao.
82 Diêm Xuyên nhướng mày, biết Vụ Cương không chống đữo được bao lâu, hắn bỗng thấy một chỗ tỏa ánh sáng đỏ. Diêm Xuyên hưng phấn nói: - Giao long tâm? Tốt! Ngọc Đế kiếm, nếu ngươi muốn hút thì cứ hút đi, dốc hết sức hút, mau, mau, mau! Xẹt! Ngọc Đế kiếm cắm vào long tâm to cỡ một người.
83 Diêm Xuyên bỗng gầm lên: - Không, không!!! Diêm Xuyên trừng mắt nói: - Không thể để loại trạng thái này tiếp tục, ý chí của trẫm không tha xâm phạp, dù là bản thân ta cũng không thể! Ầm! Diêm Xuyên đánh tan huyết vụ, bỗng nhiên bình tĩnh lại, khí thế bá đạo toát ra.
84 Diêm Xuyên cười nói: - Tốt, nếu vậy thì các vị cứ lấy da giao long đi, lột da xuống, ta cần dùng thịt. Tám người xoa tay, hưng phấn nói: - Được! Long lân, đây chính là long lân! Tám người lột da giao long.
85 Lưu Cẩn bỗng nhiên biến sắc mặt: - Nguy rồi, vương không mang theo Ngọc Đế kiếm! Diêm Xuyên không mang theo Ngọc Đế kiếm lên núi mà để nó dưới núi, Lưu Cẩn định đi lấy kiếm đưa cho hắn.
86 Dưới núi, Hoắc Quang, Lưu Cẩn quái dị nhìn bầu trời. Hoắc Quang kinh ngạc bật thốt: - Nuốt? Lưu Cẩn nghi hoặc hỏi: - Hoắc Quang, lúc trước ngươi độ kiếp thì nhất trọng thiên lôi kiếp như thế nào? Hoắc Quang sắc mặt khó xem nói: - Nếu ta làm giống như vương thì sớm bị đánh chết.
87 Hoắc Quang lên tiếng: - Tuân lệnh! Cách Hắc Long đàm không xa, Tử Tử ngồi trên ghế đá bên hồ nhỏ, một mình uống mỹ tửu, trong lúc vô tình liếc Diêm Xuyên đang tẩy kiếm, ánh mắt dịu dàng chưa từng có.
88 Túy Kiếm Sinh cười nói: - Đúng vậy. Tối đa là nửa ngày đi đường, thật ra thì chỗ này đã là địa giới của Đại Hà tông ta. Tử Tử chợt nói: - Nếu vậy thì ta cũng nên trở về Vô Ưu thành.
89 Mắt Lưu Cẩn lóe tia kinh ngạc: - Lão Hoàng gia? Diêm Xuyên cười hỏi: - Đã biết lần này tại sao ta làm rầm rộ rồi? Hoắc Quang nghi hoặc hỏi: - Đây là cơ nghiệp lão Hoàng gia dựng lên, vương làm ầm ĩ một chút cũng đương nhiên, nhưng hiện tại lão Hoàng gia không còn, mấy người trong Đại Hà tông chưa chắc lòng hướng về vương.
90 - Phàm nhân. . . Những phàm nhân này điên sao? Dám ra tay với chúng ta? - Muốn chết! - Hừ! Thứ ngu dốt!. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
91 Đương nhiên Diêm Xuyên chỉ cười, đại quân vẫn còn tiếp tục hướng tới nội bộ Đại Hà tông. Ánh mắt của Diêm Xuyên lần thứ hai chuyển hướng ngọn chủ phong.
92 Phùng Thái Nhiên thở dài thườn thượt, giờ thì lão có thể khẳng định Diêm Xuyên vì phụ thân mà yêu ai yêu cả đường đi, là thật sự tiếp nhận Đại Hà tông, không có chút khúc mắc.
93 Giang Nam vịn chuôi kiếm, nhíu chặt mày, ánh mắt rối rắm nhìn Diêm Xuyên. Mối nhục ngày xưa còn rõ ràng trước mắt Giang Nam. Mầm non? Hắn nói mình là mầm non? Sau khi Giang Nam về tông ngày đêm tu luyện cũng vì rửa mối nhục trước kia, rốt cuộc gã đến Tinh cảnh viên mãn, Diêm Xuyên cũng đến tông.
94 Hoắc Quang tò mò hỏi: - Vương, mới rồi là công đức rót vào người Lưu Cẩn? Diêm Xuyên giải thích rằng: - Đúng vậy. Công đức nhập thể tương đối yếu đi tổn thương do thiên kiếp một chút, xác suất thành công tăng lớn nhiều.
95 Ầm ầm! Lôi vân trên trời chậm rãi tán đi. - Ha ha ha ha! - Ha ha ha ha! Các tướng sĩ ngã xuống đất dù bị thiên lôi tạc chín trong ngoài nhưng ai đều còn một hơi, dù không có sức vẫn hưng phấn cười to.
96 Diêm Xuyên gật đầu, nói: - Được. Đinh! Ở chủ phong bỗng vang tiếng chuông nặng nề. - Ủa? Phùng Thái Nhiên kinh ngạc nhìn hướng chủ phong. Vấn Thiên lệnh Phùng Thái Nhiên đứng dậy, nói: - Chỉ khi trong tông ra việc lớn mới gióng chuông, ta đi nhìn xem.
97 Lão già nói chứng thất hồn của ngươi chắc chắn sẽ hồi phục, nhưng lão không biết đó là ngày nào, sau đó giúp đỡ tính toán Tử Tử. Kết quả suy tính đến cuối cùng lão già chết.
98 Một thủ vệ cung kính nói: - Thiên phong chủ, Tàng Kinh các có gần ngàn công pháp, có suy nghĩ lấy công pháp gì chưa? Ta lấy giúp ngươi. Dịch Phong nói thẳng: - Ta muốn tất cả công pháp của kiếm pháp, tiên pháp, thương pháp, và công pháp từ địa cấp trở lên.
99 Diêm Xuyên giải thích rằng: - Các ngươi cảm nhận được công đức quá ít, ta làm phong chủ của Thiên phong, ta hưởng thụ công đức có thể giúp tốc độ tu luyện của ta tăng gấp đôi.
100 Hoắc Quang tò mò hỏi: - Vương, chắc đây là tu giả của tông môn khác? Bọn họ cũng đang gom góp tích luỹ công đức? Diêm Xuyên híp mắt: - Nhật Nguyệt Minh? Mắt Diêm Xuyên lạnh băng, nói: - Năm đó bức chết phụ thân ta có phần của Nhật Nguyệt Minh! Hoắc Quang, Lưu Cẩn biến sắc mặt.