1 Nhàn nhạt hương trà từ ‘Vân cảnh quán’ tràn ra, các khách uống trà thưởng thức mình trong chén nước trà. Bất quá ——Trà này vị một khác, có 2 nữ tử ngồi ở trước cửa sổ nhỏ, sắc đẹp tựa như phong cảnh.
2 Tráng hán này là một người bình thường, mở được Lực Vị. Đơn khai mở một cái Lực Vị, đích thật là người bình thường. Vô luận là mở vị thứ nhất Lực Vị hay là vị thứ hai Thể Vị, đều vẫn không thể xem như tu tiên giả.
3 “Đã gặp qua một lần !” Chung Vọng Tuyết cười một tiếng, nói ra. Diệp Huyền nghĩ, hơn mười ngày trước, thật sự là hắn có bái kiến một nữ tử, bất quá khi đó cô gái này che mặt.
4 Đạo Y thánh thư , hắn có thể nói là đọc làu làu. Mà đại huyệt vị và tiểu huyệt vị của cơ thể người, hắn càng tinh tường vô cùng!Hắn có thể khẳng định, y thuật của mình tại các vùng phụ cận, không người có thể hơn !Nhưng mà ‘Nhâm tiên huyệt’ này, hắn từ nhỏ đến lớn, đều chưa từng nghe nói.
5 “Miễn cưỡng qua ải?” Phương Vân Gian hơi híp mắt một cái, khuôn mặt lộ ra vẻ không vui nói “Chỉ miễn cưỡng quá ải, vậy xếp vào ngoại môn đi!”“Chuyện này.
6 Diệp Huyền hoàn toàn không có ăn cơm. Hắn cũng không đạt tới Cố Nguyên cảnh, cũng không phải không dính khói bụi trần gian, tình trạng chỉ dùng Thiên địa linh khí làm thức ăn, cơm này hay là ăn, đương nhiên, dùng thể chất của hắn, một ngày một chầu cũng đủ, nhiều hơn nữa sẽ dễ dàng khiến trong cơ thể chồng chất nhiều tạp chất.
7 Chân khí tụ lại tại đầu ngón tay, Diệp Huyền mặc dù không có vận dụng chân khí pháp môn cùng chiêu thức, nhưng đối với chân khí, thuần thục vận dụng không thể nào thấp hơn, một thành chân khí, đối phó với năm người Thể Vị rất dễ dàng, mà lại so sánh với năm người này mà nói, Diệp Huyền càng khó đối phó.
8 Mặt trời vừa hé lộ. Diệp Huyền dậy thật sớm, thừa dịp ánh sáng mặt trời, chạy tới dược viện. Bách vũ thảo thanh thần lộ thủy hẳn là đã có, nếu mà trễ một tý, cũng mất rất nhiều hiệu dụng, rốt cuộc không đạt được hiệu quả vốn có.
9 “Có !” Khương Xảo chậm rãi nói ra. “Ta trợ giúp sư phụ luyện chế “Y Đan” đối với thương thế có hữu ích, lại dùng linh thảo làm một ít dược phụ tiến hành phụ trợ, không quá ba mươi ngày, kiếm khí trong cơ thể sư phụ sẽ tan rã đi rất nhiều.
10 Diệp Huyền mỗi ngày sáng sớm đều đi thu thập sương sớm của Bách Diệp thảo, mấy ngày nay, Phương Vân Gian cùng Vu Vị cũng không phái người đến gây phiền phức cho hắn, khiến cho hai tai của Diệp Huyền thanh tịnh hơn rất nhiều.
11 Khương Xảo để ình nhanh bước đi theo, một tấc cũng không rời, Diệp Huyền thật đúng là thụ sủng nhược kinh. Bất quá có thể được Khương Xảo che chở, tại nội môn Lục Ân tông cũng là một việc không tồi.
12 Vụ Lý Khán Hoa, coi như là một loại linh thảo trân quý, nghe nói hoa này có được linh tính, là linh dược trấn áp linh khí, sân linh thảo của Khương Xảo có linh dược cố nhiên trân quý, có thể cùng Vụ Lý Khán Hoa so sánh, chính là kém khá xa !Khương Xảo nghe được Diệp Huyền miêu tả linh hoa này, lắc đầu, hiển nhiên là chưa từng gặp qua.
13 Trong lòng của hắn há có thể không sợ hãi !Mình vì cứu Khương Xảo, đến đây lấy Vụ Lý Khán Hoa, vốn là không thể để lộ hành tung, sợ nhất là đựng phải người của Lục Ân tông, nhưng bây giờ chẳng những đụng phải … Mà còn là một cao thủ, xem khí tức của nam tử trung niên này, chỉ sợ thấp nhất cũng là Cố Nguyên cảnh cao thủ.
14 Tối đến, Diệp Huyền chạy về Xảo Vũ các, hắn thở phào nhẹ nhỏm, một hơi chạy vội lên trên lầu các. Khương Xảo đã tỉnh lại, lông mày kẻ đen ngưng tụ, chứng kiến Diệp Huyền xuất hiện ở trước mặt mình, nói ra: “Đã lấy trở về?”“Ừm!”Diệp Huyền nhẹ gật đầu.
15 Giờ thì hiểu tại sao tính tình của Khương Xảo lại lạnh như băng, mười ba tuổi vào Lục Ân tông chỉ vì đoạt lại tông môn công pháp, giấu mười năm, cuối cùng thời khắc quan trong rồi lại bị khóa ở bên trong Xảo Vũ các, cả đời không được bước ra.
16 “Hả, Trường Hải, có chuyện quan trọng như vậy sao ?” Phương Vân Gian hơi híp mắt, nhìn về phía Lưu Trường Hải. Lưu Trường Hải cười nói: “Chung tiểu thư thân phận cao quý, há có thể để ý Trường Hải, hơn phân nửa là vừa rồi Trường Hải mời Chung tiểu thư, Chung tiểu thư cho Trường Hải ba phần tình mọn, lúc rỗi rảnh mới đến Lục Ân tông hai mắt nhìn trúng !”Phương Vân Gian vuốt vuốt chòm râu, không nói gì thêm.
17 Tiểu thư nhà nàng nếu cao hơn Diệp Huyền một cái bối phận, đây chẳng phải đã trở thành trưởng bối Diệp Huyền ? Như vậy thì làm sao để cho Diệp Huyền thích tiểu thư, dù thế nào cũng không thể rối loạn.
18 Diệp Huyền suy nghĩ một lát, nhếch miệng cười cười nói: “Tốt!”. “Đến thời điểm tuyết rơi, ta lại đi tìm ngươi !” Chung Vọng Tuyết cười thản nhiên, hướng phía Diệp Huyền lắc lắc bàn tay nhỏ bé, váy tím nhẹ chuyển, một bước dẫm nát không khí.
19 “Nguyên lai đây chính là Phi Thiên vị !” Diệp Huyền trong nội tâm vui mừng. Chỉ cần cho chân khí tiến vào chân, vị trí Bộ Phi Thiên, thân thể của hắn sẽ lơ lửng trong không khí.
20 “Ngươi đã lĩnh ngộ điều quan trọng Lục Ân kiếm thuật!” Khương Xảo nhìn xem Diệp Huyền , trong mắt lóe lên sắc mặt vui mừng , nói ra. “Tốc độ này , thật sự là mất mặt xấu hổ.