21 Chỉ trong chớp mắt, trên bức tường đại sảnh đã có gần vạn mặt người hiện ra. Mặt người thút thít như xé tim rách phổi, mọi người dường như bị đặt vào trong âm phủ địa ngục, vô tận đau khổ.
22 - Vương gia, Thanh Long cùng Bạch Hổ đang đánh nhau!Lưu Cẩn lộ ra vẻ khó hiểu nói. - Cái gì? Không thể nào!Mặc Vũ Hề lập tức đứng dậy. Nàng lau đi nước mắt trên mặt và lập tức xông ra ngoài.
23 - Tỉnh lại! Truyện Tiên Quốc Đại Đế Diêm Xuyên khẽ quát một tiếng. - Ầm!Thanh Long mãnh liệt rung động. - Vù vù!Hai măt mở ra, Thanh Long giật mình một cái rồi lập tức đón nhận lấy hai mắt Diêm Xuyên, đón nhận ý chí của Diêm Xuyên.
24 Trong mộng cảnh!- Ta là ai? Ta tại sao lại ở đây?Diêm Xuyên mơ mơ hồ hồ tự hỏi. Xung quanh là mộ cái đại sảnh. Phía trên đại sảnh, bên trái và phải có hai cụ già, bốn phía đều có đại lượng khách mời đang vui cười.
25 Diêm Xuyên tay cầm một hòn đá khá sắc bén rồi bước ra sơn động. Bên ngoài sơn động, năm con sói đang cắn nuốt xác tên gia đinh. Diêm Xuyên cầm lấy hòn đá, thần sắc thì biến ảo một lúc.
26 Trong mộng cảnh. Hoàng cung Đại Mộng triều. Đại Mộng Hoàng Đế mặc Đế Vương long bào, khuông mặt tuấn tú, dáng người húng tráng. Giờ phút này hắn đang lo lắng nhìn về một nam tử áo đen, đúng là Mộng Yểm.
27 - Thánh Nữ, ngươi không sao chứ?Thanh Long vội vàng hỏi. Nhẹ nhàng lắc đầu, Mặc Vũ Hề nói:- Các ngươi ra ngoài trước đi!- Vâng!Thanh Long cùng Bạch Hổ ứng tiếng nói.
28 - Hưu!Xa xa có một đạo ánh sáng màu đỏ phóng tới rồi lập tức rơi vào trước mặt Dương Chí Cửu. - Chu Tước? Tìm được Vạn Diệu Yêu Liên rồi sao?Thần sắc Dương Chí Cửu khẽ động hỏi.
29 Mãnh Hổ Hạ Sơn! Uy vũ hung thần!Theo từng bước của ba ngàn đại quân thì Mãnh Hổ do huyết khí ngưng tụ cũng chậm rãi tiến về phía trước, vẻ mặt của nó như hung thần nhìn chằm chằm vào Đinh Ngũ Cốc.
30 - A!Đinh Ngũ Cốc hết thảm một tiếng. - Bành!Rắn xanh bị Đinh Ngũ Cốc chấn vỡ. Nhưng hắn đã bị độc của nó xâm nhập vào trong cơ thể. Vì Đinh Ngũ Cốc khống chế khí đen quanh thân để ngăn cản mũi tên nên không thể dùng toàn lực ép độc rắn ra, cộng thêm giờ phút này lại bị thương nên rất nhanh sắc mặt của hắn liền phát xanh.
31 - Đến rồi!Văn Nhược tiên sinh bỗng nhiên kêu lên. Mọi người lập tức quay đầu lại nhìn về phía trước. Thuyền nhỏ dừng lại, ba ngàn tướng sĩ cũng bỗng nhiên dừng lại.
32 Lều chủ soái. Diêm Xuyên gọi Văn Nhược tiên sinh, Mặc Vũ Hề, Dương Chí Cửu tới. Hoắc Quang đứng ở bên. - Thế nào? Ngươi có biện pháp đoạt được Vạn Diệu Yêu Liên sao?Dương Chí Cửu không khách khí nói.
33 - Diêm Vô Địch, ta đến đây, ha ha ha!Lưu Cương hưng phấn kêu lên. Cách Lưu Cương hơn hai thước, một thanh trường kiếm màu xanh đang nổi trên không trung.
34 “Ta cược ba tỉnh, bốn mươi hai thành Nam Cương Yến Quốc! Ngươi dám đánh cuộc không?” Diêm Xuyên nghiêm nghị nói. “Hả? Ba, ba tỉnh? Bốn mươi hai thành?” Lưu Cương hít sâu, lắp bắp hỏi.
35 “Độc Cô Kiếm Vương, là ngươi ư?” sắc mặt Mục Dã Vương trở nên khó coi, nói. “Kiếm của đồ đệ ta sao lại ở trong tay ngươi?” Độc Cô Kiếm Vương lạnh lùng nói.
36 Ở chỗ Diêm Xuyên, sau khi Thanh Long phát tín hiệu xong. "Bắt đầu, ra tay đi!" Văn Nhược tiên sinh nói. "Tốt!"Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, bốn gã cường giả Thần Cảnh gần như đồng thời tiến lên.
37 Độc Cô Kiếm Vương tay cầm một thanh Tử kiếm, phóng lên trời, lao thẳng đến mười hai hắc y nhân. Trường kiếm duỗi ra, bốn phía vang lên tiếng kiếm ngâm triều bái.
38 - Những mũi tên mà ngươi đang thấy chính là kim nhọn chống sét, chỉ cần đánh tan thiên lôi ta xem hắn lấy gì Độ Kiếp!Diêm Xuyên tự tin nói. Hơn hai ngàn mũi tên xông thẳng lên trời, không hề bắn bất kỳ kẻ nào.
39 - Vương gia!Hoắc Quang trở về cung kính nói. - Chu Tước, Huyền Vũ lưu lại bảo vệ cho ba ngàn tướng sĩ của ta. Diêm Xuyên nói với hai người. - Tốt!Hai người cùng lên tiếng đáp ứng.
40 - Long khí, nổ!Hoắc Quang hét lớn một tiếng. - Ầm ~!Bốn con Kim Long bị Hoắc Quang khống chế đột nhiên nổ mạnh. Âm thanh chấn động bốn phương, thân thể bốn đầu Kim Long lập tức hóa thành vô số mảnh vỡ.