1 Màn trời đầy nắng, những rạng mây rực rỡ che chở cho vạn chúng sinh ở bên dưới. Vài cơn gió phất thi thoảng lại thổi nhẹ làm cho tà áo ai đó khẽ tung bay.
2 Khí ấm lưu chuyển khắp thiên địa, vạn vật vừa mới thức giấc. Một ngày mới lại bắt đầu. Tại một cánh rừng âm u, hoang dại gần như không có một sinh vật sinh sống…Bốn bề là cây cỏ um tùm không len lỏi một bóng động vật dù là bé nhỏ nhất, chỉ một cảnh tịch mịch đến thê lương.
3 Hạ Phàm phun ra một ngụm nước bọt toàn là khói, hừ hừ trừng mắt con trùng điên, nói không ra hơi:- Tin ta đem ngươi đi hầm canh trùng không!Y Y còn đang định nói gì thì đột nhiên cái lỗ đen thần bí bất ngờ rú lên một âm thanh kỳ quái, như tiếng của ngưu hống mà lại giống tiếng rống của cự long trong truyền thuyết, xen lẫn đâu đó còn có vài loạt thanh âm khác nhau cùng vang ra, tựa hồ trong cái lỗ ấy có nhốt hàng chục, hàng trăm con thú vậy.
4 “Uỵch”Trên bầu trời, không gian bỗng bị xé toạc ra, cùng theo đó là một bóng nhân ảnh rơi uỳnh xuống đất. Hạ Phàm cau mày chặt, thầm kêu đau đớn vài tiếng.
5 “Trên trời sao đêm dằng dặc sángMặt đất lưa thưa đám cỏ già…”Một cánh rừng già, vang vọng lên một khúc hát phiền muộn, tựa như vang vọng khắp cả Vạn Thú giới.
6 Nhưng…“Kiếm đâu rồi!”Hạ Phàm sững người nhìn quanh, rồi nhớ tới lúc nảy mộc kiếm đã bị một đòn hoả công của Vạn Hoả linh hồn trận đốt ra tro thì liền khổ sở ngồi phịch xuống đất.
7 Bóng hư ảnh dần hiện rõ, một luồng uy áp thiên uy cực kỳ khủng bố khuếc tán rộng ra xung quanh. Mặt đất kêu lên ầm ầm, linh khí tựa như bị bạo tạc mà kêu lên lách tách.
8 Một ngày dài trôi qua, mây trắng lại chuyển hồng, tịch dương chìm xuống. Hoàng hôn khẽ buông màn, một ánh vàng bao phủ thế gian. Hạ Phàm đến giờ vẫn còn đang ngây ngốc.
9 “Tiểu tử, những thứ này lần lượt là Hoàn Khí linh dịch, Tụ Khí linh dịch cùng Trúc Tử linh dịch. Nó rất có lợi cho ngươi trong việc tu luyện kiếm sĩ, hơn nữa ta còn có ba bộ bí tịch khí công cao giai là Huyền Tinh công, Ám Kình công cùng Hộ Liên công, tất cả ta tặng cho ngươi xem như cũng là chút tài vật mà ta dùng để cảm ơn ngươi vì việc kia! Nếu bên ngoài ngươi có bị gì nguy trắc, thì cứ đem cái này ra…”Vừa nói, Hoàng Long vừa phun ra một viên long châu mà đen, đưa cho Hạ Phàm, nói tiếp:- Đây là Truyền Âm Nhân Long châu, khi ngươi có gì nguy hiểm, cứ trút vào nó một ít linh khí, rồi niệm tên của ta ra, thì ta sẽ lập tức tìm đến nơi mà giúp đỡ ngươi ngay!Hạ Phàm gật đầu, gom những thứ này vào trong Không gian giới chỉ, rồi một lời cáo biệt lão Long Hoàng, sau đó cùng với con rồng vô sỉ Y Y rời khỏi nơi này!Hoàng Long trầm ngâm nhìn bóng lưng hai người, khẽ cảm thán:- Tuổi trẻ bây giờ lắm tiền của thật, ngay cả một tên Kiếm Sĩ năm giai mà cũng mua được một cái Không gian giới chỉ, đúng là, Ai…mình già mất rồi sao?.
10 Hạ Phàm không hề biết được sự tình lại làm mọi người kinh động đến thế, hắn thò tay vào trong tay nảy, rồi giả vờ thò móc vài cái, đồng thời tinh thần lực cũng niệm, tay phải âm thầm trút một tia linh khí vào trong Không gian giới chỉ, sau đó trong ánh mắt tò mò của mọi người, hắn rút ra một viên tiểu khí châu, cẩn thận để lên mặt bàn trước mặt Khách chủ.
11 Nắng toả chói chang trên cao, bên dưới người đi lại nhiều như nêm. Già Nam thành…Hạ Phàm ngồi tại ghế lô chịu sự an bài của tên Khách chủ, hắn ngồi đó chờ đợi Phó hội chủ trong lời tên kia đến, lòng lại bất giác sinh ra không ít tia âu lo!Hắn dạo này gặp mặt được quá nhiều cường giả đỉnh cấp, đến nỗi cũng dần có một tâm tính “Kiếm chém tới không run” luôn rồi, bất quá dù sao người ta cũng là cường giả siêu việt, danh tiếng lẫy lừng, mặc dù hắn cũng không có nghe tên vị kia, nhưng chỉ với địa vị Phó hội chủ của Kiếm Khách chu du hội, đủ để thấy vị kia có oai danh đến dường nào!Lần này xuất ra mười viên Tiểu khí châu, hắn cũng có chút cảm giác thoải mái, một viên khí châu tuy không biết giá là bao nhiêu, nhưng với sự kinh ngạc của tên Khách chủ, hắn sợ là giá cả không thua kém cái giá 1000 linh thạch hạ phẩm mua Không gian giới chỉ là bao.
12 Trong một toà đình viện ở nội môn của Kiếm Khách chu du hội. Một số người vẻ mặt nghiêm trọng đang đứng trước một căn phòng to lớn, sắc mặt ai nấy lộ ra tia ngưng trọng khó hiểu, hai tay lăm lăm siết chặt, chân nhếch lên một ít, tuỳ thời có thể bật người chạy nhanh bất cứ lúc nào.
13 Lời TG: Ở chương trước có nói Hoàng Kim chuỳ rơi vào tay một tên nửa bước KH, nay xin sửa lại là rơi vào tay một tên Kiếm Vương thất giai. Đây là sai sót trong lúc đánh máy, mong mọi người lượng thứ……Hội trưởng im lặng, nín thở như tờ.
14 Đồng dạng trong một màn linh khí khác, một màn linh khí có màu vàng đậm đặc. Trong màn linh khí, một thiếu niên sắc mặt vàng ươm, trông như bệnh tật sắp chết, bề ngoài không quá tuấn tú nhưng cặp mắt trông rất sáng, tựa như vầng thái dương trên cao sáng toả.
15 Liệt Bài Phong nhìn một tên tu luyện giả đi vào, rồi lại đưa mắt nhìn một tu luyện giả đi ra. Sau cùng đến khi số lượng người ngả giá giảm dần, sau đó là không còn ai.
16 Huyết Vô Lượng nhíu mày cắt ngang dòng suy nghĩ của Liệt Bài Phong, mở miệng nói ra:- Liệt Phó Hội Trưởng, gia gia ta nhờ ta thông cáo với ngài một việc.
17 Hạ Phàm dựa người vào ghế lô, tay cầm Kiếm Giảng, trong lòng lại tiến hành mở Kiếm Tâm trận, tiến hành điều hoà linh khí toàn thân, một cảm giác mát lạnh bao phủ cả người.
18 Liệt Bài Phong nhìn hắn cười mỉm, ngồi xuống ghế lô rồi lấy từ trong người ra một cái Không gian giới chỉ, nói:- Đây là 160 viên thượng phẩm linh thạch khi bán ra ba viên tiểu khí châu, trong đó ta đã thu lại 20 viên xem như là phí đấu giá.
19 Đám thủ hạ của Du Hà lao lên, tay ai nấy đều cầm kiếm to lớn, cơ thể nhìn kỹ cũng thấy được một mảng linh khí nhàn nhạt màu lam, chứng tỏ đây là một đám kiếm giả có tu vi Kiếm sư.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Võng Du, Tiên Hiệp
Số chương: 50