121 Vèo!Diêm Xuyên hóa thành huyết quang bay xuống, giết hướng đám tu giả. - A! Cứu mạng!Các tu giả Tinh cảnh kinh hoàng chạy trốn. - Trốn? Chưa chơi xong mà muốn trốn? ở lại cho ta, Ngọc Đế của ta thích máu của ngươi, khục khục khục khục khục khục!Phập!Phập!Đồ sát đơn phương, Diêm Xuyên không ngừng tru sát tu giả Tinh cảnh.
122 Đệ tử Nhật Nguyệt Minh tổng cộng chỉ khoảng một vạn người, một mình Diêm Xuyên giết nhiều như vậy? Nhiều như vậy?Nhật Nguyệt Minh trải qua đợt này đâu chỉ là nguyên khí đại thương.
123 - Vậy sẽ là ai?Yêu Thiên Thương nhíu mày suy tư, bỗng một ánh mắt xuất hiện trong óc gã. Lúc đấu cầm ở Lương Kinh, thiếu niên phá hỏng đấu pháp của mình?Yêu Thiên Thương vội phủ định:- Không đúng, hắn quá trẻ tuổi, chỉ là Tinh cảnh!Vương Chu tò mò hỏi:- Chủ thượng, ngươi đang nói đến ai?Yêu Thiên Thương lắc đầu từ chối giải thích, nói:- Mặt kệ là ai, chúng ta có việc càng quan trọng hơn cần hoàn thành!Mọi người lên tiếng:- Tuân lệnh!Trong một rừng cây âm khí vòng quanh.
124 Huyết vụ quay quanh Diêm Xuyên dần tán đi tóc dài đỏ như máu cũng dần rút ngắn lại, từ màu đỏ máu biến thành đen. Diêm Xuyên tóc xõa tung chạy trong rừng, con ngươi đỏ chậm rãi biến mất.
125 Đông Phương Chính Phái kinh ngạc bật thốt:- Tổ cha nó! Tiểu tử này gan to bằng trời, dám sàm sỡ Thiên Nữ?Nha hoàn ngạc nhiên hỏi:- Tiểu thư, hình như hắn biết ngươi? Còn gọi ngươi là Nhu nhi?Cô gái áo trắng khẽ nói:- Ta ngoại lệ thi triển một lần ‘Nhĩ Tâm Thông’, hãy hộ pháp cho ta.
126 "Trước khi xỉu hình như nghe hai tiếng chim hót, còn có. . . Nhu nhi? Hình như trông thấy Nhu nhi?"Diêm Xuyên con ngươi co rút. Diêm Xuyên không kịp kiểm tra bản thân, xoay người đứng dậy, bắt lấy Ngọc Đế kiếm, tìm kiếm xung quanh.
127 Diêm Xuyên cười nói:- Ha ha ha ha, yên tâm, ta sẽ đưa cho ngươi. Bốn năm sau, ở thiên thụ đại hội Cự Lộc thư viện. Đông Phương Chính Phái biểu tình đông cưng:- Cái gì? Phải chờ bốn năm?- Như thế nào, không muốn?Đông Phương Chính Phái mặt rối rắm nói:- Muốn, nói nhảm, tại sao không muốn? Bốn năm thì bốn năm!Đang lúc hai người nói chuyện thì trên đỉnh đầu có tiếng quát:- Dâm tặc to gan, dám nhìn lén lão nương tắm rửa?…Phong Yêu sơn mạch, bên một hồ nước lớn.
128 Bốn phía mười ngọn núi lớn đang tụ tập mấy ngàn người, không chỉ con người còn có yêu. Chia hướng nam bắc giằng co. Phía nam toàn là tu giả, người dẫn đầu chính là Cổ Nguyệt thánh tử quý khí bất phàm.
129 Mọi người giật mình kêu lên:- A?Cổ Nguyệt thánh tử lạnh lùng nói:- Mặc kệ sinh tử, ta ban một quyển công pháp địa cấp cho tông môn các ngươi. Ai tìm thấy lối vào thì ta ban ột bộ công pháp thiên cực.
130 Bên kia, Diêm Xuyên thấy đại thế đã định thì mỉm cười nói với Ngụy Ngã:- Ngụy minh chủ, có biết tại sao ta nhất định phải kêu ngươi cùng đi không?Ngụy Ngã lạnh lùng hừ với Diêm Xuyên:- Hừ!Diêm Xuyên lạnh lùng nói:- Bức chết phụ thân ta, toàn tông truy sát ta, thù này ta sẽ không quên.
131 - Không có gì là không thể, hôm qua là nhân, hôm nay là quả, người trong Nhật Nguyệt Minh đều chết hết, bây giờ đến lượt ngươi!Diêm Xuyên dứt lời vung trườmg kiếm chém hướng Ngụy Ngã.
132 Nắm đấm vàng trăm trượng chưa đến mà gió đã thổi vù vù. - A!Một số tu giả tu vi yếu bị hất văng ra, miệng hộc máu, mắt lộ kinh sợ. Cổ Nguyệt thánh tử cũng biến sắc mặt.
133 - A?Diêm Xuyên nét mặt sa sầm, định hất mèo con ra. Diêm Xuyên ngạc nhiên hỏi:- Tộc khế? Đây là tộc khế của yêu thú?Bởi vì cùng với mèo con cắn một miếng, chỗ ngón tay Diêm Xuyên lóe ánh sáng vàng.
134 Cổ Nguyệt thánh tử nét mặt sa sầm:- Đảo điên âm dương?Văn Nhược Tiên Sinh la lên:- Thánh tử, hãy mau lấy báu vật, phong thủy sư đảo điên âm dương, thật nhiều quỷ vật bị hắn triệu hoán ra.
135 Quỷ khí âm trầm không thể tổn thương Cổ Nguyệt thánh tử, nhưng gã bị vây khốn không thể nhúc nhích. Sắc mặt Cổ Nguyệt thánh tử cực kỳ khó coi, người khác cũng như vậy.
136 Phụng Âm Dương chua xót nói:- Mão Nhật đạo quân muốn đuổi tận giết tuyệt sao?Phụng Âm Dương chống người, đang chuẩn bị phá tan đá vụn bay lên trời chạy trốn, dù xác suất rất nhỏ nhưng gã phải thử một lần.
137 Mèo con nhào hướng Diêm Xuyên:- Ngươi, ngươi, ngươi dám tắm cùng bổn tiểu thư? Còn lộ liễu như vậy! Đồ lưu manh nhà ngươi, ta liều mạng với ngươi!Mặt Diêm Xuyên cứng đơ:- Lưu manh?Bóp bóp bóp bóp!Con mèo trắng nhỏ vọt tới trước mặt Diêm Xuyên, quơ quào vuốt nhỏ cào người hắn.
138 Diêm Xuyên giới thiệu:- Miêu Miêu, đây là Đông Phương Chính Phái. Đông Phương Chính Phái nhìn mèo con, biểu tình nghiêm túc, dùng thanh âm từ tính nói:- Miêu Miêu đúng không? Ngươi đã hiểu lầm ta, kỳ thật con người ta giống như tên, tuyệt đối là tiêu biểu của đàn ông trong thiên hạ!- Hừ!Miêu Miêu ngẩng đầu, phớt lờ Đông Phương Chính Phái.
139 Diêm Xuyên nhíu mày nói:- Mở tiên thành cho trăm tông lưu thông tài nguyên, thu thuế cung dưỡng bản tông. Nhưng một hạ vị tông môn còn cần cùng người mở ra tiên thành sao?Phùng Thái Nhiên cười khổ nói:- Hạ vị tông môn cương đại tất nhiên có thể tự mình mở ra, thậm chí có nhiều tòa tiên thành tu giả.
140 Diêm Xuyên nghi hoặc hỏi:- Không phải ngươi luôn ngủ sao? Tại sao bỗng nhiên tỉnh rồi?Miêu Miêu tức giận nói:- Ta thích nghe tiếng heo bị giết tru lên, thảm liệt như vậy mà ngươi không kêu ta!Diêm Xuyên ngoài ý muốn hỏi lại:- Thích nghe tiếng heo bị giết tru lên?Không chỉ là Diêm Xuyên, người xung quanh lộ vẻ mờ mịt, mèo con thích nghe tiếng heo bị giết tru lên?Lúc này bên dưới có một gã đàn ông áo đỏ đi tới.