1 Dịch giả: todryan
"Bị ngã thành như vậy cũng thật đáng thương, mấy người kia ra tay cũng thật tàn nhẫn, một kẻ thư sinh yếu đuối như hắn làm sao mà chịu nổi?"
"La đại thẩm, người như vậy thì thương hại làm gì? Chết sớm đi để sớm được siêu sinh.
2 Dịch giả: todryan
Mới vừa rồi vì quá đói bụng nên khi nhìn thấy đồ ăn, theo bản năng Diệp Quân Sinh cho rằng đây là cơm do muội muội hắn nấu. Nhưng bây giờ vừa ăn xong thì mới chợt nhớ ra rằng muội muội còn chưa trở về nhà.
3 Dịch giả: todryan
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Diệp Quân Mi dẫn ca ca đến miếu Thành Hoàng ở thành nam thắp hương bái thần. Mặc dù Diệp Quân Sinh không tin vào chuyện cúng bái này lắm nhưng hắn không muốn làm phật ý của muội muội, dù sao thì thắp một nén nhang cũng chẳng có việc gì.
4 Dịch giả: todryan
Sự thực tàn khốc luôn làm người ta thương tâm, Diệp Quân Sinh đi hết cả huyện Bành Thành mà vẫn chưa tìm được việc làm. Thanh danh của hắn quá xấu nên dù có nơi cần thuê người làm, nhưng sau khi nghe hắn tự giới thiệu đều nhanh chóng đuổi đi, thuận tiện bồi thêm vài câu trào phúng.
5 Dịch giả: todryan
Trên bàn ăn cơm đồ ăn ngon nóng hổi xuất hiện một cách kì diệu, thùng gạo đang trống rỗng nay lại đầy ắp. Hiện tại chỉ còn thiếu một bóng hình xinh đẹp yểu điệu như cơn gió thoảng, chưa xuất hiện nữa thôi.
6 Dịch giả: todryan
Ngồi xuống chỗ của mình, tập trung ngưng thần, từng dòng ký ức bắt đầu tràn về.
Quả nhiên, sau đó từng đạo kiếm ảnh từng xuất hiện trong giấc mơ, bây giờ lại hiện ra trong đầu hắn một cách chân thực.
7 Dịch giả: todryan
Người bình thường muốn cầu hôn đều phải nhờ người mai mối ra tay. Nhưng hiện giờ Diệp Quân Sinh làm sao có đủ khả năng mời bà mối, hơn nữa hắn luôn luôn cho rằng việc hôn nhân theo hình thức "Chỉ phúc vi hôn" này rất vô lý, nhất là khi gia tộc của hắn đã suy tàn.
8 Ra khỏi Giang Phủ, Diệp Quân Sinh thở dài não nề. Lần này đến đây mặc dù đã xác định tư tưởng trước về việc Giang gia giải trừ hôn ước nhưng vừa nãy bị Giang mẫu khinh bỉ vẫn khiến hắn uất ức.