121 Chương 121 – Không mang chí lớn, chỉ vô tích sựNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien - Ta không chết!Đang lâm vào cảnh bốn bề khốn đốn, thập diện mai phục, nhưng Bạch Sầu Phi vẫn quát lên:- Thì không bại!- Câu này nên để ta nói mới đúng.
122 Chương 122 – Nuôi binh ngàn ngày, muốn dùng không ngườiNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Nhưng sự hối hận này chỉ thoáng qua trong lòng Bạch Sầu Phi, thậm chí còn chưa kịp hiện lên trên mặt, ý nghĩ của hắn đã biến thành “giết ra”.
123 Chương 123 – Gặp khó đứng lên, gặp mạnh càng mạnhNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Thiên Hạ Đệ Thất lạnh lùng nói:- Ngươi sai rồi. - Chuyện thế gian nào phân đúng sai?Bạch Sầu Phi kiêu ngạo hỏi lại:- Ta thành công lật đổ Tô Mộng Chẩm, lúc đắc thế cầm quyền, bao nhiêu người nói Tô lão đại bảo thủ cố chấp, cho nên mới gặp báo ứng này, còn khen ta quyết đoán kịp thời, có bản lĩnh tạo nên danh tiếng.
124 Chương 124 – Thà chết trong chiến đấu, không muốn sống qua ngàyNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Bạch Sầu Phi đột nhiên rút lui, xông thẳng về phía sau.
125 Chương 125 – Chỉ cầu chết oanh liệt, không chịu sống vất vưởngNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Xem ra trước mắt, Tô Mộng Chẩm chỉ có thể dựa vào khả năng của mình để đối phó với công kích của Bạch Sầu Phi.
126 Chương 126 – Sống tạm bợ không bằng chết sảng khoáiNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Vương Tiểu Thạch bất đắc dĩ, hắn đã không còn lựa chọn nào khác.
127 Chương 127 – Trống chiều, chuông sớm, cá đỏ, đá xanhNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Lúc này, thừa dịp gió lớn tuyết rơi, Lôi Mị (Quách Đông Thần) nhẹ như tuyết bay, chạy đến ngôi miếu nhỏ ở cuối đường Thống Khổ.