101 Chương 101 – Hắc đạo Người dịch: fishscreen Nguồn: tangthuvie Nếu như một đao kia của hắn chém về phía Bạch Sầu Phi, khả năng thành công gần như hoàn toàn không có.
102 Chương 102 – Bạch đạo Người dịch: fishscreen Nguồn: tangthuvie Bạch Sầu Phi hậm hực rời khỏi Lưu Bạch hiên, bên ngoài đã có một đám đệ tử đứng chờ.
103 Chương 103 – Chủ nhân trong lâu Người dịch: fishscreen Nguồn: tangthuvie Kiệu đỏ thẫm, rèm đỏ tươi. Đỏ rực hơn cả nhụy mai nở rộ. (Nhưng bên trong thật sự là y sao?) (Y thật sự chưa chết sao?) (Y thật sự ở trong đó sao?) (Y vẫn còn bệnh nặng sao?) Mặc dù Địch Phi Kinh vẫn chưa nhìn thấy nhân vật truyền kỳ đã trở thành thần thoại kia, nhưng trông thấy chiếc kiệu này và màu sắc của nó, đã gợi nên tưởng tượng vô hạn, truyền kỳ vô biên, ảo mộng vô tận.
104 Chương 104 – Ôn Nhu tin tưởng hay là. . . Người dịch: fishscreen Nguồn: tangthuvie Ôn Nhu đã tỉnh dậy. Trước khi Bạch Sầu Phi rời đi, bởi vì sợ hai hán tử này “chiếm tiện nghi”, cho nên đã tiện tay giải khai huyệt đạo của Ôn Nhu.
105 Chương 105 – Giết ra trùng vây Người dịch: fishscreen Nguồn: tangthuvie Nàng vẫn đơn thuần như trước, như một ánh chớp, một tia sét. Đẹp như thế, đẹp đến mức khiến người ta có thể nhẫn nại, có thể chờ đợi, đẹp đến mức mang theo theo một chút ngây thơ, thanh thuần đến mức dường như ngay cả bản thân cái đẹp này cũng trở nên tàn khốc.
106 Chương 106 – Cơ Người dịch: fishscreen Nguồn: tangthuvie Lúc này Vương Tiểu Thạch đang cưỡi ngựa đi tham dự trận chiến kinh sư, lúc đi qua sông Biện, chợt thấy lá cờ quán rượu điêu tàn, đèn lồng tối tăm.
107 Chương 107 – Tùy cơ Người dịch: fishscreen Nguồn: tangthuvie Vương Tiểu Thạch chỉ nhìn thật sâu về góc tối của trụ cầu bên kia (nơi bốn năm trước vào một đêm giá rét, có một hán tử thương tâm say rượu phi châm xé gió), không nói lời nào, đánh ngựa rời đi.
108 Chương 108 – Truyền chân cơ (máy sao chép) Người dịch: fishscreen Nguồn: tangthuvie Sau khi Dương Vô Tà hiện thân, tấm màn của chiếc kiệu rực rỡ kia chậm rãi vén lên.
109 Chương 109 – Uổng phí tâm cơ Người dịch: fishscreen Nguồn: tangthuvie - Tôn Ngư đã trở về. Hừ, hắn đã trở về. Lại trở về vào lúc này. Hiện giờ là thời điểm quan trọng, Bạch Sầu Phi đang có rất nhiều chuyện lớn phải làm, bỗng nhiên lại nhớ tới gần đây Tôn Ngư đã làm nhiều chuyện khiến hắn bất mãn, trong đó có mấy chuyện ảnh hưởng rất lớn.
110 Chương 110 – Thái không xuyên toa cơ (cỗ máy bay lượn trên trời)Người dịch: fishscreenNguồn: tangthuvienÝ nghĩa của những lời này đương nhiên không chỉ là “duy đại anh hùng năng bản sắc, thị chân danh sĩ tự phong lưu.
111 Chương 111 – Công án không phải thiền cơNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvienHắn muốn giết chết Tôn Ngư trước. Trước khi “ra đón” Vương Tiểu Thạch, hắn trước tiên tới Hồng lâu một chuyến.
112 Chương 112 – Cơ mưu tính hết mất thiên cơNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Sau khi Bạch Sầu Phi rời đi, trong Hồng lâu chỉ còn lại hai người, hai người bạn cũ.
113 Chương 113 – Sống chết do mệnh, thành bại biết cơNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Đối. Đối mặt. Mặt đối mặt. Bạch Sầu Phi từ trong Hồng lâu đi ra ngoài, đột nhiên cảm thấy tất cả đều giống như một giấc mộng.
114 Chương 114 – Trừ bỏ cố chấp, tâm cơ bỗng nảy sinhNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Bạch Sầu Phi nhìn chằm chằm vào Vương Tiểu Thạch, trong mắt hiện lên nụ cười lạnh nhạt, nhưng ánh mắt không hề buông lỏng chút nào:- Ngươi đã bị thương?Vương Tiểu Thạch ôm ngực nói:- Bị thương rất nặng.
115 Chương 115 – Vạn dặm vẫn một lòng, làm việc thấy tâm cơNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Bạch Sầu Phi trong lòng quyết định, ngoài miệng lại hỏi:- Ta lừa ngươi à? Ta chỉ cần giết ngươi chứ không cần lừa ngươi.
116 Chương 116 – Chỉ đại anh hùng có bản sắcNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Hà Tiểu Hà. Người bắn tên ám toán Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi lại là “Lão Thiên Gia” Hà Tiểu Hà.
117 Chương 117 – Là danh sĩ thật tự phong lưuNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Bạch Sầu Phi đã quyết tâm phải giết Vương Tiểu Thạch, quyết tâm này đã nảy sinh từ sớm.
118 Chương 118 – Tiêu sầu uống rượu ngồi trong trướngNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien - Chuyện gì?Tường Ca Nhi còn chưa hoàn hồn, chưa kịp trả lời, một tiếng nổ lớn bỗng vang lên, đất lay lầu chuyển, đất tung bụi mù.
119 Chương 119 – Thành bại hưng vong một phút giâyNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Màn kiệu vừa mở ra, trái tim của Vương Tiểu Thạch gần như bay ra ngoài một trượng, vui mừng kêu lên:- Đại ca!Màn kiệu vén lên, Tô Mộng Chẩm trước tiên cũng không nhìn Bạch Sầu Phi, Lôi Thuần, Địch Phi Kinh, hay là bất kỳ người nào khác…Người đầu tiên y nhìn thấy, nhìn được cũng chính là Vương Tiểu Thạch.
120 Chương 120 – Cao thủ dễ đến, chiến tướng khó cầuNgười dịch: fishscreenNguồn: tangthuvien Võ công Lợi Tiểu Cát thi triển là “Tử Bình Phi Liêm”, tấm vải bảy màu của hắn giống như mãng xà đằng vân, thần long trở mình, đánh vào lưng Bạch Sầu Phi.