21 Cừu Thiên Hiệp toát mồ hôi dầm mình, tay tả chàng co như vòng cung, quật mạnh ra sau chộp ngay người phát ra tiếng nói, thuận theo chiều chàng kéo mạnh người lạ lôi đi.
22 Hắc Phụng tỏ vẻ ái ngại, ngập ngừng đáp:- Vì ở Chung Nam sơn tại Hư vô cung có một yêu nữ chuyên ăn thịt, uống huyết người một cách ngon lành. Lần trước thầy trò lão Hích dắt tiểu nữ đi ngang đấy, bèn phải bế tiểu nữ chạy trối chết cho nên tiểu nữ quá sợ không dám đi.
23 Ngồi dưới gốc Ba tiêu thọ, lão nhân mắt bạc vừa cất tiếng quát to, đoạn từ từ đứng lên bước ra trang viện. - Bung ! Bung !Mỗi bước đi của lão nhân, vang lên những tiếng bung bung cực lớn.
24 Bích Lệ Hồng chỉ xiết kinh ngạc, qua mấy giây trì nghi hỏi lại:- Ngươi nói thật đấy chứ ?Ngũ Diện Yêu Hồ cười nhẹ mơn trớn, bằng giọng nói yêu ma bảo nhỏ:- Ta đâu dám giấu cô nương, vả lại ai có gan bằng trời cũng không dám dối gạt Ma quân ca ca, tánh tình của ca ca ta hiểu rất rõ ràng.
25 Hoa khôi lệnh chủ Bích Lệ Hồng hô lên:- Không xong rồi, hãy chuẩn bị chiến đấu đi !Thước y du long Thượng Quan Kiệt nháy mắt ra dáng ngăn cản:- Bích cô nương ! Không nên hấp tấp, hình như nhà cầm quyền địa phương đến cứu hỏa !Lúc ấy tiếng người mỗi lúc một gần, quả là đám hầu cận quan nha địa phương xua bá tánh mang theo vận cứu hỏa đến, chứ không phải bọn thủ hạ của Thể Vân.
26 Hôm sau Cừu Thiên Hiệp đã hết hơi độc, chỉ còn chưa được phục sức thôi, còn Tuyệt tình kiếm thì vẫn còn mê man chưa tỉnh. Hoa khôi lệnh chủ Bích Lệ Hồng tuy đã biết Cừu Thiên Hiệp sức khỏe không có gì đáng ngại cả, nhưng cũng theo chàng săn sóc cả đêm.
27 Cừu Thiên Hiệp thấy thái độ Ông ta thay đổi quá đột ngột, chàng có cảm giác ông ta bây giờ với ban nãy như hai người khác biệt vậy, khiến chàng rụt rè, lẩm bẩm:- Ông.
28 Cừu Thiên Hiệp vừa kềm hãm lại, nhưng đã muộn đi vì uy lực của thanh kiếm quá mạnh nên máu đã văng tứ tung, hai người áo đen bị rơi đầu, một người cụt một cánh tay, một người bị sả vai, còn bốn người kia nhảy ra ngoài vòng chiến.
29 Người đời thường nói:lạc cực sanh bi, vui quá đỗi sanh bi lụy. Câu nói này đối với Cừu Thiên Hiệp hôm nay rất hợp cảnh hợp tình, nhưng mà cái chữ bi này khác hẳn sự bi lụy tầm thường, nó đối với Cừu Thiên Hiệp là một đại biến cố liên quan đến cả sinh mạng.
30 Nguyên ánh sáng tọa đăng soi tỏ mặt bàn bát tiên, Cừu Thiên Hiệp trông thấy rõ bốn chữ, ai đã khắc lên mặt bàn rành rạnh:Coi chừng lối đi !Bốn chữ này dường như khắc bằng một vật bén nhọn, song nhìn cho kỹ mới nhận ra, tựa hồ người dùng móng tay khắc nhẹ lên, song lẽ nét khắc nhất định là của hàng nữ lưu, chỉ vì nét khắc mỏng nhỏ mà móng tay của nam nhân không bao giờ có được.
31 Nguyên ánh sáng tọa đăng soi tỏ mặt bàn bát tiên, Cừu Thiên Hiệp trông thấy rõ bốn chữ, ai đã khắc lên mặt bàn rành rạnh:Coi chừng lối đi !Bốn chữ này dường như khắc bằng một vật bén nhọn, song nhìn cho kỹ mới nhận ra, tựa hồ người dùng móng tay khắc nhẹ lên, song lẽ nét khắc nhất định là của hàng nữ lưu, chỉ vì nét khắc mỏng nhỏ mà móng tay của nam nhân không bao giờ có được.
32 Thành Trường An tuy bao la rộng rãi, song đối với Cừu Thiên Hiệp là một tay tuyệt thế khinh công, nên chẳng mấy chốc chàng đã đến giữa khu Mã trường. Đêm về khuya khu Mã trường thật đìu hiu vắng vẻ, không một bóng người qua lại, nên hoang lạnh thê lương, chẳng khác nào bãi tha ma đầy nắm mồ vô chủ.
33 Cừu Thiên Hiệp ngồi phắt dậy nhìn ra cửa sổ, chợt thấy dưới ánh trăng, có bóng người lấp ló, tay vịn vào cánh cửa, chàng vụt nhảy phóc xuống giường quát to:- Ai ?Ngoài song lại vang lên tiếng nói yêu kiều của cô gái đáp:- Tôi đấy mà !Cửu Thiên Hiệp lấy làm khó nghĩ, chỉ vì một cô gái vô cớ đến gõ cửa phòng, nếu không có ác ý, tất nhiên là địch, vả lại đêm khuya canh vắng trai gái gặp nhau là điều cấm kỵ, mà Hạ phu nhơn và công chúa lại vắng nhà.
34 Cừu Thiên Hiệp vừa hét xong, tay vươn đưa ra phía trước, đột nhiên đẩy ra một chiêu ồ ạt mau hơn tia điện chớp phong mang theo gió xoắn tít vào người đối thủ.
35 Cừu Thiên Hiệp cao giọng cười to, trúc kiếm cắm nơi tay hét lớn:- Chỉ e ngươi không biết phân biệt, mà trông lân hóa ngựa đấy chứ !Lời dứt kiếm vung chiêu thế "Thường thẳng bát kiếm" tung ra như vũ bảo, một đạo hoàng quang tỏa lên cao ngất, thụy khí sáng ngàn phương.
36 Thiếu Lâm tự là một nơi giang san võ lâm nghiêm trang tiêu mục. Bấy giờ, cửa chùa đóng chặt, xung quanh êm lặng không có tiếng động nhẹ nào, chỉ có từng tràng tiếng phan, mương theo gió từ trong đưa ra ngoài, hòa lẫn tiếng chuông chùa du dương, tạo nên một âm điệu buồn trầm khiến người người có cảm giác lâng lâng như vừa thoát tục.
37 Ngộ Phi đại sư cau mày khó chịu, đôi mắt hướng nhìn ra ngoài trầm giọng hỏi:- Các ngươi làm gì thế ? Đêm khuya tụ họp môn chúng làm huyên náo cả Vân Hiên.
38 Nhìn lên bức vách rêu phong gần song cửa, ba chữ "Cừu Thiên Hiệp" được in sâu dưới lớp tường vôi. Có lẽ người khắc ba chữ này bằng mũi kim nung lửa hay ngọn thiết hương, nên những nét nhăn phá lăng nhăng tựa vết cua bò trên bãi cát, song trông thấy rất tỏ tường từng chữ một.
39 Rất lâu !Kiệu Dương Tán Lôi Thanh Minh, nhìn thấy sườn chiếc lộng rơi xuống đất, cây lộng đã đưa hắn lên hàng cao thủ võ lâm, ngày nay đã thoát khỏi tay hắn rơi lả tả, sáu mươi tư cây kèo lộng đều bị gãy ngang, hắn không chế ngự nổi sự uất nghẹn, và thất bại chua cay tràn ngập tâm hồn.
40 Hương Lô Phong là một ngọn đồi, nằm trên tuyệt đỉnh Cảo sơn về phía Đông Nam. Người địa phương còn đặt thêm một cái tên nửa là "Sa Mạo sơn" chỉ vì hòn núi này đứng xa xa trông vào tương tự chiếc lư hương nên gọi là Hương Lô, còn một mặt người ta nhìn thấy giống hệt cái mão Ô Sa của phẩm thừa tướng, Ô Sa mao, nên gọi là Sa Mao.