61 Trường Hồng lão nhân cười ha hả, một phút sau mới điềm đạm trả lời:- Lão hủ sẽ bỏ ra mười lăm ngày công tác, vì thiếu hiệp mà vẽ một bức họa đồ xứ Miêu Cương, như thế thiếu hiệp không phải lo gì nữa.
62 Bang chúng Bài bang, người người đều biến sắc, chúng nổi giận xung thiên vì "Song chỉ đoạt mệnh" Chư Thắng dám ngang nhiên nhục mạ vị bang chủ, do đó kẻ quyền, người chưởng múa ra toan động thủ.
63 Cừu Thiên Hiệp lại nghĩ:"Dù cho thay đổi giờ cử hành, buổi hội Thủy Nguyệt đình cũng chỉ nhóm họp một lần thôi, có lẽ còn rất nhiều cao thủ chưa đến kịp canh ba, nên bọn chúng thay đổi giờ ước hẹn cũng nên" Chàng lại đoán thầm tên hán tử lùn nhỏ, có lẽ là người của Vân Vụ môn phái đến.
64 Vì thế, đối với mấy câu nói của Bích Lệ Hồng càng khiến cho chàng cảm kích mười phần, một niềm an ủi rằng còn có người tưởng nhớ đến mình, và cá nhân mình đỡ cô đơn.
65 Bóng xanh mau như cánh én vượt rừng dương từ trên không lao mình xuống vun vút, nguy hiểm vô cùng. Một việc xảy ra quá đột ngột, khiến cho ba người có mặt tại tràng buột miệng rú lên một tiếng kinh hãi.
66 Cừu Thiên Hiệp không kịp thét dừng tay, lại không nghĩ ra lời lẽ nào can thiệp. Vì thế chàng bước lần lên đến bên mình Cái thế ma quân Bích Nam Hùng quan sát.
67 Cừu Thiên Hiệp nhận thấy câu chuyện này đối với việc đến xứ Miêu Cương của mình có liên hệ liền hỏi nhanh:- Hai câu chuyện đại sự thế nào ?Trường Hồng lão nhơn mỉm cười nói:- Chuyện thứ nhứt là câu chuyện hỉ sự của ngươi đối với Hồng Tiêu, chuyện thứ hai là trong thời gian ta hứa với ngươi mười ngày để vẽ địa đồ xứ Miêu Cương, ta đã dùng thời gian đó đi gần hết xứ Giang Nam để mời đến đây một vị lão nhơn.
68 Hai tên tì nữ, mặt mày tái xám, líu lưỡi. . . nói lập cập:- Tiểu. . . thơ. . . tiểu thơ. . . đã bị. . . người. . . giết. . . thác. . . bị giết. . . thác !- Ối trời !Âm dương ma kiếm Đằng Công Ngươn rú lên một tiếng kinh hoàng, đôi mắt xạ ra tia nhìn nẩy lửa, một tay nắm chặt tên tì nữ, chạy về hướng phòng hoa chúc, vừa liền miệng hét:- Có thật vậy ư ? Trời ! Đâu có lẽ xảy ra việc to tát thế này !Mọi người nghe qua xám mặt kinh hoàng, chẳng ai bảo ai, người người đồng chạy theo sau lưng Đằng Công Ngươn về hướng phòng hoa chúc.
69 Cừu Thiên Hiệp vô cùng hoan hỉ, hướng vào hai vị khất cái reo to:- Nhị vị sư thúc, hung thủ đã lộ hình tung rồi đó, việc này chứng minh lời nói của điệt nhi không giả dối !Kim bảng trúc trượng Quế Cung Đàm và Thước y du long Thượng Quan Kiệt vội đứng cước bộ.
70 Cừu Thiên Hiệp cao giọng nói:- Các người phái chúng nhân đi thám soát, ta thì chuyên ý đi thăm dò. Trong vòng ba tháng, nếu các ngươi không tìm được vết tích gì, mà trái lại riêng ta dọ ra tin tức thủ phạm, lúc ấy ta sẽ tìm bắt cho được hung thủ, để tế mộ Đằng cô nương.
71 Nhan Như Ngọc vừa nói dứt, tiếng người lại hò hét ầm ĩ, ba vị đường chủ Bài bang xuất lãnh tất cả bang chúng túa đến bao vây lần thứ hai. Cừu Thiên Hiệp quay qua bảo nhỏ Nhan Như Ngọc:- Như Ngọc ! Ba mươi sáu chước, kế chạy là hơn cả ! Chúng ta hãy thoát thân cho sớm !Nhan Như Ngọc cười khẩy nói:- Ngươi lại sợ bọn chúng đông người ?Cừu Thiên Hiệp cười khổ sở nói:- Chẳng phải sợ, gây hấn nữa làm gì, giết.
72 Cừu Thiên Hiệp vững dạ tin vào sự sắc bén của ngọn "trúc kiếm" cho nên sợi xích đầu Bàn long sắp hạ đến cổ tay, chàng giả bộ biến sắt thu "trúc kiếm" vào mình độ một tấc, đoạn để yên vị trí không lay động.
73 Đêm khuya người vắng, quang cảnh thật êm đềm tĩnh mịch tiếng động thoáng qua song cửa khiến Cừu Thiên Hiệp nghe rõ mồn một, bèn tặt lưỡi bảo thầm:"Ồ lạ chưa ! Ai xuất hiện giữa đêm khuya khoắt thế này ?" Vừa bảo thầm, vừa bước nhanh xuống giường, hai tay nâng nhẹ cánh cửa song đẩy khẽ, đưa mắt nhìn xuyên qua khe cửa quan sát, chợt thấy một điểm trắng toát xuất hiện phía Tây.
74 Cừu Thiên Hiệp nghe suýt bật cười thành tiếng, chép miệng mắng thầm:"Ngươi thật là già hàm lão khẩu, rõ ràng ngươi thức trắng đêm nay mà dám bày điều nói dối, nếu ta không thấy tận mắt ắt bị ngươi xem như một kẻ ù lì, buộc nghe một lố chuyện hoang đường !" Nghĩ đến đây, Thiên Hiệp đẩy mạnh mở toát cửa phòng đơn đã đáp lời Nhan Như Ngọc:- Phải đấy, cũng do ngươi chọn nơi đây nghỉ nên ta thiển nghĩ chắc ngươi có hẹn ước với ai điều gì quan trọng chứ !Chàng chỉ nói một câu bâng quơ ngái ngủ.
75 - Hãy chậm lại !Một giọng nói trầm nặng như ma lệnh vang lên, tiếng ngân chưa dứt, đạo kim quang đột nhiên xuất hiện biến thành một đường tơ vàng óng ánh do bàn tay Cừu Thiên Hiệp chiếu ra phóng mạnh.
76 Cừu Thiên Hiệp nghe tiếng "Cú" kêu sương, báo hiệu canh ba vừa đến, khiến chàng nóng ruột, trổ thuật khinh công đi như vũ bão. Lúc ấy mây đã tan, ánh sáng trăng chiếu sáng như ban ngày, đỉnh Thanh Long đã sờ sờ trước mặt.
77 Bàn long loạn thạch trận, khí thế càng mãnh liệt hơn trước, hàng mấy ngôi mộ đá giải khói trắng xông lên cuộn cuộn, càng lúc càng nồng nặc, đục vẫn như lớp sa mù buổi sáng mùa Đông, khiến người ta mở mắt mà không trông thấy gì cả, chỉ nhìn được lờ mờ không rõ rệt, lại thêm giữa bầu trời đục như sữa, thoảng thấy nhiều bóng đen ẩn hiện, lượn qua lượn lại không ngừng.
78 Hoàn Phong quái vừa nói dứt. Bỗng nhiên phát ra nhiều tiếng gió vù vù thổi đến bên tai, một luồng thổi trên cao, một luồng thổi dưới thấp. Hai bóng người một đen một đỏ hiện nhanh xuống tràng đấu, đồng thời họ cất giọng oang oang hét to:- Lão Hoàn ! Chúng ta không chiến đấu lẻ loi, ngươi đừng ngại.
79 Lúc bấy giờ, ánh mặt trời vừa lú mọc phương Đông, ửng đỏ cả chân trời xa tít. Cừu Thiên Hiệp có đôi mắt tinh linh, thoạt thấy bóng người lạ, vội đưa tay kéo nhẹ Nhan Như Ngọc bảo - Ấy kìa !Như Ngọc người có thấy gì không ?Nhan Như Ngọc không tỏ vẻ gì hốt hoảng đưa tay vịn áo Cừu Thiên Hiệp nhoẻn miệng cười nói:- Không có chi ?Ngay lúc đó, hai bóng đen đã xuất hiện bên ven đường, đấy là hai người vạm vỡ, mình khoát áo chẹt đen, gương mặt che kín bằng nửa vuông lụa huyền, chỉ để lộ hai lỗ sâu hút vừa khuôn mắt.
80 Cừu Thiên Hiệp nhìn thấy Liệt hỏa kiếm đỏ rực như chiếc dùi nung đỏ, sợ "Trúc kiếm" sơ thất bèn vẫy nhẹ một hư chiêu, tung mình lượn qua bên hữu né tránh.