41 Mười mấy tên hán tử còn lại, thấy tên đầu lãnh bị kiềm chế, vội ùa vào toan giải vây. Cừu Thiên Hiệp trông thấy thế vội ấn mũi kiếm vào cổ tên mặt đỏ vừa lớn tiếng quát:- Nếu ai động thủ ta giết hắn tức khắc !Quả là một tiêu lệnh ! Mười mấy tên đang hùng hổ xông vào nghe vậy đồng đứng khựng lại một lượt, chúng đưa mắt nhìn nhau, sau cùng chẳng một tên nào dám động thủ.
42 Hồ lô hội chủ "Hỏa hồ lô" vỗ mạnh chiếc bụng phệ, cười ha hả, đứng trên ngôi mộ lớn nhất, mình nhảy vọt lên cao, đón ngay Cừu Thiên Hiệp cất giọng âm trầm bảo:- Hồ lô hội khi động thủ, bổn giáo chủ đâu cần phải đích thân xuất mã làm gì ?Cừu Thiên Hiệp lớn tiếng nói:- Hỏa hồ lô ! Vậy còn những ai, ngươi hãy gọi nốt ra đây ! Càng nhiều càng tốt !Hỏa hồ lô cười hềnh hệch làm lắc lư cái đầu tí tẹo nằm chễm chệ trên tấm thân bồ, bằng giọng nói tự phụ hét lên:- Tiểu tử ! Đêm nay chẳng cần phải giở hết công phu, ngươi cũng đủ thấy uy danh của hội thủ, mà phải cúi đầu thán phục ! Ngươi hãy nghe đây, không một người khách lạ nào dám nhúng tay vào đây cả, chỉ có một "Hỏa hồ lô" cũng đủ tiếp đãi.
43 Thanh "Khô trúc thánh kiếm" vừa tuốt ra khỏi vỏ chẳng khác con rồng vàng uốn khúc, vũ lộng ra muôn đạo hoàng quang sáng rực trời. Thiên thủ vệ đà Cung Chấn Viễn thất thanh hô to:- A, thật là thần.
44 Đứng một bên mười tên kiếm sĩ Tiên Hà phái cất tiếng hô to như sấm nổ:- Hay tuyệt !Thiên thủ vệ đa Cung Chấn Viễn thầm đắc ý, tuy không muốn tạo sự thương tâm cho người khác, song tâm ý không quên phần thủ thắng, tay hữu kiếm tòng đảo mạnh, tay tả quạt tiêu diêu hạ trầm, lại cất tiếng nói to:- Xin.
45 Cừu Thiên Hiệp quật ngã tên đại hán, gót chân chàng giẫm lên lưng, mỉm cười hỏi:- Có điều gì muốn nói, thì hãy nói mau cho ta nghe ?Tên đại hán như con heo bị thọc huyết, "quái kêu" rền trời "Ối chao" không ngớt.
46 Cừu Thiên Hiệp vừa trông thấy nổi giận phừng phừng thầm tưởng:- Ta cố lấy sự khiêm hòa mà hạn chế cuộc tỉ đấu với cả ba chúng nó nhưng tưởng chúng nó sẽ biết sự khó khăn mà thối lui, không ngờ cả ba lòng tham không đáy, vừa nghe qua những lời ước đấu như thuyền bọc gió, mà chúng nó cố đem hết sức bình sanh, đánh vào các ngôi đại huyệt của mình, bằng những chiêu tuyệt học trí mạng !Nghĩ đến đây, lửa giận sôi trào lên tận óc, chàng trầm giọng quát to:- Các ngươi chớ trách Cừu mỗ sao vô lý nhé !Vừa nói dứt, người chàng như chiếc lá vàng rơi, chân đáp chiêu "Lôi hành cửu chuyển" tay xòe chưởng thế to như quả núi vận công đẩy ra một đạo kình phong, hướng vào ngọn roi thần bổng mà đánh nhanh tới.
47 Mặt trời đứng bóng, khách đi đường ít kẻ lại qua. Cừu Thiên Hiệp rời vùng Toan mạch Tập cất bước đi nhanh ra hướng ngoại ô, gần nửa giờ qua song. . . hình bóng của bà già kỳ quái vẫn bặt tăm.
48 Cừu Thiên Hiệp lấy làm lạ, vội nói thầm:- Các ngươi còn món binh khí tối ác độc chứ gì ?Ngay lúc đó, Ngũ hoa quỷ mẫu mỗi người lôi trong bọc ra một chiếc phách (khăn) bằng lụa, năm màu sắc khác nhau, màu khăn đối chiếu với màu hoa cài trên mái tóc của mỗi quỷ bà, đó là màu hồng, tím, hoàng, lam, bạch.
49 Cừu Thiên Hiệp nghe qua, vội thâu ngay thân pháp đứng rùn mình thủ thế, lại đưa mắt nhìn về hướng phát ra tiếng nói. Chợt thấy một bóng màu bích lục mau như cánh hồng trước gió, xẹt xuống mặt lộ cản ngay bước tiến của thiếu niên mặt hổ, bằng giọng nói oanh vàng đượm đầy hằn hộc:- Nó sợ ngươi phải không, tại sao ngươi đuổi người ta đến cùng đường vậy ?Thiếu niên mặt hổ thở ồ ồ, quát lớn:- Ngươi muốn can thiệp hay sao ?Bấy giờ Cừu Thiên Hiệp mới nhận rõ, bóng xanh không phải người xa lạ, mà chính là Hoa khôi lệnh chủ Bích Lệ Hồng.
50 Cừu Thiên Hiệp nghe qua biết Bích Lệ Hồng đuổi theo sau quá gấp bèn hãm thế khinh công, quay đầu ra sau hỏi:- Bích cô nương, hiện giờ cô nương định đi đâu ?Bích Lệ Hồng hơi thẹn, nàng chớp nhanh đôi mắt phượng, mặt phấn vụt ửng hồng, hai vành môi sơn đỏ hình quả tim mấp máy toan nói một câu, nhưng thôi, một khắc sau nàng gượng đáp nhanh:- Ta đi cùng với ngươi !Nói xong, Hoa khôi lệnh chủ Độc mão đơn Bích Lệ Hồng cả thẹn cúi mặt, hai tay mân mê tà áo.
51 Nhan Như Ngọc vung kiếm ra cản ngọn "Truy hồn trảo" của Cái thế ma quân, nàng những tưởng sẽ hỏi cho ra đầu đuôi câu chuyện, không ngờ nghe Ma quân nói những câu càn bướng, khiến nàng thẹn đỏ mặt rút kiếm chĩa vào mặt Cái thế ma quân hét lanh lảnh:- Ta nể ngươi là bậc võ lâm tiền bối ! Tại sao ngươi mở miệng chẳng lựa lời !Cái thế ma quân khởi thế công bị cản trở, lão đã hận Nhan Như Ngọc đến ba phần bấy giờ lại nghe nàng dùng lời khích bác ngạo mạn khiến cơn giận sôi lên mãnh liệt, bèn cao giọng quát to:- Ngươi và tên tiểu tử mê loạn làm những chuyện đản bướng lại dám vô lễ đối với lão phu !Nhan Như Ngọc là một cô gái cứng đầu bướng bỉnh, đất chẳng nể trời không kiêng.
52 Cái thế ma quân Bích Nam Hùng nghe qua tím mặt, lão cố dằng sự ngạc nhiên qua một khắc, sau cùng trầm giọng bảo:- Nữ nhi của lão phu không phải là hạng người như thế đó ?Cừu Thiên Hiệp bất mãn hét to:- Chẳng nhẽ ta bảo nàng là hạng người như thế ư ?Cái thế ma quân càng nghĩ suy, càng uất hận, khiến đôi bờ vai gầy guộc của lão run lên từng chập.
53 Nhan Như Ngọc đưa mắt nhìn theo thân hình đại bàng của Cái thế ma quân mà chuyển theo từ cành này qua nhánh khác, nàng và Cừu Thiên Hiệp đi song song, đột nhiên nàng đưa tay nắm nhẹ vạt áo Cừu Thiên Hiệp, lên tiếng bảo khẽ:- Hãy đề phòng cẩn thận ! Xem qua thế núi, thì phía dưới này có lẽ sâu trên trăm trượng, ngươi chớ nên xem thường nhé !Cừu Thiên Hiệp mỉm cười gật đầu, dịu dàng đáp:- Tại hạ hiểu rồi cô nương ạ ! Xin cô nương hãy bảo trọng lấy thân !Thật là lời nói ngọt như đường, khiến Nhan Như Ngọc nghe qua vui mừng hớn hở, nàng cố dằn sự xúc động, lên tiếng bảo khẽ:- Hay lắm ! Chúng ta hãy đi chứ !Vừa nói dứt, nàng rún mình chuyển từ cành nọ đến cành kia, theo chiếc bóng lờ mờ của Cái thế ma quân mà đi lần tới trước.
54 Cừu Thiên Hiệp đứng giữa bức mảnh lưới sắt cao giọng quát to:- Thiết Huyết bảo ! Các ngươi là kẻ đáy giếng nhìn trời, mảnh lưới sắt này đâu cản nổi bước tiến của ta !Vừa nói dứt, chàng tuốt phăng thanh "Khô trúc thánh kiếm" ra khỏi vỏ, quay một vòng tròn, kim quang chiếu ra vàng rực rỡ sáng chói khắp mặt trường.
55 Cừu Thiên Hiệp cả kinh vội nhún mình vọt lên cao mấy thước, tránh thoát luồng kình phong lợi hại của Cái thế ma quân. - Bùng !Một tiếng nổ long trời, đạo kình phong đánh trợt Cừu Thiên Hiệp bay chạm vào mành lưới, bốc cuộn ngọn lửa hồng văng ra tứ tán, tro bụi khói nồng bị ngọn gió quyện lên cao, tủa ra như bức màn sương lờ mờ, hơi cay của ngọn khói nồng xông vào mũi, mắt khiến mọi người hít vào phải ho lên sặc sụa, chảy nước mắt nước mũi.
56 Nhan Như Ngọc đứng bên ngoài trông thấy Cửu Hoa ngũ lão hè nhau tấn công Cừu Thiên Hiệp, bèn vỗ tay cười to:- Cửu Hoa sơn nổi tiếng là danh môn chánh phái, ngũ lão lại là tiền bối cao thủ oai trấn giang hồ, không ngời lấy nhiều lấn ít, lấy mạnh hiếp yếu, không sợ các giới giang hồ cười thúi mũi hay sao ?Cừu Thiên Hiệp cao hứng nói to:- Tại hạ rất hoan hỉ chống lại đông người, Nhan cô nương lược trận nhé !Vừa nói dứt, chàng xoay mình một vòng toan đẩy ra song chưởng.
57 Cừu Thiên Hiệp mỉm cười khinh bạc:- Trông thấy hình tướng và sự xuất hiện đột ngột của lão trượng, nếu đem sánh với bọn tà ma ngoại đạo có khác gì ?Hai tên đầu mục Bài bang nghe qua thất kinh, vội xê mình đến ngang Cừu Thiên Hiệp bảo nhỏ vào tai:- Thiếu hiệp hãy thận trọng, vị này là chưởng môn phái Cửu Hoa sơn, một trong Cửu đại môn phái, giang hồ gọi là "Nộ sư kim hống" Phong Đại Thiết.
58 Cừu Thiên Hiệp vốn người ngạo nghễ, trước khí thế hung hăng của ba tên phủ quân Vân Vụ phái, chỉ nhoẻn miệng cười không thoáng gợn nét kinh sợ nào. Đột nhiên, Nộ sư kim hống Phong Đại Thiết, cất tiếng thét lên kinh khủng:- Bản chưởng môn cùng tham dự !Vừa nói dứt, thân mình phì nộn của lão lăn xả vào vòng chiến, cử chưởng tấn công.
59 Bấy giờ, ba vị đường chủ với các đô tổng quản đều đứng lên một loạt, vỗ tay cổ vũ vang dậy. . . họ hoan hô lời nói của bang chủ. Cừu Thiên Hiệp cảm thấy tấn thối lưỡng nan, xong cố gượng giọng từ chối:- Xin lão bang chủ xét lại việc này vãn hạ không thể nhận trong muôn một, chỉ vì vãn hạ tài sơ học thiển, tuổi tác nhỏ nhen, đâu dám sánh với lão bang chủ là bật thành danh, tiền bối một tay hiếm dậy Thần Châu, làm như thế chẳng hóa ra múa rìu trước của lỗ bang nào có thú vị gì.
60 Cừu Thiên Hiệp khẽ gật đầu nói:- Tại hạ xin cáo biệt !Vị lão sư khoác tay ngăn lại, bằng giọng nói âm trầm bảo !- Lão hủ đã từng luyện công suốt mười mấy năm ròng rã, hôm nay mới có dịp trông thấy thiếu hiệp là kẻ duy nhứt có anh khí hơn người, đem kỷ thuật mô dưỡng ra, so tiểu đồ đệ làm sao bì kịp, chính lão hủ cũng đoán biết sự lạc bại cầm chắc.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng, Kiếm Hiệp
Số chương: 50