81 Gió sông thổi mái tóc, Âu Dương nướng cá sông, Hoàn Nhan Lan lại mang phiên dịch đến quấy rầy. Phiên dịch nói:" Nàng hỏi ngươi có nguyện ý ở lại Kim quốc làm tiên sinh của nàng hay không.
82 Hoàng cung xem qua chính là mô phỏng hoàng cung Đông Kinh Đại Tống mà xây dựng, Tiết Bính đến ngoài cung bẩm báo, mặt khác có một binh sĩ dẫn Âu Dương đi vào.
83 Âu Dương không biết chuyện phát sinh ở Hội Ninh phủ, còn nhàn nhã cùng hai gã quân Kim áp giải hắn lắc lư trên đường. Buổi sáng đến lúc nghỉ ngơi, đã thấy phía xa có một tướng chạy phóng như bay đến.
84 Sáng sớm vang tiếng kèn, hơn trăm quân Kim tụ lại, vây quanh Âu Dương, còn cả Hoàn Nhan Lan bị bẻ tay kê đao ở cổ. Âu Dương nói:"Có người biết tiếng Hán không?""Ta!"Phiên dịch đến:"Lại gặp Âu công tử, có dũng có mưu, bội phục.
85 Phiên dịch nói: "Nàng nói, chỉ cần ngươi thả nàng, nàng bảo đảm tánh mạng của ngươi an toàn. ""Lừa dối, nàng liền lừa dối. Trên một lần là người khác giảo hoạt, trên hai lần đó là mình ngu xuẩn".
86 "Đại nhân? Đại nhân?"Chưởng quầy gọi vài tiếng. "Ừm?"Âu Dương lúc này mới tỉnh ngộ lại hỏi:"Sao vậy?""Đến rồi. ""Ồ!"Âu Dương phóng mắt mà nhìn, bến thuyền giản dị bỏ neo một con thuyền gỗ lớn, bong thuyền có không ít thủy thủ.
87 Vốn Âu Dương cho rằng Hoàn Nhan Lan sẽ chậm rãi thích ứng, nhưng không ngờ ra khỏi vùng duyên hải, sau khi đến khu vực vùng biển xa, sóng gió càng lớn hơn nữa.
88 Mấy ngày nay, là thời gian nhàn nhã nhất của Âu Dương sau khi ra khỏi Tân Thành, tuy rằng thuyền hàng cùng với du thuyền không giống nhau, nhưng yêu cầu không thể quá cao.
89 "Đại nhân!" Triển Minh tại trong nha môn ôm đao hành lễ, tuy rằng âm thanh rất bình tĩnh, nhưng cũng cảm giác được có một tia kích động. Âu Dương cảm thấy lúc này kích động không phải là bởi vì xem thấy mình còn sống sót, mà là nhìn thấy có người thu dọn hỗn loạn mà hài lòng.
90 " Hồi bẩm đại nhân, có, trùm thổ phỉ gọi là Tống Giang, lúc khởi binh ba mươi sáu người, nghe nói lúc mới khởi binh vạn binh Bộc Châu không dám chống trả lại hắn.
91 Âu Dương canh ba mới trở lại nha môn, không nghĩ tới Lưu Huệ Lan và Hoàn Nhan Lan đã đợi thật lâu. Lưu Huệ Lan nói:" Đại nhân, đã lâu không gặp. "" Đúng vậy, đã lâu không gặp.
92 " Này. . . Dân chúng làm gì?"
Có thể hỏi như thế chứng tỏ Triệu Ngọc cũng không có ngốc.
" Cho nên phải thông qua báo chí, khiến mọi người yêu lấy Đại Tống, bảo vệ quốc gia, bảo vệ nhân dân.
93 " Ồ?"
Triệu Ngọc cực kỳ kinh ngạc:
" Ngươi không ngờ lại đã lập cơ sở ở Liêu quốc, còn đi Kim quốc nữa sao?"
Nàng thật không nhìn ra, thư sinh văn nhược như Âu Dương này lại gan dạ sáng suốt phi phàm đến vậy, ở địch quốc mở sòng bạc coi như xong, lại còn bắt cóc con tin ở Kim quốc rồi quay về.
94 Cầm thánh chỉ ra khỏi hoàng cung, tâm tình Âu Dương coi như không tệ, hắn sớm biết rằng những người này sẽ không đồng ý một số hiến pháp, nhưng chỉ cần có hiến pháp, hơn nữa đem hiến pháp làm ổn định căn bản Đại Tống, hết thảy mọi chuyện đều có thể chậm rãi giải quyết.
95 "Không tốt!"
Hoàn Nhan Lan trực tiếp dùng tiếng Hán nói:
"Đi!"
"Kẻ đó nhìn ta làm gì, không thấy thủ hạ đều đang dán hồ sao? Làm gì vậy? Ta bị kẹp giữa hai bên mắc mớ gì tới ngươi.
96 Âu Dương dặn dò Huệ Lan:
"Trước mắt cứ như làm như vậy, chỗ ta tuyển bốn kẻ khôn khéo lớn mật, hai người lưu lại ở châu, hai người lưu lại ở kinh. Tận lực cứ bốn ngày ra một số báo.
97 Sau khi bãi triều, một đại thần thân tín đi theo Thái Kinh hỏi thăm. Thái Kinh thản nhiên nói:
"Hoàng thượng chưa hẳn vì để ý Liêu Kim chiến cuộc mà dời lực chú ý khỏi triều chính.
98 Âu Dương vừa nghe xong thì thấy kỳ lạ, sao lại thưởng thị nữ. Cửu Công Công hơi hàm súc giải thích. Hóa ra Triệu Ngọc thấy Âu Dương không có một chút ý định thành thân, liền bảo Tiểu Thanh tuyển hai quan nô đưa đến.
99 “Ừm!"
Huệ Lan gật đầu nhìn hai gã quan nô nói:
"Đại nhân, Huệ Lan vừa rồi nói không phải chỉ là lời nói đùa. Chỉ có như vậy mới là chân chính giúp các nàng.
100 Kẻ gây họa đang rất hưng phấn, so với Âu Dương mà nói, thì hắn như thể muốn chứng minh rằng mình không phải chỉ là kẻ ăn không lấy không. . . Trúc Diêu là vì chứng tỏ giá trị tồn tại bình thường của mình.