41 Tiết nguyên tiêu ngày hôm sau, công chúa bắt đầu đề thi thứ ba của nàng: Soán vị!Trương Huyền Minh vừa nghe soán vị sợ tới mức suýt nữa hôn mê. Lý Hán là lão làng trước kia đã đoán được đôi phần, mặc dù vẫn là khiếp sợ, nhưng ít nhiều có chuẩn bị tâm lý.
42 Công chúa gật đầu:" Hôm nay vốn là để mọi người quay về chuẩn bị một phen, không ngờ ba vị công tử lại nắm rõ như lòng bàn tay thế kia. Không bằng ba vị công tử đều quay về suy nghĩ một phen, vài ngày sau chúng ta lại thảo luận chuyện này.
43 Âu Bình ngược lại đã được sai đi hai lần, chỉ tiếc lần đầu người ta có khách, chỉ lấy về một cái túi. Lần thứ hai thân thể người ta không khỏe. Còn Âu Bình thì lại than vãn Âu Dương ở trong hơn tháng này tiêu xài nhiều tiền như vậy.
44 Hết ngày nay, Âu Dương ngủ li bì một trận. Mặt trời lặn lên đèn, sắc trời ảm đạm, một vài thí sinh hoặc là nằm sấp xuống bàn, hoặc là nằm nghỉ ngơi trên chiếu cỏ mình đem theo.
45 Tin vui này đầu tiên là lan đến Hàng Châu, sau đó là Tân Thành. Âu Dương Đường Ca vừa nhìn thấy hỉ sự này đã sốc tới mức làm đổ một chén trà nhỏ, đi không quản ngày đêm trở về thôn trang.
46 Ngày hôm sau Âu Dương cũng không buồn tẻ chút nào. Hắn đến huyện Cốc thăm hỏi Triển Minh. Sau vài ngày ở lại hỏi thăm, hắn được biết chí hướng lúc đầu của Triển Minh cũng là tham gia thi cử, tiếc rằng phụ thân của cậu ta là bộ khoái nha môn.
47 Trạng. . . Cái con khỉ. "Âu Dương nhớ đây là lần đầu tiên hắn văng tục ở Triều Tống. Mắng xong, Âu Dương không thèm suy nghĩ, lập tức rời khỏi nơi yết bảng.
48 Do vậy mà Huy Tông nhìn Âu Dương rất hợp nhãn, cái tên này quá là thích hợp đi. Huy Tông hắn cũng không muốn làm một cái gai trêu trọc khiến mỹ nhân không vui.
49 ". . . . "Âu Dương sau khi trầm mặc một lúc liền cười khổ:"Ta vốn dĩ còn muốn mời Triển bổ đầu cùng ta đến huyện Dương Bình. Bây giờ xem ra, vẫn là không dám mở lời, tránh liên lụy đến Triển bổ đầu.
50 "Theo như phỏng đoán của tiểu nhân, tên quỷ sứ mao đầu thấy nha môn đổ nát như vậy, kiểu gì cũng sẽ phải đến tìm lão gia mà thương lượng. Lão gia nghĩ xem hắn là một tên ngoại hương, người không biết mà địa cũng chẳng quen, cho nên muốn tìm người giúp hắn tu sửa nha môn cũng tìm chẳng được.
51 Tùng, tùng!"Âm thanh tiếng trống từ nơi không xa truyền đến. Âu Bình đứng bên nói:" Có người kêu oan, thiếu gia, muốn đi xem náo nhiệt không. ""Xem náo nhiệt gì chứ, nơi càng nhiều người thì bớt đến đi, chú ý kẻ trộm lại chằm chằm vào ngươi.
52 Bố cáo mới vừa dán còn chưa được nửa canh giờ, một hán tử đưa tay ‘xoẹt’ một cái xé bố cáo xuống. Sau đó nói với quần chúng vây xem:" Đi đi, nhìn cái gì vậy?"Âu Dương ở một bên đi lại cười nói:"Vị tráng sĩ này, xé bố cáo quan phủ, theo như luật lệ Đại Tống thì phải phạt hai mươi trượng.
53 Âu Dương tự uống rượu suy nghĩ mọi chuyện. Nhắc tới phải nghĩ quá nhiều chuyện, mấy ngày nay đều bận tính kế với Lưu Tứ Nữ, chẳng còn chút tĩnh tâm để suy nghĩ mọi chuyện.
54 Chuyện gì?"Âu Dương hỏi. "Ngài xem. "Cam Tín đem công văn đưa tới. "Con mẹ nó!"Âu Dương nhìn thoáng qua tức giận, không ngờ kinh thành công văn Ứng Phụng cục gửi tới, nói là trên Thiên Lang nhai Vân Liên sơn có một cây cổ thụ lâu năm vào thời Tùy, muốn Âu Dương lập tức niêm phong cây này.
55 Thân hào nông thôn cùng các nhân vật tai to mặt lớn sau khi trở về lập tức bố trí phân chia. Một đám bách tính nghe nói chỉ cần giao chút ít tiền thì có thể miễn lao dịch, làm gì có chuyện không quan tâm.
56 " Mỗi hộ một trăm văn, bổn huyện tổng cộng sáu vạn một ngàn hộ, tổng thu sáu trăm mười vạn văn, tương đương sáu ngàn một trăm quan tiền. Phú thương trong thành cùng thân hào nông thôn các nơi mặt khác xoay sở được thêm hai ngàn quan, tổng cộng tám ngàn một trăm quan tiền.
57 Âu Dương nói với Cam Tín:"Gọi thêm hai mươi đến ba mươi quan sai tới đây, tiền lương hạ xuống mỗi tháng một quan. Bên này mỗi người dẫn ít nhất hai đồ đệ thành một tổ.
58 Bên trong đang thương lượng, bên ngoài cũng rất xoắn xuýt. Nữ phỉ này rõ ràng là người tính tình nóng nảy, thấy hai huynh đệ lượn lờ trong hồ nước cả nửa ngày cũng không thấy động tĩnh, trong lòng sốt ruột, không nhịn được nữa quát một tiếng:" Phóng hỏa.
59 Buổi chiều ngày hôm sau, Cam Tín nghĩ công văn, đem Triển Minh bổ nhiệm làm Huyện úy, bản thân bổ nhiệm làm chủ bạc, mặt khác danh sách mười nha dịch cùng tạo sách.
60 Mính Khanh hành lễ với Âu Dương:"Còn chưa tạ ơn. . . ""Nói tạ ơn sẽ không giống bạn chí cốt. "Âu Dương cười ha ha:"Hơn nữa muốn tạ ơn ta cũng phải tạ ơn ngươi, nếu không có ngươi, ta làm sao có thể được trạng nguyên.